- Mật Kết-

Hôm sau Thịnh Minh Dịch ngoan ngoãn hơn biết tự chuẩn bị bữa sáng cho mình.

Nhưng lúc anh đến công ty lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, Cố Triêu Hi mặc áo khoác dài, đang đứng trong gió chờ anh, tóc bị gió thổi bay toán loạn, nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp sạch sẽ ấy. Không ít người đi làm liếc mắt ngắm cậu, thật sự cậu là một người cực kỳ thu hút ánh nhìn của người khác.

Nhìn thấy anh, Cố Triêu Hi lập tức cười chạy về phía anh.

"Khỏi ốm rồi à?" Thịnh Minh Dịch đánh giá cậu.

Cố Triêu Hi đúng lúc ho lên mấy tiếng, thể hiện bản thân vẫn chưa khỏi hẳn, sau đó đưa bữa sáng cho anh: "Chào buổi sáng."

Thịnh Minh Dịch nhận lấy, sau đó đưa phần ăn mình mua cho cậu.

Hai người cứ như vậy cực kỳ tự nhiên trao đổi đồ ăn sáng.

"Về nghỉ ngơi đi." Thịnh Minh Dịch nói. wattpad-camduongquytmat

Cố Triêu Hi cong môi cười, một nụ cười dịu dàng: "Không cần đâu tôi uống thuốc rồi. Cơ thể tôi không quan trọng, phục vụ tốt cho ngài mới là điều quan trọng nhất."

Thịnh Minh Dịch nhíu mày: "Về đi. Nếu không tôi cũng không ngại kêu gọi mấy trăm nhân viên trong công ty cho cậu bình luận kém đâu."

"Đừng đừng đừng, " Cố Triêu Hi chỉ chỉ cửa hàng đối diện, "Tôi đi mua ít đồ rồi về, đi đây đi đây." Nói xong cũng không đợi Thịnh Minh Dịch trả lời cậu đã vội vàng túm chặt áo chạy mất.

Thịnh Minh Dịch nhìn theo bóng dáng cậu chạy vào cửa hàng sau đó mới xoay người lên lầu.

Anh ngồi xuống không đến mười phút trợ lý đã mang vào cho anh một cốc cà phê.

Trên cốc dán một tờ giấy nhớ, bên trên vẽ một emoji dễ thương, bên cạnh còn có nét chữ cực kỳ quen thuộc: "Cố gắng làm việc! fighting!"

"Có cần thử độc trước không ạ?" Trợ lý hỏi.

Thịnh Minh Dịch cười: "Không cần đâu, chắc không có độc."

Dù sao bình luận kém còn chưa sửa, Cố Triêu Hi trước mắt sẽ không hạ độc anh đâu.

Lúc gần đến bữa trưa, Thịnh Minh Dịch gọi trợ lý đang định bảo cậu ta gọi cho anh một phần cơm, điện thoại lại đột nhiên đổ chuông.

"Đợi chút."

Thịnh Minh Dịch nhận điện thoại, gọi một tiếng "Ba".

Trong điện thoại nói: " Ba đang ở nhà hàng Tây đối diện công ty con, trưa tan ca thì sang đây cùng nhau ăn một bữa cơm."

Thịnh Minh Dịch dựa lưng vào ghế xoa xoa tóc mình, dừng lại hơn mười giây, giống như đang suy nghĩ gì đó cuối cùng mới trả lời lại một câu: "Vâng."

Sau đó anh nói với trợ lý: "Không còn việc gì nữa, cậu làm việc của mình đi."

Nửa tiếng sau, anh đúng giờ hẹn đến. wattpad-camduongquytmat

Ba anh Thịnh Trường Phong mặc trên người một bộ tây trang được thiết kế cầu kỳ, tóc vuốt keo, phong cách ăn mặc cực kỳ đẹp trai, đang nói chuyện với người phục vụ của nhà hàng. Mấy chị gái bị sự khôi hài của ông thu hút, người nào người nấy cũng cười tươi, hiển nhiên là cực kỳ hưởng thụ thời gian nói chuyện phiếm vui vẻ này.

Thấy con trai mình đến, Thịnh Trường Phong nói lời chào mấy cô gái phục vụ sau đó quay ra đón con trai, vừa cười vừa nói: "Đã lâu không gặp."

Những lời này rõ ràng là cố ý, thật ra là oán trách đối phương đã lâu không về nhà.

Thịnh Minh Dịch cũng cười trả lời: "Đã lâu không gặp." Sau đó ôm ông một cái.

Sau khi ngồi xuống trong lúc vô tình Thịnh Minh Dịch nhìn thấy Cố Triêu Hi đang ngồi ở tiệm trà dưới lầu, đang dạy một bạn nhỏ làm bài tập.

Công ty bọn họ còn có dịch vụ này à?? . Xin ủng hộ chúng tôi tại # ТR UМTRUYEN. мE #

Thịnh Minh Dịch cảm thấy buồn cười nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc, không để cho ba mình phát hiện ra.

Lúc ăn cơm mọi thứ cực kỳ hài hòa, ba hỏi về công việc của con trai, con trai nghiêm túc trả lời, con trai quan tâm đến sức khỏe mọi người trong nhà, ba cũng nghiêm túc báo cáo tình hình trong nhà.....Tóm lại, một hình ảnh đẹp đẽ về người ba nhân từ người con hiếu thảo.

Lúc ăn được một nửa, Thịnh Trường Phong mới thờ ơ hỏi một câu: "Năm mới có về nhà không?"

Mặc dù cách năm mới còn xa nhưng Thịnh Minh Dịch cũng không lạ vì sao ba anh lại hỏi như vậy, anh biết đối phương chỉ đang tìm một đề tài để nói, mà bây giờ giữa bọn họ không có quá nhiều chủ đề để nói, cho nên chỉ có thể thế này.

"Xem tình hình đã." Anh không trực tiếp từ chối.

Thịnh Trường Phong biết ý của những lời này chính là "Về"của Schrödinger*, vì thế ông tiếp tục dùng ngữ khí cực kỳ bình thường nói: "Ba năm không về rồi cũng nên về một lần chứ."

(*Con mèo của Schrödinger: thí nghiệm này mô tả theo về cơ học lượng tử, là chồng chập của sống và chết, cho đến khi có người mở hòm ra xem thì người ta không thể biết được con mèo trong hộp sống hay chết. Thế nhưng theo trực giác, trong thế giới vĩ mô, con mèo chỉ có thể ở một trong hai trạng thái cơ bản hoặc sống hoặc chết. Cho nên ở đây muốn nói là câu nói này của Thịnh Minh Dịch là chưa đến tết thì cũng chưa biết được có về hay không)

"Nếu là để xem mắt thì thôi, " Thịnh Minh Dịch nói, "Con không có ý định hình hôn*."

(*Hình hôn-形婚 là một dạng kết hôn hình thức, chỉ cuộc hôn nhân giữa những người không muốn kết hôn, gay hoặc les. Một người nam một người nữ kết hôn với nhau tạo ra một gia đình, bên ngoài thì là một gia đình bình thường nhưng thật ra hai vợ chồng về sinh lý và nhân cách đều độc lập, bọn họ chỉ dùng hôn nhân để chống lại áp lực của xã hội và có được sự tự do yêu đương dưới lớp bảo hộ của hôn nhân-theo baidu)

Anh không tự giác nhìn xuống dưới lầu. Trong tiệm trà ấy, Cố Triêu Hi và bạn nhỏ kia đang cười đùa, nhìn có vẻ rất ấm áp.

"Đương nhiên không hình hôn là tốt nhất, " Thịnh Trường Phong không phát hiện ra con trai mình có điều bất thường, chỉ ôn hòa nói, "Ba và mẹ đều hy vọng con có thể tìm được một cô gái thích hợp, tạo ra một gia đình hạnh phúc, nhưng ba lần này đến đây thật sự không phải giục con kết hôn, con cứ tự nhìn lại mình đi."

Thịnh Minh Dịch cười: "Thôi ngài cứ đưa con đến chỗ Dương Vĩnh Tín trích điện đi."

Thịnh Trường Phong trầm mặc, không nói thêm gì nữa, bữa cơm cứ thế kết thúc trong không khí hòa bình.

