EDIT: TỬ SA

Ngẫm lại liền cảm thấy không cam tâm, đây không phải là hạ thấp thể diện mình sao, bà miễn cưỡng cười nói: “Thừa tướng đại nhân, đây là lễ nghi cập kê, từ trước tới nay chưa từng có nam tử nào đến thay nữ tử hành lễ, người làm như vậy về lễ thật không hợp.”

Người xem xung quanh nghe bọn họ đối thoại.

Mới biết hóa ra Vương Lam Phong muốn tự mình thay muội muội hắn cử hành phần ba.

Tiếng bàn tán không kìm được vang lên từ bốn phía, có không tán đồng, có kinh ngạc, có xem náo nhiệt.

Đây là chuyện chưa từng có ở các nghi thức trước, thật sự rất khiến người ta kinh sợ.

Vương Lam Phong phớt lờ ánh mắt khác thường của mọi người, ngạo nghễ nói:

“Lễ nghi bất quá là do người định mà thôi, quy cũ đó liền sẽ bắt đầu từ ta mà thay đổi. Muội muội là người quan trọng nhất của ta, tự tay vì nàng làm phần ba, chúc nàng trưởng thành làm đại nhân, cũng chính là ước nguyện sâu kín của ta, đó cũng không có gì phải nghi ngờ. Phu nhân lui xuống đi!”

Vương Tâm Doanh mạnh mẽ ngẩng đầu, từ phía dưới ngước nhìn lên Vương Lam Phong.

Mặt trời lên cao, trời cao bao la xanh thẫm như đã được gột rửa, hắn đang đứng dưới một phương của bầu trời.



Ánh mặt trời ở sau lưng hắn rực rỡ chiếu sáng vạn trượng, phát ra đường đường kim quang.

Chiếu rọi lên hắn như là thần tiên của Cửu Thiên hạ phàm.

Đẹp đến khiến cho người ta tâm thần chấn động.

Trong lòng nàng thoáng qua sự xúc động kỳ lạ.

Ngực bỗng như dòng nước xiết dâng lên va chạm với trái tim bình tĩnh.

Nàng ánh mắt chợt run.

Trong lòng chợt toát ra một cái ý nghĩ.

Nàng muốn đứng ở bên cạnh hắn.

Không bị cái hào quang của hắn che phủ, mà là cùng với hắn trở thành thứ ánh sáng rực rỡ chói mắt đó.

Vương Lam Phong là nhân vật uy quyền nhất Thiên Phong thành, ngay cả châu phủ đều nịnh hót lấy lòng.

Đương nhiên sẽ không để hắn thất vọng.



Quan trên của châu phủ tự mình thay hắn an bài tốt.

Vì thế nghi thức phần ba hoàn toàn mới lần này được trình diễn ngay trước mặt quần chúng.

Toàn bộ đều yên tĩnh, tất cả mọi người đều có ý thức mà ngưng thở.

Mắt không chớp mà nhìn về phía đôi huynh muội kinh hãi thế tục ở giữa sân kia.

Muội muội mặc tử y hoa phục quỳ trên mặt đất, ca ca phong thần tuấn lãng đứng sừng sững như núi cao.

Nhìn đến đúng là một bức họa xinh đẹp, tràn ngập sự xinh đẹp kỳ quái.

Vương Tâm Doanh thu liễm tâm thần, ngồi quỳ về hướng đông.

Vương Lam Phong rửa tay trong chậu bạc trên tay thị nữ, rồi đi đến trước mặt nàng.

Hữu ti bê hộp lễ qua, hắn từ từ mở hộp ra.

Vài đạo ánh sáng rực rỡ đẹp mắt từ trong hộp bắn ra, giống như rương kho báu được hé mở khiến cho người khác kinh thán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play