Sa Chức Tinh cẩn thận nhìn sắc mặt không tốt của anh, sau đó ánh mắt cô dừng lại.

Làm ơn, không có việc gì thì đừng dùng ánh mắt này nhìn chằm chằm vào cô, thật sự rất đáng sợ đấy!Sa Chức Tinh thầm nghĩ lúc này nên cách xa anh một chút thì tốt hơn, người mà mới bị hắt chút nước đã "chào cờ" quá mức nguy hiểm, hơn nữa, trải qua chuyện tối hôm qua, cô đã sinh lòng phòng bị với anh.

“Tôi nhớ ra rồi, tôi có hẹn với một người bạn, tạm thời không về nhà, tôi xuống xe trước đây.

” Tùy tiện tìm một cái cớ, sau đó Sa Chức Tinh mở cửa xe ra, muốn bước xuống, chân còn chưa kịp chạm đất thì đã nghe Lạc Hi Thần nói: “Bạn nào? Hẹn ở đâu?”Sa Chức Tinh: “…”“Đúng lúc tôi đang rảnh, có thể đưa em đi.

” Lạc Hi Thần cầm lấy khăn giấy, xoa xoa lên chỗ quần bị ướt, ánh mắt liếc về phía cô, đôi con ngươi lạnh lẽo kia dường như có chút nhân từ.

“Một cuộc hẹn không quan trọng mà thôi, không đi cũng không sao.

” Sa Chức Tinh ngượng ngùng rút một chân đã đưa ra bên ngoài xe trở về, nghiêm chỉnh ngồi trở lại trên ghế lái phụ.

Khóe môi Lạc Hi Thần cong lên, nở một nụ cười vô cùng quyến rũ.

Một chút kỹ xảo này mà cũng muốn đấu với anh?Thật ra Sa Chức Tinh muốn nhân cơ hội rời đi là vì sợ anh xằng bậy, sau khi Lạc Hi Thần về nước, cảm giác khi cô ở chung một chỗ với anh đã khác rất nhiều so với trước đây, ít nhất trước đây Lạc Hi Thần tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện giống như hôm qua.

Sự thay đổi này làm Sa Chức Tinh cảm thấy hoảng loạn.

Cô thật sự không thích cùng Lạc Hi Thần làm ra những hành vi quá thân mật như vậy!Thậm chí cô còn nghi ngờ có phải tối hôm qua anh xem cô cũng giống như những người phụ nữ tranh nhau bò lên giường anh kia không.

Quan trọng hơn là, sau khi bị cô hắt nước xong, nơi nào đó của anh hiện tại vẫn rất hăng hái! Lạc Hi Thần cứng nhắc kiềm chế sự xao động trong lòng, khởi động xe, tiếp tục lái.

Anh không phải loại người không có lực kiềm chế, trước mặt Sa Chức Tinh mà vẫn có thể phản ứng, anh thật sự cảm thấy bất ngờ.

Đây là do lâu rồi anh không có phụ nữ sao?Hai người cứ thế duy trì yên lặng trong suốt đoạn đường kế tiếp cho đến tận khi về tới nhà.

Tin tức của hai người cũng được đưa ra vào sáng ngày hôm sau, tin tức này cứ thế che trời lấp đất, chiếm cứ vị trí đầu đề của các nhà truyền thông lớn.

Trong tin tức đều là ảnh chụp ngày hôm qua của hai người, đáng chú ý nhất chính là hình ảnh Sa Chức Tinh bị Mễ Nhạc đẩy vào trong lồng ngực của Lạc Hi Thần và bức ảnh Lạc Hi Thần ôm cô nhét vào trong xe, lại còn là kiểu ôm công chúa, dưới sự thêm mắm dặm muối của phóng viên, một câu chuyện về cô bé lọ lem được gả vào nhà hào môn cứ thế ra đời.

Trên ảnh chụp Sa Chức Tinh ăn mặc rất tùy ý, khuôn mặt bị hiệu ứng mosaic che lấp, tin tức tuyên bố chưa được bao lâu mà tất cả mọi người đều đã bị chấn động rồi.

Hôm sau, sáng sớm Sa Chức Tinh đã rời giường, cô ra khỏi phòng, mới vừa bước xuống cầu thang cô đã cảm nhận được có hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào cô, đó là An Hâm và Sa Nam Phong.

Ánh mắt của An Hâm mang theo mười phần tìm tòi nghiên cứu, bộ dáng kia của bà cứ như muốn đem cô đi giải phẫu vậy, ánh mắt của Sa Nam Phong vẫn thì ôn hòa hơn một chút, nhưng vẫn mang theo ý tứ sâu xa.

Sa Chức Tinh bị nhìn đến mức lông tơ dựng thẳng lên, da gà trên cánh tay nổi hết lên: “Mẹ, mẹ đừng nhìn con bằng ánh mắt như vậy, thật đáng sợ.

”“Con và Hi Thần phát triển đến bước này từ khi nào?” An Hâm cầm tờ báo trên tay, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.

Ngày hôm qua còn ở trước mặt bà biểu hiện ra bộ dạng ngoan ngoãn, hôm nay liền làm ra loại chuyện này, quan trọng hơn là, con nhóc này quen bạn trai nhưng đến mẹ mình mà nó cũng giấu!.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play