Không lâu sau khi ba anh rời đi, Thịnh Minh Dịch cúi đầu nhìn thoáng qua tiệm trà dưới lầu, Cố Triêu Hi đã không còn ở đó nữa.

Lúc quay lại công ty Thịnh Minh Dịch tựa lưng vào ghế mở app cùng bạn ra xem lại bình luận kém của mình đã viết.

Anh hơi rối rắm không biết nên sửa hay không. wattpad-camduongquytmat

Lúc anh đang do dự thì Cố Triêu Hi gửi tin nhắn đến.

【 Đừng quên ăn cơm trưa đấy! Ăn cơm xong thì nhớ phải nghỉ ngơi một lúc. 】

Thịnh Minh Dịch nghĩ rồi nghĩ, cuối cùng cũng sửa lại bình luận kém kia.

Nhưng đúng lúc này lại có điện thoại gọi đến. Là Quan Tuấn Hào gọi. Thịnh Minh Dịch bắt máy.

Quan Tuấn Hào nói: "Bên này có chuyện gấp, chúng ta mở cuộc họp bây giờ."

"Được." Thịnh Minh Dịch lập đứng dậy.

Vì thế chuyện về bình luận kém phải tạm thời gác lại.

Cuộc họp kéo dài cả một buổi chiều, vừa kết thúc Thịnh Minh Dịch lại vội vàng mang theo nhân viên đi tham gia tiệc. Trợi lý lái xe, giám đốc và tổng giám ngồi phía sau nhỏ giọng thảo luận làm sao để uống rượu trước mặt sếp.

Thịnh Minh Dịch nghe thấy thế thì nói: "Uống ít thôi, tối tôi còn phải đi thăm người bệnh."

Cấp dưới nói: "Mang bọn tôi theo, sẽ không để ngài uống say đâu."

Thịnh Minh Dịch cúi đầu xử lý tin tức trên điện thoại, nửa đường Cố Triêu Hi lại gửi weixin cho anh, nhắc anh ăn cơm tối.

Thịnh Minh Dịch nói mình phải mời người ta ăn cơm. wattpad-camduongquytmat

Cố Triêu Hi hỏi: 【 Có cần tôi đi uống rượu giúp anh không? Sắm vai trợ lý các kiểu, sở trường của tôi đấy. 】

Thịnh Minh Dịch: 【 Tôi cũng có trợ lý, cảm ơn. 】

Cố Triêu Hi: 【 Vậy thì tiếc quá, chúc hai người uống vui vẻ, nếu Thịnh tổng có thể giúp tôi sửa bình luận kém kia thì tốt biết mấy. 】

Thịnh Minh Dịch nghiêm túc gửi một đống chữ sang: 【 Nếu cậu đã ôm mục đích muốn tôi sửa bình luận kém thì không nên hết lần này đến lần khác chủ động nhắc đến. Mà nên cung cấp phục vụ sau dịch vụ với chất lượng tốt nhất, nỗ lực làm tôi cảm động, cho tôi cảm giác của mối tình đầu, đến lúc nào đó tôi sẽ tự mình sửa, nói không chừng còn gọi điện thoại cho ông chủ cậu, điểm danh khen ngợi】

Cố Triêu Hi: 【 Chẳng nhẽ tôi vẫn chưa khiến ngài cảm giác được mối tình đầu sao? Tôi nghĩ mối tình đầu của ngài cũng là một người thẳng thắn, cho nên mới ỷ vào bản thân có bóng dáng của cậu ấy mà nói thẳng...... 】

Thịnh Minh Dịch: 【 Cậu Cố à, cậu phải hiểu rằng cái bóng thì mãi cũng chỉ là cái bóng. 】

Cuộc đối thoại chấm dứt, anh cảm thấy câu nói này của mình thật sự quá tuyệt diệu, lực sát thương hay tính nghệ thuật cũng rất cao.

Trên đường tràn ngập ánh nắng chiều muộn, bánh xe lăn qua một mảnh đất lóng lánh ánh vàng. Trong lòng Thịnh Minh Dịch cực kỳ vui sướng, lúc nói chuyện với cấp dưới giọng nói cũng ôn hòa hơn rất nhiều.

25/08/2021

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play