EDIT: TỬ SA

Sơ Hạ đem các nàng dẫn đến dưới tán cây nơi Vương Tâm Doanh đang say giấc nồng.

Bởi vì lão phu nhân phân phó nàng phải ở bên cạnh hầu hạ, cho nên nàng đứng tại đó buồn rầu thúc giục.

Đám tiểu thiếp trang điểm xinh đẹp từ xa hùng dũng tiến tới.

Ai biết rằng đến dưới tán cây, nhìn thấy Vương Tâm Doanh đáng chết cư nhiên đang ngủ khò khò.

Nhất thời cảm thấy bị vũ nhục vô cùng, mười mấy nữ nhân lập tức nổi bão.

“Vương Tâm Doanh, đứng dậy cho chúng ta.”

“Cái đồ nữ nhân không biết xấu hổ nhà ngươi, vờ ngủ cái gì?”

“Xú nữ nhân, đừng có mà giả chết, hôm nay chúng ta muốn cùng ngươi tính sổ.”

“Cướp phu quân của chúng ta, sẽ không được chết tử tế đâu.”

“Oa oa oa…”



“Tức tức tức…”

Tục ngữ nói ba nữ nhân tương đương với một đàn vịt.

Hiện tại hơn mười đàn vịt đang kêu, nghĩ thử xem ầm ỹ bao nhiêu.

Quả thật cả Vương phủ đều bị lật ngược, hạ nhân của Vương gia rối rít bịt tai, thống khổ tuôn lệ.

Song nữ nhân vật chính vĩ đại của chúng ta, dám đem cái nghị lực không phải người của nàng phát huy tới cực điểm.

Vô luận đám vịt oanh tạc nàng thế nào, nàng vẫn là lù lù bất động.

Giống như đã trang bị tường cách âm tự động vậy.

Đám tiểu thiếp kia mắng chửi tức giận đi tới đi lui, Vương Tâm Doanh vẫn là không động tĩnh.

Sơ Hạ sốt ruột, cứ như vậy chẳng phải lại là không có hiệu quả.

Nàng thở hắt một tiếng lẻn đến trước mặt Vương Tâm Doanh, kẹp chặt cái mũi của tiểu thư.

Sau đó thanh thanh cổ họng học theo đám tiểu thiếp kia mắng: “Nữ nhân đáng chết, nếu ngươi không tỉnh, ta quăng sâu lông vào miệng ngươi.”

Nói xong lập tức tránh ra xa, làm bộ như không có việc gì.



“Là ai nói muốn quăng sâu lông vào miệng ta.” Vương Tâm Doanh đột nhiên vô thanh vô tức từ trên giường đứng dậy, khẩu khí âm trầm.

Làm cho mọi người giật nảy mình.

Đám tiểu thiếp kia mặc dù đã tới tận cửa khiêu khích nhiều lần.

Bất đắc dĩ mỗi lần ầm ỹ đều không làm cho Vương Tâm Doanh tỉnh được.

Cho nên các nàng căn bản chưa biết qua Vương Tâm Doanh khi tỉnh đáng sợ như thế nào.

Bởi vậy đám tiểu thiếp thấy nàng tỉnh lại, nhất thời phấn chấn lên.

Mình nhiều người như vậy, chẳng lẻ còn không đối phó nổi một mình nữ nhân kia sao.

“Xú nữ nhân Vương Tâm Doanh nhà ngươi rốt cuộc cũng tỉnh rồi à.”

“Chúng ta hôm nay đến chính là muốn mắng chết con tiện nhân không biết xấu hổ nhà ngươi.”

Đám tiểu thiếp chống nạnh làm ra bộ dạng của cái bình trà, nước miếng người người bay loạn.

Vương Tâm Doanh duỗi duỗi người, kỳ quái hỏi Sơ Hạ: “Các nàng là ai? Nãi nãi*định mở kỹ viện sao, thế nào lại nhiều hồ ly ở đây làm loạn như vậy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play