Trần Gia Bảo cười ngây ngốc. Không cần nghĩ cũng biết là vị Phan Phi Uyên nổi tiếng như cồn với danh xưng Nữ Hoàng công sở tại Việt Nam này chắc chắn không phục giám đốc hiện tại của tập đoàn là Hàn Đông Vy, hơn nữa việc Phan Phi Uyên vào làm, cũng tạo ra áp lực không nhỏ cho Hàn Đông Vy.

Người giỏi thường kỵ tài, huống hồ cả hai đều là những phụ nữ ưu tú. Để hai người họ làm cùng một công ty, chắc chắn sẽ tạo thành sự va chạm cực kỳ lớn và đặc sắc.

Đối với Trần Gia Bảo mà nói, nếu giữa Hàn Đông Vy và Phan Phi Uyên có thể giữ được sự cạnh tranh hòa bình, chắc chắn là một chuyện tốt. Anh cười nói: “Tôi đang rất mong chờ biểu hiện của cô sau khi gia nhập tập đoàn Gia Vy.”

“Vậy sau này Phi Uyên phải trông cậy vào Gia Bảo rồi” Phan Phi Uyên nói chuyện mập mờ, mặt thì ửng hồng, nở nụ cười rung động lòng người.

Cho dù Trần Gia Bảo đã quen nhìn thấy nhiều mỹ nhân xinh đẹp vô song, nhưng bây giờ mắt anh cũng không thể không sáng lên. Nhìn Phan Phi Uyên xinh như mộng nhất thời động lòng, không kiềm được mà đưa tay lên mặt của Phan Phi Uyên. Khẽ vuốt ve đôi má trắng trẻo mịn màng của cô, khóe miệng nở một nụ cười ấm áp, anh nói: “Tôi bảo đảm, cô sẽ có được tất cả những gì cô muốn ở tập đoàn Gia Vy, bao gồm cả việc đòi lại công bằng cho mẹ cô.”

“Cảm ơn anh” Phan Phi Uyên rất cảm động, đồng thời trong lòng lại có chút thẹn thùng, thậm chí còn có chút ngọt ngào không rõ ràng.

Thật khó mà tưởng tượng cô như vậy mà lại rung động vì chàng thanh niên Trần Gia Bảo nhỏ hơn mình khá nhiều tuổi này.

Vì vậy Phan Phi Uyên vội vàng uống cho xong tách trà rồi chào tạm biệt. Cô ta sợ nếu ở lại lâu hơn nữa sẽ rơi vào cái bẫy dịu dàng của Trần Gia Bảo mất.

Đến sáng ngày mai, vì biết Trần Gia Bảo sẽ đến thành phố Yên Bái, Ngụy Nhã Huyên cũng vui vẻ định cùng anh đi một chuyến, đáng tiếc bị Trần Gia Bảo từ chối.

Chuyến đi Yên Bái lần này của Trần Gia Bảo, ngoại trừ phải gặp mặt gia tộc Takashima, còn phải gặp nhà họ Hoàng và nhà họ Hề, hai trong mười gia tộc đứng đầu ở đó.



Nhà họ Hề còn dễ nói chuyện. Trước kia Trần Gia Bảo từng có qua lại với nhà họ Hề, anh biết lực chiến mạnh nhất của nhà họ là ở hai vị Tông sư hậu kỳ cường giả, nên không tạo được bao nhiêu uy hiếp với Trần Gia Bảo.

Nhưng nhà họ Hoàng được đánh giá là gia tộc mạnh nhất của tỉnh Phú Thọ, trong nhà lại có một cường giả truyền kỳ dẫn dắt.

Với thực lực hiện tại của Trần Gia Bảo, đối phó với một cường giả đã đạt cảnh giới truyền kỳ như vậy, tuy rằng có thể dựa vào Liệt địa Kiếm, một trong Thiên Địa Nhân Tam Kiếm, mà ứng phó, nhưng một khi đã xuất ra chiêu này tất cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chân khí trong người anh. Đến lúc đó, muốn đối phó với những tông sư hậu kỳ khác e rằng lực bất tòng tâm.

Nếu như hai nhà họ Hoàng, Hề liên kết truy sát Trần Gia Bảo, Trần Gia Bảo thực sự sẽ rơi vào thảm cảnh.

Vì vậy, chuyến đi tới thành phố Yên Bái lần này thực sự không thích hợp để Ngụy Nhã Huyên đi theo.

Ngụy Phong Lăng cũng biết tình hình phức tạp ở đó, nên vừa khuyên vừa ngăn không cho Ngụy Nhã Huyên đi cùng

Ngụy Nhã Huyên hết cách đành phải bỏ đi ý định ban đầu, nhưng vẫn bĩu môi bắt một mình Trần Gia Bảo phải cùng cô đi dạo phố, mua sắm, xem phim, xem như là bù đắp cho việc cô không được đi.

Trần Gia Bảo suy nghĩ một chút, chuyện “Ngọc tỷ Truyền Quốc” tuy là rất gấp nhưng trễ nửa ngày cũng không vấn đề gì nên gật đầu đồng ý đi cùng Ngụy Nhã Huyên vào buổi sáng. Sau cùng còn cùng ăn trưa tại một nhà hàng dành cho tình nhân,làm cho Ngụy Nhã Huyên cảm thấy khá ngọt ngào.

Khoảng 3 giờ chiều, Trần Gia Bảo và Liễu Ngọc Phi lái xe rời thành phố Thái Bình. Sau 4 tiếng lái xe đường dài, cuối cùng họ cũng đến được Yên Bái lúc 7 giờ rưỡi tối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play