Sau đó màn cửa "roẹt" một cái bị kéo lại.
"Cũng không phải chưa từng nhìn.
" Ngoài cửa sổ giọng nói của Lạc Hi Thần trầm thấp giống như kìm nén nụ cười như có như không.
"Đó là khi còn bé!" Sa Chức Tinh tức giận ném một cái gối ôm ra ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng kêu đau của Lạc Hi Thần.
Sa Chức Tinh sửng sốt một chút.
Từ khi nào tay của cô lại nhắm chuẩn như vậy?Lạc Hi Thần đứng ngoài ban công của phòng mình, trong tay ôm một con gấu bông hình khủng long vừa bay ra từ cửa sổ của phòng đối diện.
Nhìn thú bông mấy lần, nghĩ đến dáng vẻ đỏ mặt của Sa Chức Tinh thì anh đặc biệt thấy thuận mắt.
Đúng vậy, thuận mắt, dáng vẻ hoảng hốt của Sa Chức Tinh làm anh cảm thấy còn hấp dẫn hơn so với những phụ nữ cởi sạch quần áo quấn quanh anh.
Sa Chức Tinh kéo rèm cửa xong trực tiếp đi vào nhà tắm, rửa mặt ngâm mình, tắm táp khoảng nửa tiếng chuẩn bị thay đồ, nhưng bàn tay mò hoài mà vẫn không thấy quần áo đâu.
Đôi mắt đang nhắm mở ra, Sa Chức Tinh hơi sửng sốt ánh mắt nhìn vào chỗ trống rỗng chuyên đặt quần áo.
Không mang vào.
Vừa nãy cô đã lấy quần áo nhưng lúc đi vào nhà tắm nửa đường lại bị Lạc Hi Thần quấy rầy nên cô quên mang theo! Quan trọng nhất chính là hình như cửa phòng của cô không khóa! Sa Chức Tinh ảo não vỗ đầu mình, âm thầm xếp Lạc Hi Thần vào thành phần gây chuyện.
Lần này cô phải làm gì đây?Lúc này trong phòng khách dưới lầu vì có người đến thăm nên hơi náo nhiệt.
"Hi Thần, không phải lúc này cháu nên ở party sao?" Đột nhiên thấy Lạc Hi Thần đến thăm, An Hâm liền bảo anh ngồi xuống ánh mắt hiền lành nhìn vào mặt anh.
Ánh mắt của Lạc Hi Thần bình tĩnh quét quanh phòng một lần, sau đó đưa hai hộp quà trong tay cho bà cười nói: "Cháu vừa mới về nước, nghĩ đã lâu không đến thăm hỏi chú và dì nên mới đến ngồi một chút, đây là quà cho chú dì.
"An Hâm nhìn Lạc Hi Thần lớn lên từ nhỏ, mỗi lần nhà họ Lạc có người xuất ngoại quay về thì cũng đưa quà không ít cho nhà họ Sa, lần này nhận được quà của Lạc Hi Thần cũng không ngoài ý muốn nên cũng không khách khí nhận quà của anh tặng: "Đứa bé này thật có lòng, dì thay chú cảm ơn cháu.
"Lạc Hi Thần cười nhạt một tiếng ánh mắt vô ý thức liếc lên lầu, tự nhiên như không có chuyện gì hỏi: "Chức Tinh có ở nhà không ạ?""Có, hôm nay nhà cháu gửi hai tấm thiệp mời đến, nó liền cầm hai tấm thiệp mời đi kết quả không biết vì sao lại về sớm như vậy.
"Lạc Hi Thần biết rõ lý do nhưng anh cũng không muốn giải thích, chỉ cười hờ hững một tiếng hỏi: "Chức Tinh có khỏe không ạ?"An Hâm cho rằng anh quan tâm đến tình hình gần đây của Chức Tinh nên thuận miệng nói: "Con nhóc kia hả, khỏi phải nói chứ chưa từng làm dì và chú của cháu hết lo, lúc trước bảo con bé chọn ngành quản lý xí nghiệp để có gì thì còn giúp đỡ việc trong nhà, nhưng con bé không muốn cứ nhất quyết đi học thiết kế, hiện tại đã tốt nghiệp hơn mấy tháng vẫn chưa làm được gì, không biết dì phải ném mặt vào đâu nữa!"Ở thành phố C nhà họ Sa cũng xem như là nhà khá giả, kinh doanh một công ty nhỏ, tuy thực lực thua xa xí nghiệp khổng lồ của nhà họ Lạc nhưng cũng không đến mức để con gái trong nhà ra ngoài làm việc cho người ta để kiếm tiền.
.