Một người đàn ông trung niên bên cạnh nhớ tới tin tức vừa dò hỏi, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, sau đó cung kính nói: “Ông chủ, chuyện này là thật. Toàn bộ tỉnh Phú Thọ đều đã truyền ra, đặc biệt là Trần Gia Bảo sau khi giết chết Cung Thiên Kinh, nhà họ Hoàng đã chủ động đến cầu hòa với Trần Gia Bảo! Tuy nhiên, Trần Gia Bảo đã khóa cửa bước vào, giờ ông ta đã trở về nhà họ Hoàng trong tâm trạng tuyệt vọng. Chậc chậc, đã ba mươi năm ở Hà Đông và ba mươi năm ở Hà Tây. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Hoàng Văn Khánh, nhất là người quyền lực ở tỉnh Phú Thọ, một ngày khi anh ấy bị quay lưng, tôi phải nói rằng Trần Gia Bảo đã gây ra sự việc quá khó xử rồi.

Ông chủ, bây giờ nhìn chung toàn bộ tỉnh Phú Thọ, ngoài Trần Gia Bảo đang nổi như cồn ra, họ Bạch của chúng ta là có thực lực mạnh nhất. Cùng với mối quan hệ hôn nhân giữa cô chủ và Trần Gia Bảo, mượn sự trợ giúp của Trần Gia Bảo, việc chúng ta thay thế nhà họ Hoàng, trở thành gia đình quyền lực nhất trong tỉnh Phú Thọchỉ là chuyện sớm muộn thôi!”

Bạch Hải Hồng ngồi phịch xuống ghế, sắc mặt trắng xanh.

Lần này trên núi Văn Hổ vây bắt Trần Gia Bảo, tuy rằng nhà họ Bcahj không phái cao thủ ra tay, nhưng Trần Gia Bảo đang tìm kiếm tin tức của Terai Chika, nhưng anh ta đã tiết lộ cho nhà họ Hoàng biết. Đối mặt với nhà họ Hoàng bất khả chiến bại trên núi Văn Hổ, sao có thể nghĩ rằng Trần Gia Bảo không chỉ sống sót, lại còn có thể giết chết Cung Thiên Kinh và những người khác, mà còn trở thành nhân vật lớn nhất trong toàn tỉnh Phú Thọ nữa!

Vốn dĩ chỉ dựa vào hôn ước giữa Bạch Ngọc Thanh và Trần Gia Bảo, nhà họ Bạch có thể lợi dụng tình hình để trở thành gia tộc quyền lực nhất tỉnh Phú Thọ, nhưng bây giờ ông ta đã xúc phạm đến Trần Gia Bảo, nếu Trần Gia Bảo không đối phó với nhà họ Bạch là may rồi, làm sao có thể mơ vọng hão huyền được chứ.

Nghĩ đến đây, Baạch Hải Hồng ruột gan đều hối hận.

“Không, ngay cả khi cơ hội mỏng manh, tôi cũng phải thử. Dù thế nào đi chăng nữa, Trần Gia Bảo và Ngọc Thanh vẫn còn có hôn ước. Họ nói rằng anh hùng khó qua nổi ải mỹ nhân. Chỉ cần Ngọc Thanh sẵn sàng thuyết phục Trần Phi Vũ, Trần Phi Vũ nhất định sẽ đứng về phía nhà họ Bạch!”

Bạch Hải Hồng hai mắt càng ngày càng sáng, đứng bật dậy, bước nhanh về phía phòng của Bạch Ngọc Thanh.

Bạch Ngọc Thanh lúc này đang ngồi trước bàn trang điểm trong phòng ngủ, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp tràn đầy lo lắng.

Trong hai ngày này, cô đã bị giam trong phòng ngủ hai ngày, ngay cả điện thoại di động và máy tính của cô cũng đều bị tịch thu.



Cô đang vô cùng lo lắng cho tình hình của Trần Gia Bảo, khi nghĩ đến cảnh Trần Gia Bảo bị cường giả bao vây ở núi Văn Hổ, không rõ sống chết, trái tim cô như bị bóp nghẹt, thở cũng cảm thấy đau đớn.

“Gia Bảo…Anh ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì!”

Bạch Ngọc Thanh hai chắp trước+ ngực và cầu nguyện.

Đột nhiên, có tiếng gõ cửa phòng ngủ, giọng nói nhiệt tình của Bạch Hải Hồng nghe vô cùng nhiệt tình: “Ngọc Thanh, ba có thể vào được không?”

Bạch Ngọc Thanh sắc mặt đột nhiên trầm xuống, tuy rằng lúc này không muốn nhìn thấy Bạch Hải Hồng, nhưng trong lòng vẫn mong có chút tin tức của Trần Gia Bảo, lập tức đứng dậy mở cửa.

Bạch Hải Hồng bước vào với nụ cười trên môi, quan tâm hỏi: “Ngọc Thanh, hai ngày qua con ăn có ngon, ngủ có được không?”

Bạch Ngọc Thanh vẻ mặt phụng phịu đi tới bên giường, nói: “Nếu như ba bị nhốt trong phòng hai ngày, không nhận được tin tức, thì ba ăn có ngon không?”

Giọng điệu của Bạch Ngọc Thanh rất không khách khí, nhưng Bạch Hải Hồng không quan tâm chút nào, thậm chí còn có chút nịnh hót trong nụ cười, lập tức thừa nhận sai lầm của mình: “Đúng, đúng, ba đã sai khi làm việc này, là ba không xem xét nó đúng cách. Ba xin lỗi.

Bây giờ con không còn bị giam giữ nữa!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play