“Tiểu thư, người còn không biết chứ, công tử muốn về tham
gia lễ trưởng thành của người, rất nhanh người liền có thể nhìn thấy ca ca rồi.”
Vương Tâm Doanh tâm thần chấn động, đám sâu ngủ đều chạy mất
hết.
Hơi thở chợt ngưng, vội bắt lấy nàng:
“Thật hay giả vậy, cái loại chuyện nhỏ này huynh ấy thế nào
cũng chạy về, người làm thừa tướng sao có thể thường xuyên rời khỏi cương vị,
cái nghề quá bất kính rồi. Lập tức viết thư bảo huynh ấy đừng về, quốc sự trọng
yếu, cái chuyện nhỏ kia cứ để mặc ta.”
Sơ Hạ bị sự kích động mạnh mẽ của nàng dọa cho sợ hãi.
Tiếp đến giống như là khó chịu liếc nàng.
Bắt đầu bùm bùm khiển trách nàng quá vô tâm.
“Tiểu thư, công tử thường xuyên chạy về khi nào chứ, lần trước
về chính là trung thu năm ngoái, cũng đã gần một năm rồi. Người thật là không
có lương tâm, người trong toàn phủ đều đang hy vọng công tử trở về, chỉ có người
bình thường cũng không viết thư cho công tử, hiện tại còn một bộ biểu tình gặp
quỷ, công tử có đáng sợ như vậy sao. Đại công tử nếu biết được muội muội mà người
sủng ái không hy vọng người trở về như vậy, sẽ có bao nhiêu khổ sở chứ.”
Vương Tâm Doanh bị chỉ trích á khẩu không trả lời được.
Đại soái ca Vương Lam Phong trong nhà nhân khí rất cao!
Bản thân đối với hắn lãnh đạm như vậy.
Đám nha hoàn không đem nàng đánh chết, coi như cấp cho nàng
thể diện lắm rồi.
Nàng rất chột dạ: “Ta không phải không hy vọng huynh ấy trở
về, chỉ bất quá là đã quá lâu không gặp, gần quê lòng thẹn, có chút khẩn trương
thôi!”
Sơ Hạ vô ngữ, hồi lâu mới nói:
“Người khẩn trương cái lông, người nên gần quê lòng thẹn
chính là đại công tử mới đúng, người vốn là đang ở quê mà. Tiểu thư, người thật
sự là càng ngày càng quái, lần này đại công tử trở về, người cũng không thể xa
lánh như vậy nữa, đám nha hoàn chúng ta nhìn thấy biểu tình cô đơn kia của đại
công tử, không biết bao nhiêu thương tâm, nhiều lúc muốn bóp chết người.”
Vương Tâm Doanh sửng sốt.
Hắn bởi vì sự lãnh đạm của mình mà rất cô đơn sao?
Nàng còn tưởng rằng tâm tư hắn hoàn toàn rơi vào chính sự,
đã không còn rảnh để bận tâm đến nàng.
Mấy năm nay, theo nàng lớn lên. (Tử Sa: ax… chị này xuyên
không năm nhiu tuổi ế @@!!!)
Hai người quả thật lạ lẫm.
Cái loại tình huynh muội thân mật khắng khít kia đều phai nhạt.
Vương Tâm Doanh cười bồi an ủi nàng: “Được rồi được rồi, lần
này trở về ta liền cùng ca ca bồi dưỡng tình huynh muội, thân thiết nồng đậm giống
như trong quá khứ.”
“Vậy rất tốt, hiếm khi người nghĩ thông, đại công tử nhất định
cũng sẽ rất vui.” (Tử Sa: ta ko bik ai mới ta chủ ở đây đây…= =)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT