Còn chưa hét ra tiếng, cằm đã bị một bàn tay lạnh lùng kiềm
trụ.
Ba——
Sau một khắc Vương Tâm Doanh cảm thấy sau lưng nhói đau, người
bị ném dựa vào cửa. (Tử Sa: éc, kái đồ ko biết thương hoa tiếc ngọc T_T)
Bản mặt đẹp đến khiếp người của mỹ nam trước mắt kia trong
nháy mắt được phóng đại.
Sau đó.
Hắn cư nhiên hôn trụ miệng nàng.
Vương Tâm Doanh kinh ngạc đến hóa đá.
Trong lòng chỉ có mỗi một ý nghĩ.
Mụ nội hắn, tên xú nam nhân này cư nhiên dám hôn mình, hắn
cư nhiên dám hôn mình…
A a a a… ghê tởm chết mất. (Tử Sa: dc mỹ nam hôn cư nhiên bảo
ghê tởm =.,=)
Hắn còn đang chơi gái, cái miệng kia cũng không biết đã dính
bao nhiêu nước miếng kỹ nữ.
Vi khuẩn gì cũng đều có!
Nàng đây không phải là gián tiếp cùng kỹ nữ kiss chứ? Buồn
nôn, không chịu được. (Tử Sa: kái này thì chỉ có tỷ ấy mới nghĩ ra dc =.=)
Hết lần này đến lần khác thân thể hắn ngăn trụ mình, phản
kháng không được, thật buồn bực.
Vương Tâm Doanh càng nghĩ càng tức giận, nàng sẽ không nhận
hôn, cũng không muốn hơi thở từ trong miệng của nam nhân kia phả lại đây.
Chỉ có thể liều chết nín thở, đến mức sắc mặt đỏ bừng, thở hổn
hển, sau đó toàn thân vô lực.
Đông Mô Ngạn ngậm giữ môi Vương Tâm Doanh, xuất ra kỹ xảo
hôn môi hoa lệ.
Nhìn thấy Vương Tâm Doanh một chút cũng không phản kháng.
Hơn nữa người của nàng mềm mại vô lực, giống như rất hưởng
thụ, tùy ý hắn đòi hỏi.
Đông Mộ Ngạn đáy mắt cực mỹ hiện lên một tia xem thường.
Càng làm càn áp trụ nàng trên cửa, lưỡi gợi tình hôn nàng.
Mấy ngày trước tại yến hội của Ly gia, thấy nàng đại nháo yến
hội, trước mặt mọi người buộc Ly Liệt Viễn thối hôn.
Vốn tưởng rằng là một vị nữ nhân đặc biệt.
Không nghĩ đến lại là dâm phụ đến kỹ viện tìm nam nhân.
Được mình vừa hôn như thế, thân thể đã liền mềm nhũn, sắc mặt
ửng đỏ.
Bản thân bất quá là đã nhìn sai rồi.
Đông Mộ Ngạn khinh miệt buông nàng ra, tùy ý để nàng vô lực
dán người vào cửa khụy dần xuống.
“Nữ nhân, biết hậu quả của việc phá hỏng chuyện tốt của nam
nhân chưa?” Hắn ngồi xổm người xuống, ngả ngớn hơi nâng cẳm nàng lên.
Vương Tâm Doanh bị hắn hôn đến có khí lại xuất không ra, cả
người vô lực, đang vội thở gấp.
Nào có rảnh để ý tới hắn.
Chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
Tiếc là nàng sắc mặt phiếm hồng, tinh mâu khép hờ.
Ánh mắt hung hăng kia, thoạt nhìn lại giống như đang tán tỉnh.
Đông Mộ Ngạn đôi mắt trầm xuống, trong lòng hiện lên sự chán
ghét.
Nàng ta chính là đang dùng ánh mắt khơi gợi mình sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT