Nàng cư nhiên nói muốn lau miệng, thật sự là làm nhục thanh
danh phong lưu công tử của hắn.
Bất quá kỳ thật không nghĩ đến cư nhiên có người cùng mình
mang chung mục đích.
Xem ra mụ La Sát thật đắt giá, người có mắt không chỉ có mỗi
mình hắn.
Điều này khiến trong lòng hắn vô cùng không thoải mái.
Nữ nhân bản thân coi trọng được người khác mơ ước, cái cảm
giác này phi thường không tốt.
Hắn ánh mắt lạnh lùng đánh giá Nam Kỳ Nghiệp, hận không thể
đem hắn đâm thành bánh thịt.
Hắn lười biếng mở miệng: “Ngươi và ta cũng đã qua vài chục
chiêu, bất phân thắng bại, ta biết ngươi muốn giết ta, mà ta cũng rất muốn giết
ngươi, nhưng chúng ta đều là người thông minh. Nếu tiếp tục đấu, nói không chừng
Vương gia truy đến, khi đó sợ rằng sẽ không dễ ứng phó.”
Lời của hắn, Nam Kỳ Nghiệp tự nhiên hiểu rõ.
Lưỡng hổ tương tranh, chỉ sẽ lưỡng bại câu thương.
Đêm nay giết không được người này.
Hắn thu lại nộ khí, dựa vào vách tường hai tay ôm ngực, lạnh
lùng nói:
“Ngươi nói không sai, ta giết không được ngươi, bất quá một
ngày nào đó ta sẽ giết ngươi.”
“Ta cũng vậy.”
Đông Mộ Ngạn một chút khẩn trương khi bị uy hiếp cũng không
có.
“Còn có một việc, ngươi không được lần nữa tới rình coi
nàng.”
Nam Kỳ Nghiệp nghĩ đến nữ nhân kia bị rình coi, liền cảm thấy
không thoải mái.
Tuy rằng chưa có nói tới yêu nàng.
Nhưng nàng là nữ nhân mà hắn xem trọng, tuyệt không để cho
người khác nhúng chàm.
“Lời này trả nguyên lại cho ngươi, ta vốn không phải là người
không hiểu phong tình, mỹ nhân tự nhiên là không nên bắt buộc nàng, chỉ cần
ngươi có thể làm được, ta tự nhiên cũng có thể làm được.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT