“Được!” Bạch Ngọc Thanh hai mắt sáng ngời, lời nói lỗ mãng đơn giản của Trần Gia Bảo lại làm cho cô ta cảm động!

Trần Gia Bảo đẩy cửa quán bar kéo theo Bạch Ngọc Thanh bước vào trong. Ngay lập tức có âm thanh sống động nhịp nhàng của DJ xen lẫn với đó là mùi vị của rượu và đồ uống có ga ập thẳng vào hai người họ.

Bạch Ngọc Thanh cứ như một đứa trẻ hiếu kỳ mà ngó đông ngó tây, nhìn thấy trên sàn nhảy của quán ba có không ít trai xinh gái đẹp đang điên cuồng uốn éo nhảy múa theo tiếng nhạc dưới ánh đèn nhấp nháy. Cả quán ba đều tràn ngập trong bầu không khí nồng nhiệt hăng say.

Khi Bạch Ngọc Thanh đang quan sát khung cảnh trong quán bar thì xung quanh có không ít đàn ông đã chú ý tới sự hiện diện của Bạch Ngọc Thanh, lập tức trong mắt lóe lên sự kinh diễm và si mê. Đậu phộng, cô gái này quá mức xinh đẹp rồi.

Không ít người bắt đầu bàn tán xôn xao, chỉ chỉ chỏ chỏ về phía của Bạch Ngọc Thanh, còn có không ít người phóng ánh mắt ghen tị lên Trần Gia Bảo, nghĩ xem làm cách nào có thể hôn lên gương mặt Bạch Ngọc Thanh. Dường như trong mắt của mấy người đó, Bạch Ngọc Thanh đã trở thành một con cừu non chuẩn bị bị làm thịt.

Trần Gia Bảo đảo mắt nhìn một vòng, đem phản ứng của những người xung quanh đều thu hết vào mắt, khóe miệng khẽ cong lên cười, ôm lấy Bạch Ngọc Thanh bước lên quầy bar rồi gọi hai ly cocktail màu xanh.

Sau khi cùng Bạch Ngọc Thanh cụng ly và uống một ngụm xong, Trần Gia Bảo cười nói: “Cảm giác lần đầu tiên tới quán bar như thế nào?”

Bạch Ngọc Thanh uống hết một ly cocktail, hai má chợt ửng đỏ một mảng càng làm hiện thêm vẻ xinh đẹp động lòng người, sau đó cười nói: “Cũng tạm, rất mới mẻ, rất náo nhiệt, cũng rất… rất điên cuồng.”

“Còn có càng điên cuồng hơn nữa, đi, chúng ta đi nhảy, dẫn cô đi trải nghiệm thế nào là điên cuồng chân chính.”



Bạch Ngọc Thanh kinh hô một tiếng, chỉ có thể để mặc Trần Gia Bảo tùy ý kéo đi.

Người đứng bên sàn nhảy làm gì đã gặp qua người còn đẹp hơn cả diễn viên điện ảnh như Bạch Ngọc Thanh? Cho nên khi nhìn thấy Bạch Ngọc Thanh vừa đi tới liền vô thức dạt sang hai bên. Trần Gia Bảo và Bạch Ngọc Thanh nhanh chóng bước tới trung tâm sàn nhảy.

Bị những người đang nhảy múa nóng bỏng xung quanh làm ảnh hưởng, mặt Bạch Ngọc Thanh đỏ bừng, đấm nhẹ vào ngực Trần Gia Bảo một cái rồi nói: “Tôi… tôi không biết nhảy múa như bọn họ.”

Cô ta xuất thân danh môn, gia giáo rất nghiêm khắc, từ nhỏ đã học qua các loại múa dân tộc, cô ta là một bậc thầy nhảy múa chân chính nhưng lại không biết cách nhảy trong quán bar.

Trần Gia Bảo nhìn thấy dáng vẻ dễ thương của cô ta, trong lòng vui vẻ cười nói: “Rất đơn giản, chỉ có mấy động tác đơn giản thôi. Lắc eo, ưỡn ngực, đong đưa lặp đi lặp lại không ngừng theo nhịp điệu của nhạc là được.”

Vừa nói dứt lời Trần Gia Bảo đã bắt đầu nhảy múa bên cạnh Bạch Ngọc Thanh.

Thực ra Trần Gia Bảo cũng không biết nhảy, nhưng với khả năng kiểm soát hoàn hảo các bộ phận cơ thể của anh, chỉ cần nhìn những người xung quanh nhảy một lần anh liền lập tức có thể bắt chước được và nhảy được ngay.

Bạch Ngọc Thanh vội vàng lùi về sau hai bước, sau đó khẽ bật cười một tiếng. Dường như bị Trần Gia Bảo lây nhiễm, sau khi hơi do dự cô ta cũng bắt đầu cũng nhảy với Trần Gia Bảo.

Lúc mới bắt đầu Bạch Ngọc Thanh còn có chút không thành thạo, động tác còn hơi xa lạ. Nhưng dù sao cô ta cũng tập múa từ nhỏ, đã có một nền tảng vững chắc cho nên đợi sau khi đã quen động tác thì liền thành thục nhảy và dần dần tăng tốc động tác. Trong sự đẹp đẽ có một tia cuồng dã, lại phối hợp thêm khuôn mặt xinh đẹp của cô ta dường như đã trở thành sự tồn tại thu hút ánh mắt người khác nhất trong quán bar này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play