Trình Gia Lâm sau khi kết thúc buổi tập luyện buổi chiều lại như thường lệ bắt xe trở về Tân Thần Gia Lạc. A Viên và Phương Trình, đặc biệt là A Viên vẫn còn ngơ ngác chưa thu nạp được lượng thông tin mà cô đưa ra nên chưa không kịp làm khó cô, nên cô đặc biệt nhanh chóng trở về nhà.

Thuận tiện ghé ngang qua nhà chính thăm hỏi,rồi trở về ngôi nhà nhỏ cơm nước , cô cảm thấy mình như trở thành một nàng dâu thực thụ . Bật cười với suy nghĩ miên man của mình, cô tăng cường bước chân trở về nhà. Sơ lược về sinh nhà cửa rồi bắt đầu công phá tủ lạnh, đồ ăn bên trong đã bắt đầu vơi bớt, từ ngày mai cô có thể ghé cửa hàng mua ít thực phẩm tươi về bổ sung rồi, vừa nhẩm nhẩm kế hoạch mua sắm trong đầu tay chân cô vẫn nhanh nhẹn chuẩn bị đồ ăn cho bữa tối.

30 phút sau, một món thịt kho tàu, một món đậu ve và cà rốt xào, đậu hủ chiên, cá kho gừng và một nồi canh bầu nấu tôm ra lò. Khẽ nâng tay lau mồ hôi rồi vặn người xoa xoa phần eo lưng vẫn âm ỉ đau của mình, nó không khỏi khiến cô nhớ lại chuyện tối hôm qua, không ngờ cô và anh mơ mơ hồ hồ đã đi tới bước đó, haizz lúc lắc đầu cho tỉnh táo rồi bước tới xách túi lên lầu tắm rửa một chút, nhìn đồng hồ, chắc hẳn anh cũng sắp về tới.

Lý Thừa Phong đúng là đang trên đường về, càng sắp tới nhà anh càng có chút rối rắm, tâm trạng này đã bắt đầu từ sáng, một khi bận rộn thì không nói làm gì, khi nào rảnh rỗi anh lại không kiềm được nhớ lại hình ảnh ngày hôm qua, thật không thể hiểu nổi , phải chăng là đã cấm dục quá lâu.

Vẻ mơ màng miên man suy nghĩ đó của anh bị Lục Bình-tài xế kiêm vệ sĩ của anh bắt được qua gương chiếu hậu, điều này khiến Lục Bình không khỏi thắc mắc, sếp anh mặt than của anh từ khi nào có vẻ mặt đó trông như “ thiếu nam hồi xuân”.

“Phốc..” tiếng cười không thể kiềm ném mà phụt ra khiến Lý Thừa Phong phục hồi tỉnh táo căng mặt nhìn Lục Bình gương mắt như đang hỏi tại sao

Lục Bình sao dám nói ra ý nghĩ của mình chỉ bâng quơ nói:

“ Sếp, anh hôm nay trông lạ lắm...có vấn đề gì sao”

“ Không có”

“Sếp à, anh cũng đừng giấu tôi, chúng ta kề vai không phải ngày một ngày 2, tin chắc là có”

“Chút chuyện nhà”

“Về chị dâu sao” Vừa nói, Lục Bình vừa lén lút nhìn qua gương chiếu hậu quan sát

“ Ừm” Lý Thừa Phong thật không hiểu dây thần kình nào của mình bị chạm, trước khi đại não phản ứng miệng đã vô thức trả lời



“Cãi nhau sao” Lục Bình bày bộ dạng không sợ chết hóng hớt hỏi

Thấy Lý Thừa Phong không trả lời, Lục Bình như quên đi kẻ khiến mình và đồng đội thừa sống thiếu chết trên thao trường năm đó là ai, quên đi kẻ âm tàng bá ngạo lấy vũ lực đè bẹp mà bọn họ nghiến răng nghiến lợi thầm nguyền rủa...ánh mắt không kiềm được nét hả hê cười trên nỗi đau của người khác mà thao thao bất tuyệt

“ Trông chị dâu không giống với mấy cô gái tiểu thư đỏng đảnh chỉ biết ăn diện sắm sửa, sếp à chúng ta theo ngành này kiếm được vợ không dễ dàng gì, lại kiếm được người chịu thông cảm hiểu chuyện lại càng khó khăn hơn...sếp, anh thấy trong đội chúng ta có mấy người ôm được vợ về nhà như sếp, chúng ta nên trân trọng những cô gái như vậy à” Vừa liếc thấy đôi mày kiếm kia hếch lên, Lục Bình vội vàng thêm mấy câu nói dễ nghe lọt tai vị sếp của mình

