Chương 963:
Thẩm Lệ quay đầu hỏi Nguyễn Tri Hạ : ” Cậu đến tham gia hoạt động rồi vậy tiểu Tri Hạ thì sao ?”
” Đưa đến chỗ Tư Mộ Hàn rồi.” Nguyễn Tri Hạ nói xong nhìn đồng hồ :” Các cậu vào trong đi, nếu không đợi lát nữa hoạt động đã kết thúc rồi.”
” Ừ.” Thẩm Lệ gật gật đầu, đột nhiên ngẩng đầu hỏi: ” Cậu đi về à.”
” Ừ, tôi về trước.”
Nguyễn Tri Hạ phất phất tay trự tiếp đi ra ngoài.
Cô nhớ tới lời dặn dò của Tần Thủy San, lúc đi ra đặc biệt thận trọng.
Nhưng vẫn không thể nào trốn đước đám nhà báo.
Mắt thấy cô sắp đi ra, một đám nhà báo như tổ ong ồ ạt vây quanh.
” Chào cô, xin hỏi cô có phải là biên kịch của Mất Thành không ?”
” Ba năm này cô đi đâu và làm gì ?”
” Mất Thành sẽ quay tiếp phần hai chứ ? Cô sẽ hợp tác cùng ai ?”
” Mất Thành là do cô viết sao ?”
” Ba năm đó giống như tin đồn đã nói, cô đã xuất ngoại ngầm kết hôn sinh con sao ?”
Đám nhà báo này có người quan tâm tác phẩm của cô, cũng có người quan tâm đến đời sống riêng tư của cô.
Nguyễn Tri Hạ đã lâu không bị đám nhà báo vây quanh, nhất thời không thích ứng được.
Đèn nhấp nháy khiến mắt cô không được thoải mái.
Lúc này, một chiếc áo khoác vest từ phái sau khoác lên vai cô.
Tiếp theo, bảo vệ đi lên phía trước ngăn chặn đám nhà báo : ” Xin đừng tụ tập ở đây, làm phiền phối hợp một chút…”
Nguyễn Tri Hạ quay đầu, nhìn thấy Thẩm Sơ Hoàng.
Thẩm Sơ Hoàng vịn vai cô, nói : ” Đi thôi.”
Hai người trốn thoát được đám nhà báo, đứng ở bên đường.
Nguyễn Tri Hạ lấy áo khác xuống trả lại cho Thẩm Sơ Hoàng : ” Cảm ơn anh.”
Thẩm Sơ Hoàng không đưa tay ra nhận, chỉ hỏi cô : ” Không lạnh sao ?”
” Không lạnh. ” Nguyễn Tri Hạ lắc đầu.
Thật ra cũng hơi lạnh, nhưng cảm thấy như vậy không hay lắm.
Thẩm Sơ Hoàng biểu cảm nhạt đi vài phần :” Là do tôi thích em, vì vậy em mới luôn tìm cách từ chối tôi, đến bạn bè cũng không làm được, là vậy sao ?”
Theo tính khí quả quyết của Nguyễn Tri Hạ, lúc này hẳn là sẽ trả lời ” Phải.”
Thế nhưng Thẩm Sơ Hoàng không cho cô cơ hội này.
Ngay sau đó anh ta liền nói: ” Tôi biết tình cảm của em đối với Tư Mộ Hàn rất sâu đậm, bây giờ tôi cũng không có ý nghĩ gì nhiều với em, chỉ là muốn làm bạn với em, hy vọng em có thể cho tôi một cơ hội được làm bạn với em.”
Thẩm Sơ Hoàng chắc chắn là đưa ra cho Nguyễn Tri Hạ một câu đố khó.
Chuyện tình cảm, luôn không thể nói rõ ràng được.
Nguyễn Tri Hạ ngẫm nghĩ một lát, nói: “Thẩm Sơ Hoàng, suy nghĩ trên góc độ khác một chút, nếu như bây giờ tôi ở bên anh, nếu đổi lại anh là Tư Mộ Hàn, vậy anh có muốn để tôi tiếp tục làm bạn bè cùng anh ấy không?”
Nụ cười trên mặt Thẩm Sơ Hoàng nhanh chóng biến mất giống như là thủy triều rút đi.
