Ông cụ Mộ trực tiếp gọi Mộ Tư Diễn và Cố Y nhiên đến dặn dò vài câu.
Mạc Ngưng Ngữ im lặng nghe mấy người đối thoại, môi đỏ khẽ nhếch lên.
Vài phút sau màn khiêu vũ mở màn diễn ra, Mộ Tư Diễn là cháu trai mà ông cụ Mộ thích nhất nên tất nhiên không thể thiếu anh ta trong màn này.
Mạc Ngưng Ngữ xuất thân trong tầng lớp quý tộc, hành động dáng vẻ và các phương diện khác đều tốt, đêm nay cũng chuẩn bị kỹ hơn nữa còn đứng chung với Lạc Hi Thần trong sảnh, lập tức gây nên một trận xôn xao nghị luận cùng với nhiều ánh mắt ao ước ghen tỵ.
Hai cặp nam nữ trẻ tuổi cho dù là bề ngoài hay khí chất đều trong trăm có một, vừa đứng giữa sảnh thì gần như ánh mắt của mọi người đều nhìn lại.
"Chúc mọi người buổi tối tốt lành, đêm nay trước khi dạ tiệc bắt đầu chúng tôi có chuẩn bị một đoạn khiêu vũ mở màn, hiện tại chắc mọi người cũng rất quen thuộc bốn người đang đứng ở đây! ”Người chủ trì giới thiệu sơ lược sau đó bắt đầu để bốn người khiêu vũ.
Âm nhạc duy mỹ của điệu Waltz vang lên.
Mộ Tư Diễn và Cố Y Nhiên đã là một đôi rất quen thuộc trong mắt tân khách nên không gây quá nhiều oanh động, mọi người chỉ tập trung ánh mắt tìm tòi nghiên cứu vào Lạc Hi Thần và Mạc Ngưng Ngữ.
Cùng là người trong giới thượng lưu, hai người vừa xuất hiện lập tức không tránh được mọi người nghĩ đến quan hệ thông gia của hai gia tộc, loại hình hoàng tử công chúa trong truyện cổ tích.
Tiếng nghị luận cũng không đứt đoạn khi hai người bắt đầu khiêu vũ, cộng thêm vừa rồi Sa Chức Tinh vào sân với Lạc Hi Thần bị mọi người bàn tán rất nhiều, nên càng nói càng xa thậm chí còn kéo Sa Chức Tinh vào.
Lúc này Sa Chức Tinh hồn nhiên không biết mình đang là nhân vật chính của đề tài, cô đang ngồi trong một góc nào đó với Mạc Diệc sâm cười nói, thỉnh thoảng còn có thể nghe tiếng cười của hai người vang lên.
Trong sảnh, sau khi âm nhạc vang lên thì một bữa tiệc thị giác lập tức diễn ra.
Mạc Ngưng Ngữ xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, khí chất tốt rất thích hợp nhảy điệu Waltz cao quý, lúc nhảy hấp dẫn không ít ánh mắt.
Người phụ nữ như vậy thật làm người ta ghen tỵ.
Dáng người hay ngoại hình đều không thể bắt bẻ, ngay cả gia thế cũng làm người ta hâm mộ, tất cả những thứ mà phụ nữ khát vọng đều xuất hiện trên người cô ta, người như vậy không thể nghi ngờ chính là con cưng của thượng đế.
Lạc Hi Thần ôm nhẹ Mạc Ngưng Ngữ nhưng ánh mắt luôn nhìn vào Sa Chức Tinh.
Sa Chức Tinh không thích điệu Waltz chậm rãi nhu tình, cô thích điệu Tango nhiệt tình tự do hơn, cho nên cơ bản cô không chú ý đến chỗ này.
Cô đang trò chuyện với Mạc Diệc Sâm, hai người giống như rất hợp ý nhau, thỉnh thoảng trên mặt còn thấy nụ cười như ẩn như hiện.
Trò chuyện một hồi không biết nhắc đến cái gì, bỗng nhiên Mạc Diệc Sâm nhấc tay lên khoác vai Sa Chức Tinh.
Sa Chức Tinh cũng không đẩy anh ra, nụ cười trên mặt cũng không giảm.
Lạc Hi Thần nhìn thấy một màn này sắc mặt lập tức thay đổi.
Cô nhóc này và tên nhóc kia quen biết được bao lâu, cứ như vậy kề vai sát cánh được sao?Mạc Ngưng Ngữ im lặng quan sát sắc mặt của anh, ánh mắt nhìn theo mắt của anh thì thấy Sa Chức Tinh đang trò chuyện thân mật với Mạc Diệc Sâm cách đó không xa, khóe môi âm thầm nhếch lên, bỗng nhiên cơ thể khẽ lảo đảo vào ngực Lạc Hi Thần, tay đỡ trán: "Hi Thần, đầu của em hơi choáng, chúng ta ra ngoài chút được không?"Lạc Hi Thần thu hồi ánh mắt nhìn vào sắc mặt tái nhợt của cô ta, gật nhẹ đầu đỡ cô ta đi ra ngoài!.