EDIT: TỬ SA

Như thế bảo nàng sao không phẫn nộ.

So mỹ mạo, so tài hoa, mình có điểm nào không bằng Vương Tâm Doanh.

Hiện tại bản thân là một mỹ nhân đệ nhất Thiên Phong thành.

Còn phải đứng ở phía sau ác nữ vô lễ nghi kia làm lễ cập kê.

Ngẫm lại đều là một loại sỉ nhục. Bất quá lấy tư chất của Vương Tâm Doanh, hôm nay nhất định sẽ một phen xấu mặt.

Nghĩ đến đó sự tức giận của nàng mới giảm đi một ít.

Nàng giễu cợt nhìn phía sau lưng Vương Tâm Doanh, đối với đám nữ tử kia cười nói:

“Các muội đừng oán giận, ai bảo người ta có ca ca lợi hại chi. Bất quá gà rừng vẫn là gà rừng thôi, thế nào đắc ý mà ỷ vào uy thế của ca ca, làm bộ làm tịch cũng không trở thành phượng hoàng được. Ở dưới cái nhìn của mọi người bêu xấu, thì chính là càng xấu gấp bội.”

“Ha ha, Huệ Ngọc tỷ nói đúng, tranh làm tiên phong thì sao, bất quá là làm trò cười cho mọi người.”

“Ngươi đoán nàng lát nữa sẽ đi thế nào vậy, nhất định là kiểu đi thôn cô trong truyền thuyết, thô lỗ lại buồn cười.”

“Ai nha, ta sớm đã muốn xem rồi, nghe nói nàng đi không giống nữ nhân, không biết là không giống thế nào, hi hi.”

Thanh âm của một đám nữ nhân không quá lớn.

Bất quá Vương Tâm Doanh cách các nàng gần như vậy, thế nào lại không nghe được.



Chắc hẳn các nàng cũng là cố ý muốn châm chọc nàng, để cho nàng nghe thấy.

Chuyện làm tiên phong này là do ca ca một tay an bài, nàng vốn là không biết.

Bất quá nàng cảm thấy đám nữ nhân kia hết sức nhàm chán.

Thuần túy là ăn không được bồ đào kêu bồ đào chua.

Vì thế cười dài quay đầu lại nhìn các nàng, hết sức đắc ý nói:

“Ai nha, thế nào lại chua như vậy a, nữ nhân đố kỵ thật sự là chua. Bổn tiểu thư chính là có một vị ca ca lợi hại, chính là muốn cướp cái vị trí tiên phong này, thế nào? Ai kêu các ngươi không có ca ca lợi hại chứ, tiểu thư ta thích xấu mặt thì ít nhất cũng có cái cơ hội đó, các ngươi ngay cả cơ hội cũng không có. Ít ở đây thả khí chua gây ô nhiễm môi trường đi.”

Đỗ Huệ Ngọc cùng đám tiểu thư bị phiên thoại mặt dày vô sỉ này của nàng chặn họng.

Vừa tức lại há mồm trợn mắt.

Đỗ Huệ Ngọc càng thêm khinh miệt nhìn nàng: “Người mặt dày vô sỉ như thế, chúng ta đừng để ý tới nàng, miễn cho hạ thấp thân phận.”

Chúng nữ cười nhạo từ trong mũi, gật gật đầu.

Vương Tâm Doanh cũng mặc kệ các nàng.

Mặt dày vô sỉ cũng phải có tư sản, bọn họ ngay cả tư sản cũng không có.

Ánh mắt của bách tính đến xem lễ đều gắt gao dán chặt trên người Vương Tâm Doanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play