Một câu nói khiến Sa Chức Tinh và Lạc Hi Thần đồng thời ngẩn ra.
Bây giờ đã ở thành phố T rồi?"Dì Lam, dì đến sao không nói cho cháu biết trước một tiếng, cháu qua đón dì.
" Sa Chức Tinh và Lạc Hi Thần thoáng nhìn nhau, cầm điện thoại di động, bình tĩnh không đổi tiếp tục ứng phó.
"Chỉ thuận tiện thôi.
Dì Lam cũng lâu rồi không gặp cháu, nên muốn đến xem một chút.
" Ôn Lam cười híp mắt nói.
Câu nói của bà khiến khóe môi Lạc Hi Thần co rút.
Anh là con trai còn đang ở đây, sao bà không gặp cô rồi thuận tiện đến thăm anh?Chắc mẹ thích Chức Tinh lắm nhỉ?Sa Chức Tinh tâm trạng sung sướng hàn huyên với Ôn Lam mấy câu, thừa dịp thời gian nghỉ trưa định ra ngoài đến cuộc hẹn.
Lạc Hi Thần vốn định đi cùng, nhưng Ôn Lam giống như đã đoán được suy nghĩ của anh, lúc kết thúc cuộc gọi còn nhấn mạnh ý tứ rằng chỉ muốn gặp một mình Sa Chức Tinh.
Lạc Hi Thần không hiểu.
Rốt cuộc là chuyện gì khiến mẹ chỉ gặp một mình Chức Tinh?Lạc Hi Thần hiếm khi có lòng hiếu kỳ, anh rất muốn đi cùng Sa Chức Tinh.
Nhưng còn chưa lên xe, một khách hàng bỗng nhiên gọi điện tới.
Phát sinh chuyện này, Lạc Hi Thần bất đắc dĩ bỏ qua suy nghĩ muốn đi cùng.
Nơi Sa Chức Tinh và Ôn Lam hẹn gặp mặt là một quán cà phê.
Đến giờ hẹn, Ôn Lam đã ngồi chờ ở quán cà phê, trang phục váy dài thanh nhã, tóc hơi uốn xoăn, khí chất vẫn luôn cao quý.
"Dì Lam!" Sa Chức Tinh lên tiếng chào hỏi vô cùng thân thiết, bước vài bước đi đến bên cạnh bà, ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh.
Ôn Lam tỉ mỉ ngắm cô, nhìn khuôn mặt rõ ràng đã gầy đi không ít của cô, cười hỏi: "Ở Lạc thị rất vất vả sao?""Không vất vả ạ.
" Chỉ cần con trai dì không bắt nạt cháu là được.
Nửa câu sau cô không nói ra.
Cô không phải là loại người hay mách lẻo.
"Dì Lam, lần này dì định ở lại thành phố T bao lâu?" Mỉm cười, Sa Chức Tinh bắt đầu trọng tâm câu chuyện.
Ôn Lam cười trả lời: "Chỉ thuận tiện tiện đi ngang qua, buổi chiều trở về.
""Sao dì lại không gặp Hi Thần?" Sa Chức Tinh lại hỏi.
Ôn Lam thờ ơ nói: "Hi Thần hẳn là rất bận rộn, lần này tới đây cũng chỉ có vài tiếng, không cần làm phiền nó.
Sa Chức Tinh suy nghĩ một chút, cũng hiểu được chuyện như thế, không tiếp tục hỏi nữa.
"Lần này dì Lam đến thành phố T làm gì vậy?" Sa Chức Tinh thay đổi đề tài.
Cô nói xong, Ôn Lam mím môi cười cười, đặt điện thoại di động của mình lên trước mặt hai người, sau đó mở ra một album.
Tấm hình đầu tiên trong album là một cô gái rất trẻ tuổi, chiếc váy Dior sang trọng làm nổi bật sự thanh lịch và quý phái, dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt xinh đẹp, vẻ ngoài lộng lẫy, có một chút trong trẻo lạnh lùng, nhưng lại không gây khó chịu, ngược lại còn có một loại khí chất cao quý không thể khinh nhờn.
Tấm hình thứ hai, thứ ba, và tất cả những ảnh chụp tiếp theo đều là vài cô gái trẻ tuổi, đặc điểm chung là đều vô cùng xinh đẹp, thoạt nhìn rất giống cô chủ nhà nào đó.
"Đây là! " Nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên màn hình điện thoại, gần như là khi thấy người đầu tiên, một đáp án đã hiện lên trong lòng Sa Chức Tinh.
Dì Lam muốn sắp xếp đối tượng xem mắt cho Lạc Hi Thần?Đầu ngón tay Ôn Lam đang lướt trên màn hình di động giật một cái, đưa điện thoại lại gần, giọng nói không che giấu được sự vui sướng: "Chức Tinh, nói ý kiến của cháu xem, cháu thấy ai tốt hơn?"Sa Chức Tinh khẽ run, dì Lam đang cùng mình tuyển phi cho Lạc Hi Thần sao?Tại sao lại kêu cô giúp chuyện này?.