Chương 3886:

Từ sau khi kiểm tra ra chỗ có vấn đề, hình như Yaren biến mất không còn tăm hơi. Nguyễn Kiến Định đã phái đi gần ba mươi người nhưng vẫn không thể nào tìm thấy tung tích của anh ta làm trong lòng của anh ấy có chút bận tâm. Anh ấy đang nghĩ ngợi có phải nên tìm ra chỗ có vấn đề hay không thì cửa bị gõ.

“Tổng giám đốc, cậu Yaren đã ở dưới lầu rồi, ước chừng khoảng hai phút nữa sẽ có thể đến đây. Chu Thanh có chút thở gấp, hiển nhiên là chạy tới, nhưng lời nói rất mạch lạc.

“Người phái đi tìm người ở đâu?

Đi liên lạc với bọn họ ngay lập tức, dù cho thế nào thì sống cũng phải sống thấy người, chết cũng phải thấy xác!”

Nguyễn Kiến Định vỗ bàn đứng lên, anh ấy cau mày đi đến bên cửa sổ nhìn một chút, quả nhiên ở cửa chính có một chiếc xe màu đen dừng lại.

Quả nhiên Yaren này còn khó giải quyết hơn Biabo nhiều, rõ ràng phái ra nhiêu người như vậy nhưng vẫn để anh ta tới được cửa chính của công ty. Thậm chí đám người nọ sắp lên đến đây thì anh ấy mới biết được, bên trong có sự chênh lệch quá lớn, không phải trong thời gian ngắn là anh ấy có thể bù đắp nổi!

Đang nghĩ ngợi thì ở cửa truyền đến tiếng động, tiếng bước chân đồng loạt truyền đến, Nguyễn Kiến Định cau mày ngôi lại trên ghế.

“Cốc cốc cốc!” Sau khi gõ cửa, Yaren cũng không đợi Nguyễn Kiến Định lên tiếng đã đẩy cửa đi vào rồi trực tiếp ngồi trên ghế sô pha mà không hề có một chút khách khí, bảy tám người vệ sĩ đứng ngay ngắn xung quanh đứng anh ta giống như anh ta đang phải đối mặt với một nhân vật nguy hiểm.

“Không biết ngài Yaren gióng trống khua chiêng đến đây là vì chuyện gì? Hơn nữa còn mang nhiều vệ sĩ thế này, người ngoài không biết sẽ tưởng rằng ngài muốn đối phó với tôi đấy!” Nguyễn Kiến Định giả vờ như không biết chuyện gì, đứng lên tiến tới.

Anh ta cũng không thèm để ý là đảm vệ sĩ này đang nghĩ gì, đặt mông ngồi xuống một bên và đưa tay rót một ly nước sau đó đưa tới.

“Kiến Định cứ nói đùa. Chỉ là một thời gian trước tôi bất ngờ xảy ra chút chuyện nên có chút phản ứng hơi quá mà thôi. Lần này tới đây chủ yếu là để thăm cậu và bố một chút, trở lại lâu như vậy rồi mà vẫn chưa đến công ty một lát, dù sao nơi này cũng là nơi mà trước đây tôi từng làm việc, ít nhiều gì cũng có một chút kỷ niệm. Tôi chỉ đi dạo một lát rồi sẽ đi ngay, sẽ không làm phiền đến công tác của cậu, trở về tiếp tục cố gắng đi!”

Yaren cười híp mắt vỗ lên bả vai của Nguyễn Kiến Định một cái, mới nhìn thì đúng là giống như anh ta thật sự chỉ tới thăm nơi này một chút vậy, thậm chỉ chờ Nguyễn Kiến Định trở lại chỗ ngồi, anh ta còn giả vờ như thật, đứng lên sờ bên trái một cái nhìn bên phải một chút, giống như đúng là có chút nhớ nhung.

“Trước đây ngài Yaren cũng làm việc ở đây à?” Một con người to đùng ở chỗ này, bên cạnh còn có một đám vệ sĩ cao lớn vạm vỡ, cho dù Nguyễn Kiến Định ngây ngốc cỡ nào thì anh ta cũng không thể yên lặng làm việc trong tình huống này được.

Anh ta dứt khoát ném cây bút trong tay lên bàn, dựa vào ghế khoanh tay trước ngực, câu được câu không trò chuyện.

“Trước kia nơi này đúng là văn phòng làm việc của tôi, lúc ấy tôi mới vừa lên làm Phó tổng giám đốc, cũng coi như là một cột mốc quan trọng trong việc kinh doanh của tôi cho nên tôi mới đặc biệt nhớ căn phòng làm việc này” Lấy một quyển sách từ trên giá sách xuống, Yaren vừa xem vừa nói.

“Vậy đúng là tôi và ngài Yaren cũng có duyên đấy, nhưng mà…”

“Đã tới thì sao không đi tìm bố trước hết đi theo bố.” Nguyễn Kiến Định còn chưa nói hết câu thì đột nhiên cửa bị đẩy ra, Công tước Otto đi vào với khuôn mặt không cảm xúc, trong nháy mắt cắt đứt lời anh ta.

“Hôm nay bố ở công ty à, đúng là chuyện hiếm thấy. Nếu như bố đã nhiệt tình mời mọc thì tất nhiên con cũng không dám không nghe. Kiến Định tiếp tục cố gắng làm việc đi nhé!” Yaren giơ giơ tay, mỉm cười giống như một người cậu bình thường, không có một chút nguy hiểm nào vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play