“ Là các cậu không có bản lĩnh” Lý Thừa Phong không khách khí nói

“ Đúng đúng đúng vẫn lá sếp bản lĩnh, anh có thể chia sẻ chút kinh nghiệp thu phục chị dâu cho tụi em với không” Lục Bình hí hửng nói

Lý Thừa Phong nhớ lại những cảnh tượng như mây trôi nước chảy kia môi không kiềm được nhếch lên phun ra một câu “ nằm mơ”

Mở cửa bước vào nhà, không ngoài dự liệu ngửi thấy mùi mỹ thực nhàn nhạt trong không khí...Lý Thừa Phong nhận ra anh thích cái mùi không khí này, ừm mùi vị ấm áp của gia đình, không biết tự lúc nào anh vô thức tiếp nhận thậm chí chờ đón nó, hay đúng hơn là chờ đón người con gái kia, có trời mới biết khoảnh khắc anh nhận ra cô cũng tham gia nhiệm vụ này , lại dưới vai trò lính đánh thuê tham gia phải chịu sự dày vò trong phòng thí nghiệm kia đã muốn điên đến mức độ nào, phải tự trấn tĩnh mình đến mức độ nào...thế mà lúc trở về lại dám dửng dưng với anh...hừm.Nói thì lâu lia thế, nhưng thực tế thì vẫn tiếp diễn chưa từng gián đoạn. Lướt ngang qua phòng bếp rồi nhẹ nhàng tiến lên phòng ngủ.

Trình Gia Lâm lúc này đang ngồi xổm trong phòng tắm giặc quần áo. Biết sao được, một là cô không có quá nhiều đồ,nhìn trong ngăn tủ thì biết, tính cả vài bộ đồ tập cô mới mua tuần trước thì vừa tròn chục bộ với vài chiếc áo khoát gió cũng như áo khoát dùng cho ngày đông. Hai là thói quen bao năm trong quân ngũ. Nên là dù nhà có máy giặc cô vẫn chưa từng sử dụng, ừm thì mỗi ngày một hai bộ đồ, cô cũng ngại khởi động máy giặc, dù gì chút thời gian đó, cô vẫn có, coi như lạc thú đi.

Lý Thừa Phong vào phòng, nghe tiếng nước chảy thì biết cô đang trong phòng tắm, hơi chút luống cuống, dù gì đây cũng là lần đâu họ chính thức sinh hoạt với nhau trong cùng một phòng như thế, còn là sau sự kiện kia..thế rồi chợt khựng lại,tại sao mình phải bối rối, đây là nhà anh cơ mà, cô với anh dù sao trước là đồng đội giờ đã là vợ chồng thì việc quái gì phải bối rối chứ, sao phải tự ình dọa mình...nhớ đến những lời Lục Bình nói trong xe, hừm anh lại đắc ý vênh mặt lên.

Vừa lúc Lý Thùa Phong đang tự vấn thì của phòng tắm mở ra, Trình Gia Lâm tay ôm chậu đựng quần áo mở cửa bước ra ,thấy anh đang đứng bên giường lên tiếng nói:

“ Anh về rồi à, mau tắm rửa đi, em phơi đò xong sẽ dọn cơm”

Từ lúc anh mở của bước vào phòng cô đã biết nên vội đẩy nhanh động tác đem đồ ra ngoài để nhường phòng tắm cho anh. Rồi không đợi anh trả lời, cô cứ thế tự nhiên lướt qua anh

Lý Thừa Phong nghe tiếng cô thì quay đầu, nhìn qua chậu đồ trong tay cô khẽ nhíu mày nhưng rồi cũng không nói gì, anh lẳng lặng mở tủ lấy quần áo rồi bước vào phòng tắm...ừm trong phòng còn thoang thoảng mùi xà phòng tắm nhè nhẹ quyện trong mùi hương xà phòng giặt đồ, bất quá giác khiến anh nhớ lại hương vị tối qua ,nhe răng nhìn mình trong gương thầm ngạo mạn “chỉ có tôi mới thu phục được em!!! Lâm Lâm”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play