Chương 963:
Thẩm Lệ quay đầu hỏi Nguyễn Tri Hạ : ” Cậu đến tham gia hoạt động rồi vậy tiểu Tri Hạ thì sao ?”
” Đưa đến chỗ Tư Mộ Hàn rồi.” Nguyễn Tri Hạ nói xong nhìn đồng hồ :” Các cậu vào trong đi, nếu không đợi lát nữa hoạt động đã kết thúc rồi.”
” Ừ.” Thẩm Lệ gật gật đầu, đột nhiên ngẩng đầu hỏi: ” Cậu đi về à.”
” Ừ, tôi về trước.”
Nguyễn Tri Hạ phất phất tay trự tiếp đi ra ngoài.
Cô nhớ tới lời dặn dò của Tần Thủy San, lúc đi ra đặc biệt thận trọng.
Nhưng vẫn không thể nào trốn đước đám nhà báo.
Mắt thấy cô sắp đi ra, một đám nhà báo như tổ ong ồ ạt vây quanh.
” Chào cô, xin hỏi cô có phải là biên kịch của Mất Thành không ?”
” Ba năm này cô đi đâu và làm gì ?”
” Mất Thành sẽ quay tiếp phần hai chứ ? Cô sẽ hợp tác cùng ai ?”
” Mất Thành là do cô viết sao ?”
” Ba năm đó giống như tin đồn đã nói, cô đã xuất ngoại ngầm kết hôn sinh con sao ?”
Đám nhà báo này có người quan tâm tác phẩm của cô, cũng có người quan tâm đến đời sống riêng tư của cô.
Nguyễn Tri Hạ đã lâu không bị đám nhà báo vây quanh, nhất thời không thích ứng được.
Đèn nhấp nháy khiến mắt cô không được thoải mái.
Lúc này, một chiếc áo khoác vest từ phái sau khoác lên vai cô.
Tiếp theo, bảo vệ đi lên phía trước ngăn chặn đám nhà báo : ” Xin đừng tụ tập ở đây, làm phiền phối hợp một chút…”
Nguyễn Tri Hạ quay đầu, nhìn thấy Thẩm Sơ Hoàng.
Thẩm Sơ Hoàng vịn vai cô, nói : ” Đi thôi.”
Hai người trốn thoát được đám nhà báo, đứng ở bên đường.
Nguyễn Tri Hạ lấy áo khác xuống trả lại cho Thẩm Sơ Hoàng : ” Cảm ơn anh.”
Thẩm Sơ Hoàng không đưa tay ra nhận, chỉ hỏi cô : ” Không lạnh sao ?”
” Không lạnh. ” Nguyễn Tri Hạ lắc đầu.
Thật ra cũng hơi lạnh, nhưng cảm thấy như vậy không hay lắm.
Thẩm Sơ Hoàng biểu cảm nhạt đi vài phần :” Là do tôi thích em, vì vậy em mới luôn tìm cách từ chối tôi, đến bạn bè cũng không làm được, là vậy sao ?”
Theo tính khí quả quyết của Nguyễn Tri Hạ, lúc này hẳn là sẽ trả lời ” Phải.”
Thế nhưng Thẩm Sơ Hoàng không cho cô cơ hội này.
Ngay sau đó anh ta liền nói: ” Tôi biết tình cảm của em đối với Tư Mộ Hàn rất sâu đậm, bây giờ tôi cũng không có ý nghĩ gì nhiều với em, chỉ là muốn làm bạn với em, hy vọng em có thể cho tôi một cơ hội được làm bạn với em.”
Thẩm Sơ Hoàng chắc chắn là đưa ra cho Nguyễn Tri Hạ một câu đố khó.
Chuyện tình cảm, luôn không thể nói rõ ràng được.
Nguyễn Tri Hạ ngẫm nghĩ một lát, nói: “Thẩm Sơ Hoàng, suy nghĩ trên góc độ khác một chút, nếu như bây giờ tôi ở bên anh, nếu đổi lại anh là Tư Mộ Hàn, vậy anh có muốn để tôi tiếp tục làm bạn bè cùng anh ấy không?”
Nụ cười trên mặt Thẩm Sơ Hoàng nhanh chóng biến mất giống như là thủy triều rút đi.