Trần Gia Bảo mỉm cười, nâng chén trà trong tay lên hơi ra hiệu, nói: “Tôi luôn rất kiên nhẫn với những người phụ nữ xinh đẹp.”

Người phụ nữ xinh đẹp trước mặt anh ta chính là Phan Phi Uyên, và cuộc gặp gỡ này cũng là Phan Phi Uyên chủ động hẹn Trần Gia Bảo.

“Chẳng trách bên cạnh anh Trần lại có nhiều người đẹp tới như vậy, quả nhiên là rất biết lấy lòng phụ nữ.”

Phan Phi Uyên che miệng cười, sau đó vẫy tay với người phục vụ gọi một cốc trà đen.

Trần Gia Bảo nhún vai nói: “Cô hẹn tôi tới đây, có lẽ không phải chỉ là muốn tâng bốc tôi đấy chứ?”

“Vậy thì không phải, tôi đâu có nhàn rỗi như vậy.” Phan Phi Uyên cười: “Hai ngày nay, danh tiếng của anh Trần đã bùng nổ ở tỉnh Phú Thọ, khắp nơi đều nói đến anh, ngay cả gia chủ nhà họ Tang cũng đã hợp nhất với Bùi Thanh Phong, nghe nói họ sẽ cùng nhau đối phó với anh.”

Trần Gia Bảo nhướng mày cười: “Cho nên, hôm nay cô hẹn tôi, chính là tới cảnh cáo tôi sao?”

“Đó không phải là cảnh báo, nhiều nhất cũng chỉ là một lời nhắc nhở tử tế, tôi hy vọng anh rời khỏi tỉnh Phú Thọ càng sớm càng tốt, để không rơi vào bẫy của bọn họ.” Phan Phi Uyên nghiêm mặt nói.

Ngày hôm qua cô ta vô tình biết được nhà họ Tang và Bùi Thanh Phong là liên kết, lo lắng Trần Gia Bảo sẽ xảy ra chuyện nên hôm nay cô ta đã chủ động liên lạc với Trần Gia Bảo, muốn anh rời khỏi tỉnh Phú Thọ càng sớm càng tốt, cho dù là nhà họ Tang hay nhà họ Bùi, cả hai ở tỉnh Phú Thọ, đều là gia tộc quyền lực nhất, chắc chắn Trần Gia Bảo không phải là đối thủ của họ.

Nhưng cô ta vẫn chưa biết, thật ra thì đêm qua Bùi Thanh Phong đã tấn canh Trần Gia Bảo, Trần Gia Bảo cũng đã đoán ra được chân tướng.

Trần Gia Bảo mỉm cười, không có ý kiến gì, đột nhiên nói: “Nói xem, tại sao cô lại đi cùng thuyền với nhà họ Tang? Tôi thực sự rất tò mò về chuyện này.”

Phan Phi Uyên sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười: “Thật ra tôi là một người phụ nữ rất dung tục, hiện tại nhà họ Tang có thể mang lại lợi ích nhiều nhất cho tôi. Tôi giải thích như vậy, anh Trần đã hài lòng chưa?”

“Ha.” Trần Gia Bảo cười tủm tỉm nói: “Nếu đã như vậy, hôm nay sao phải thuyết phục tôi rời đi? Trực tiếp cùng nhà họ Tang trực tiếp đối phó với tôi, đây không phải là lựa chọn để cô tối đa hóa lợi ích của mình sao? “



Phan Phi Uyên sửng sốt một chút, sau đó cười một tiếng, nói: “Mặc dù tôi dung tục, nhưng tôi vẫn biết cái gì gọi là biết ân báo đáp, anh là vì giúp tôi, mới chặt đứt tay Tang Thiên Vũ, tất nhiên tôi không thể trừng mắt nhìn anh bị nhà họ Tang trả thù ”.

“Chỉ là như vậy sao?” Trần Gia Bảo thất vọng nói: “Tôi còn tưởng chúng ta đã là bạn rồi, cho nên cô mới hẹn tôi ra ngoài.”

“Bạn bè?” Phan Phi Uyên hơi im lặng, nhớ lại cảnh Trần Gia Bảo khiêu vũ với cô ta lần trước trong bữa tiệc,khóe miệng cong lên một ý cười, nói:”Hai người chúng ta, thực sự cũng coi như là bạn bè chứ?”

Trần Gia Bảo cũng cười và nói:”Tuy nhiên, chỉ bạn bè thôi thì chưa đủ.”

Bạn bè vẫn chưa đủ?

Phan Phi Uyên không khỏi sững sờ, chẳng lẽ Trần Gia Bảo muốn tiến hơn một bước với cô ta hơn nữa sao? Tuy nhiên, không phải Trần Gia Bảo đã có hôn thê rồi sao?

Cô ta cảm thấy hơi bối rối, nói:”Anh … anh có ý gì?”

Trần Gia Bảo nhướng mày nói:”Không phải nói, ai là người có thể đem lại lợi ích nhiều nhất cho cô, cô có thể làm việc cho người đó sao?”

Phan Phi Uyên thở phào nhẹ nhõm, sau đó nở nụ cười đắc ý nói:”Không sai.”

Trần Gia Bảo nói tiếp:”Không phải cô nói nhà họ Tang có thể mang lại cho cô những lợi ích lớn hơn sao?

Nếu tôi có thể tiêu diệt nhà họ Tang, điều đó có nghĩa là tôi mạnh hơn nhà họ Tang và có thể mang lại cho cô lợi ích lớn hơn đúng chứ?”

“Về mặt lý thuyết, thì đúng là như vậy.” Phan Phi Uyên cười một cách khó hiểu:”Nhưng mà, tôi không nghĩ rằng anh có thể tiêu diệt được nhà họ Tang.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play