Chỉ là, đám người Hề Vũ Triều làm sao có thể biết được bí mật trong đó?

Vẻ mặt của ba người Hề Vũ Triều khẽ thay đổi, bọn họ càng thêm kinh ngạc, thực lực của Trần Gia Bảo mạnh như vậy, chẳng lẽ cũng là cường giả Truyền Kỳ sao?

Không để cho bọn họ kịp nghĩ ngợi, kiếm pháp đã tiến đến, ba người cùng nhau ngăn chặn kiếm quang.

Lúc này, chỉ nghe “rầm” một tiếng, một cỗ khí tức mạnh mẽ phun trào, cuồng bạo quét qua xung quanh, ba người Hề Vũ Triều “Bụp bụp bụp” lùi về phía sau mấy bước, dáng vẻ khá chật vật, không khỏi nhìn nhau, trong lòng ai cũng đều cảm thấy kinh ngạc!

Cung Thiên Kinh đang chuẩn bị rời đi, nhìn thấy cảnh này, đột nhiên dừng chân lại, hai mắt đột nhiên mở to, kiếm pháp của Trần Gia Bảo lại có thể đẩy lùi ba Tông Sư như Hề Vũ Triều? Điều này… làm sao điều này có thể xảy ra?

“Chẳng trách có thể làm cả tỉnh Phú Thọ bị đảo lộn, Trần Gia Bảo đúng là có bản lĩnh, chỉ dựa vào kiếm pháp này, thực lực của anh đã vượt xa cảnh giới Tông Sư hậu kì. Chẳng lẽ cậu ta cũng là cường giả Truyền Kỳ sao? Không, không thể nào, nếu cậu ta là cường giả Truyền Kỳ thì kiếm pháp này sẽ không đẩy lùi Hề Vũ Triều, mà sẽ chém đầu bọn họ, điều này thật sự rất kỳ lạ.

Tuy nhiên kiếm pháp này hẳn đã sử dụng toàn bộ sức mạnh của Trần Gia Bảo, cho dù ba người Hề Vũ Triều buộc phải rút lui, cậu ta cũng không thể đối phó với sự tấn công từ trước sau của Phù Minh Giám và Quế Minh Hữu, Trần Gia Bảo vẫn chỉ còn một con đường chết. ”

Cung Thiên Kinh thừa nhận rằng lúc trước ông ta đã đánh giá thấp Trần Gia Bảo, nhưng vẫn tin rằng Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ chết!

Trong trận chiến, Phù Minh Giám nhìn thấy tấm lưng của Trần Gia Bảo lộ ra, chỗ nào cũng là điểm yếu, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị, sau đó lộ ra vẻ mừng rỡ!

“Nếu cậu đã tìm chết, vậy thì đừng trách tôi!”

Ánh sáng sắc bén lóe lên trong mắt Phù Minh Giám, lòng bàn tay phải giơ lên cao, tập trung toàn lực, lao về phía Trần Gia Bảo với tốc độ cực nhanh.



Đối diện với Trần Gia Bảo, Quế Minh Hữu cũng lao về phía anh với tốc độ nhanh nhất!

Đối mặt với đòn tấn công từ hai bên sườn trước và sau của hai Tông Sư hậu kỳ, Trần Gia Bảo dường như hoàn toàn từ bỏ, không phản kháng.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Phù Minh Giám đã nhảy ra phía sau Trần Gia Bảo, ấn trọn lòng bàn tay vào lưng anh. Một tia khát máu điên cuồng lóe lên trong mắt ông ta, Trần Gia Bảo, kẻ đã làm đảo lộn toàn bộ tỉnh Phú Thọ, sắp chết dưới tay ông ta!

Lúc tất cả mọi người, bao gồm cả Cung Thiên Kinh, đều nghĩ rằng Trần Gia Bảo không chết cũng bị thương nặng, khóe miệng Trần Gia Bảo lại cong lên, tạo ra một nụ cười khó giải thích, vận dụng chiêu “chưởng vô cực”, đem nội lực của Phù Minh Giám chuyển sang cơ thể mình!

Ánh mắt Trần Gia Bảo lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó, chân phải đạp trên mặt đất, cả người vọt về phía Quế Vạn Thanh trước mặt, “Thiên Tế kiếm” trong tay mãnh liệt bộc phát kiếm pháp.

Ánh kiếm cao vút!

Điều này vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, họ lần lượt kinh ngạc mở to mắt.

Phù Minh Giám cực kì kinh ngạc, không hiểu sao sau khi Trần Gia Bảo nhận một chưởng này của mình, không những không bị thương mà còn trở nên mạnh mẽ hơn, chuyện… chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Đột nhiên, Trần Gia Bảo càng ngày càng tiến đến gần Quế Minh Hữu, ánh kiếm mạnh mẽ của anh khiến tóc Quế Minh Hữu bay loạn, hai má đau rát, trong lòng càng thêm kinh ngạc, vốn tưởng rằng Trần Gia Bảo đã là nỏ mạnh hết đà, không ngờ anh vẫn còn mạnh như vậy!

Nhưng Quế Minh Hữu là một Tông Sư hậu kì có tiếng của tỉnh Phú Thọ, sau cú sốc ban đầu, ông ta lập tức phục hồi trạng thái, ánh mắt sắc bén, tay phải chĩa ra như dao, nhanh chóng vung ra một con dao, dữ dội chém về phía Trần Gia Bảo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play