Chương 3882:

Ngoài mặt có vẻ là khá bình tĩnh, nhưng trong lòng ông ta thật ra đã bắt đầu hoảng hốt từ lâu rồi. Ngay từ lúc đầu, ông ta vốn là không đồng ý là ra chuyện như thế này. Nhưng trong nhà lại xảy ra chuyện xấu như vậy, nếu để lộ ra bên ngoài, danh tiếng nửa đời làm kinh doanh của ông ta sẽ bị phá hủy toàn bộ. Cho nên ông ta tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra.

“Chuyện này tôi chỉ là tới thông báo cho mọi người biết mà thôi. Còn về việc rốt cuộc nên xử lý như thế nào tôi đã nghĩ qua rồi. Mọi người cũng đã đi ra ngoài một lúc lâu rồi, tôi cũng không muốn quấy rầy các vị nữa, mọi người trở về nghỉ ngơi đi. Cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây.” Tư Mộ Hàn liếc mắt nhìn vào điện thoại mà không để lại một chút dấu vết nào, là tin nhắn Nguyễn Kiến Định gửi đến. Khóe miệng anh hơi nhếch lên, nói xong lập tức rời khỏi phòng họp.

Trở về phòng làm việc, anh ngay lập tức lấy điện thoại di động ra gọi lại cho Nguyễn Kiến Định, giọng điệu mang theo một tia hào hứng: “Đã tìm được cái gì rồi?” Vừa nãy, khi anh bảo trợ lý gọi mấy người kia đến họp, là đã thông báo cho Nguyễn Kiến Định đi điều tra bọn họ rồi.

Vừa rồi anh ngồi trong phòng họp dây dưa lâu tới như vậy, đến bây giờ khẳng định là đã phải điều tra ra chuyện gì rồi!

“Mộ Hàn, cậu đoán không hề sai. Sau lưng của mấy lão già kia còn có một người khác. Nhưng rất kỳ lạ, người ta chỉ thấy là Abel, tôi cũng đã điều tra qua, chuyện này từ đầu đến cuối Yaren đều chưa từng xuất hiện dù là một lần. Toàn bộ quá trình đều là do Abel ra mặt, thậm chí tôi còn điều tra ra được Yaren căn bản là chưa từng đến gặp Abel, rất có thể anh ta cũng không biết Abel đã tới đây…”

Nếu như thật sự là như vậy, việc lần này ngược lại có chút phiền phức rồi. Chuyện này từ đầu đến cuối đều không giống với cách làm việc của Abel, nếu như Yaren không có lộ mặt ra làm mấy chuyện này, đến cả tay sai của anh ta cũng không chịu lộ mặt, đấy thật sự sẽ là một rắc rối rất lớn.

“Chắc chắn là không có một chút dính líu gì đến Yaren sao?” Tư Mộ Hàn cảm thấy có chút thất vọng, lông mày nhíu chặt, tay lông vào nhau một cách gắt gao, dùng sức đến mức trở nên trắng bệch, bước chân vốn đang định đi, nay đã dừng lại, mà đứng im ở giữa phòng làm việc.

“Tôi rất chắc chắn, không tìm được một chút dấu vết nào. Anh ta ẩn giấu rất tốt, nhưng kế hoạch của bọn họ với cái mà tôi đã điều tra ra được cũng không có khác biệt nhiều lắm.

Thời gian gần đây cậu hãy cẩn thận một chút, Abel muốn đem tất cả cổ phẩn của Tập đoàn Húc Nhật chuyển ra ngoài. Xem ra anh ta là đang muốn mang tiền theo để bỏ trốn đấy.”

Lúc Nguyễn Kiến Định nói mấy lời này, thật ra trong lòng anh ấy vẫn còn thấy có chút gì đó rất kỳ lạ. Bình thường, Tư Mộ Hàn đối với các con số và các hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp, trước này đều rất nhạy cảm.

Người khác có hành động gì xấu một “an chút thôi là anh đã có thể đoán ra được rồi, khiến cho đối thủ của anh không có chút may mắn nào cả.

“Cảm ơn anh trai, chuyện này cậu tạm thời không cần phải quan tâm tới đâu, cứ để tôi tự giải quyết là được rồi.

Tư Mộ Hàn hừ lạnh một tiếng, giọng điệu của anh lạnh lẽo thấu xương.

Nguyễn Kiến Định nhẹ gật đầu: “Chính bản thân cậu đến cũng được, nhưng cậu cố gắng nhẹ nhàng thôi, cậu xem xem có thể kéo Yaren vào hay không?”

“Trước tiên hãy tìm người theo dõi anh ta đi, người này cho tôi cảm giác thật không tốt, tôi luôn cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như thế.” Tư Mộ Hàn càng nghĩ thì sắc mặt của anh càng khó nhìn, sau khi nói hai câu với Nguyễn Kiến Định là anh đã cúp điện thoại.

Lúc này Nguyễn Tri Hạ cũng đã lặng lẽ chạy ra ngoài từ trong phòng nghỉ, khuôn mặt bé nhỏ của cô đỏ bừng nhìn qua giống như đứa trẻ đã làm chuyện xấu đang chuẩn bị chạy trốn. Tư Mộ Hàn nhìn xuống lập tức nở một nụ cười yếu ớt, anh chững chạc đàng hoàng trở lại chỗ ngồi của mình.

Nguyễn Tri Hạ cắn môi, cô dùng một đôi mắt to nhìn chằm chằm Tư Mộ Hàn. Anh ngồi hai chân lưu loát bắt chéo ở đằng trước, tư thế của anh thay đổi khiến cô di chuyển nhanh chóng, không bao lâu sau là cô đã chạm đến ghế sô pha đằng sau lưng của Tư Mộ Hàn rồi, cô cách Tư Mộ Hàn cũng cũng chỉ còn lại hai bước chân. Mặc dù ngoài mặt Tư Mộ Hàn đang xem văn kiện, nhưng thật ra ánh mắt của anh không rời khỏi người Nguyễn Tri Hạ. Hiện tại hai tay của anh đang chống cằm, chân mày hơi nhíu lại, nhìn qua giống như đang cẩn thận suy nghĩ chuyện gì đó. Nhưng chỉ có anh tự mình biết, hiện tại trong đầu anh đều là bóng dáng cô gái nhỏ ngồi chồm hổm trên mặt đất, bộ dáng thò đầu ra nhìn mọi thứ tán loạn khắp nơi trên mặt đất, trông vô cùng đáng yêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play