Sắc mặt những người xung quanh hơi thay đổi, bọn họ vừa muốn mở miệng mắng chửi Trần Gia Bảo , nhưng lại nhớ tới ánh mắt lạnh lùng của Trần
Gia Bảo , lại nuốt nước bọt.
Hề Như Kiên khẽ cau mày, không hài
lòng nói: “Anh Trần, anh nói thế này là có ý gì?” Trần Gia Bảo cười nhẹ: “Lí do tại sao anh cho rằng cuộc thi vẽ tranh hôm nay là một cuộc thi
được sắp xếp, thậm chí là một cuộc thi giả mạo, ngoài việc chứng minh
điều đó, anh thật sự cho mình là đúng., phần còn lại không thể giải
thích được gì, tôi muốn biết, trước khi bắt đầu cá độ, anh làm thế nào
để xác định cấp độ của Tôn Trường Đông cao hơn so với bức tranh của tôi? Có phải là do Tôn Trường Đông không tự phục vụ công bố tỷ lệ chiến
thắng của mình là tương đối cao?
Sau trận đấu ngày hôm nay, nếu anh theo dõi toàn bộ quá trình của cá độ mà
vẫn nghĩ nó là một trận được sắp đặt hoặc thậm chí là một cá độ giả, sau đó tôi đề nghị anh nên đi đến bệnh viện bác sĩ kiểm tra não cho anh.
Rốt cuộc, anh khuyết tật não, hay là do bác sĩ không có thuốc”
Phan Phi Uyên bật cười thành tiếng, Gia Bảo nói ra thật cay độc.
Những người xung quanh nhìn mà tức giận, nhưng họ không dám nói!
Trong lòng Hề Như Kiên càng không vui nhưng ngoài mặt lại không biểu hiện ra, ngược lại còn cười đắc ý: “Thiên hạ chỉ biết võ công của cậu Trần là
một cao thủ ẩn dật. Hóa ra là sự thật. Tôi rất ngưỡng mộ anh. Phải nói
rằng, vì chúng ta ở đây để giải quyết vấn đề, chúng ta không phải đánh
nhau vô nghĩa nữa. Tôi nói thật, 15.75 tỷ đồng Việt Nam là quá nhiều,
huống gì, ngay cả các công ty cá độ khác, họ cũng không thể trả nổi cho
anh.
Tuy nhiên, cậu Trần cũng là một anh hùng, tôi cũng không thể để cậu Trần phải chịu thiệt thòi, thay vào đó hãy để tôi đề xuất giải
pháp. Tôi sẽ hoàn trả đầy đủ số tiền gốc của cậu Trần là 3.5 tỷ đồng
tiền Việt Nam. Ngoài ra, tôi sẽ đưa ra 350 triệu tiền Việt Nam khác. Đó
là khoản bồi thường cho cậu Trần . Bằng cách này, cậu Trần có thể kiếm
được 350 triệu một cách dễ dàng, và tôi cũng có thể mất ít hơn. Điều đó
tốt cho cả hai chúng ta, cậu cảm thấy thế nào về giải pháp này? ”
Trần Gia Bảo còn chưa lên tiếng, Phan Phi Uyên đã tức giận bật cười, không
khỏi chế nhạo:” 15.75 tỷ trở thành 3.85 tỷ, trực tiếp giảm đi 11.9 tỷ,
anh thật là khôn ngoan. ”
Thật sự là không biết xấu hổ, không biết cấp dưới anh ta có loại ông chủ này sẽ thấy thế nào!
Đối mặt với sự chế giễu của Phan Phi Uyên, Hề Như Kiên cũng biết thua
thiệt, cho nên tôi không hề tức giận, sau đó chậm rãi nói: “Xem ra cô
Phan rất không hài lòng. Được thôi, để tỏ lòng thành, tôi sẽ lui một
bước, 175 triệu, tôi sẽ dùng thêm 175 triệu tiền Việt Nam bồi thường.
Đây là những gì tôi có thể nhượng bộ lớn nhất được thực hiện từ trước
đến nay, ý cậu là gì, cậu Trần ? ”
Nói xong, anh ta nhìn Trần Gia Bảo bằng ánh mắt rực lửa!
Gia tộc họ Hề là một trong những gia tộc hàng đầu ở tỉnh Thái Bình. Bây giờ tình hình của Trần Gia Bảo ở tỉnh Thái Bình vốn dĩ rất đặc biệt. Nếu
Trần Gia Bảo không muốn dây dưa với nhà họ Hề một lần nữa, sau đó chấp
nhận ý kiến của anh ta mới là lựa chọn tốt nhất của Trần Gia Bảo !
Trần Gia Bảo lắc đầu cười: “Có lẽ theo ý kiến của anh, lấy ra 525 triệu
đồng tiền Việt Nam là một ý tốt, nhưng trong mắt tôi, 15.75 tỷ trở thành 3.85 tỷ. Anh nghĩ tôi nên nói gì? ”
Liễu Đức Thắng và những
người khác cau mày. Ông chủ là con trai thứ của nhà họ Hề. Anh ấy là một nhân vật vĩ đại của toàn tỉnh Thái Bình. Cho dù đi đâu, thì ai nấy cũng đều tôn kính vô cùng? Bây giờ cậu chủ đã đưa sáng kiến chi 525 triệu
cho Trần Gia Bảo mà cậu ta vẫn không hài lòng với 525 triệu đồng tiền
bồi thường.
Hề Như Kiên cũng cau mày, trong lòng bùng lên một tia tức giận, nhưng anh ta cũng biết Trần Gia Bảo không phải người bình
thường, không đến mức khó khăn, anh ta cũng không muốn xung đột.
Sau khi cân nhắc, Hề Như Kiên nói: “Như tôi đã nói lúc trước, 525 triệu
đồng Việt Nam là số tiền nhiều nhất tôi có thể bồi thường, nhưng ngoài
khoản đó ra, tôi có thể nhượng bộ khác.”
Trần Gia Bảo không vội, anh mỉm cười. : “Ồ? Anh có ý gì.”
Hề Như Kiên cười: “Mặc dù tôi không biết mục đích của việc anh Trần đến
tỉnh Thái Bình, nhưng tôi biết rằng ông Trần và Bùi Thanh Phong luôn có
những ân oán cũ.” Và anh cũng đã cắt ngang hai bàn tay của Tang Thiên
Vũ. Nhà họ Tang ghét anh đến tận xương tủy. Điều đó có nghĩa là, hai
trong số mười gia tộc hàng đầu đã chống lại anh.
Theo sự nhất trí của mười gia tộc hàng đầu của chúng tôi ở tỉnh Thái Bình, nếu cậu Trần
thực sự đánh nhau với Bùi Thanh Phong và nhà họ Tang, thì các gia tộc
khác của chúng ta sẽ đoàn kết chống lại cậu. Lúc đó, dù cậu Trần có kinh ngạc đến đâu thì sau này hai nắm đấm cũng khó đánh bại khi đối mặt với
liên minh mạnh mẽ của những gia tộc lớn, cậu Trần sẽ bị thất bại, và
chết ở tỉnh Thái Bình. tôi nghĩ rằng đây là những gì cậu Trần và người
thân của cậu không muốn thấy, phải không? ”
Phan Phi Uyên thì thầm kêu lên, nhớ tới lời của Hề Như Kiên nói khỏi lo lắng thay cho Trần Gia Bảo .
Vẻ mặt của Trần Gia Bảo vẫn không thay đổi, anh nhướng mày nói: “Sau đó thì sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT