Chương 3861:

Mấy người họ trở lại biệt thự, trước hết Abel sai quản gia đưa cô gái vẫn còn đang hôn mê kia đến ngôi biệt thự bên cạnh rồi một mình đến phòng làm việc. Chuyện của gia tộc Húc Nhật quá lớn, nếu như xử lý không tốt, đến lúc đó, bản thân mình chết như thế nào cũng không biết.

Đến phòng làm việc, Abel đóng cửa phòng lại, sắc mặt Abel trầm ngâm, ngồi trên ghế hừ lạnh một tiếng: “Từ bao giờ, những người của gia tộc Húc Nhật lại đụng phải một nhân vật có thể lực lớn như vậy? Đã nhiều năm như vậy rồi, thậm chí tôi còn chưa từng nghe đến tí tin tức Hàn thanh nào. Đúng là lừa gạt mà.”

Đột nhiên người này xuất hiện khiến cho tất cả mọi người không kịp trở tay. Bị giam cầm suốt bao nhiêu năm mà vẫn có thể búng tay tiêu diệt hết đối thủ. Nếu như người này không phải là người đối nghịch với mình thì chắc chắn anh ta sẽ tặng người này một lời khen ngợi.

“Thật ra thì chuyện này chúng tôi cũng không biết nhiều. Ai mà ngờ được rằng, một người bị giam cầm lâu như vậy vẫn có thể thoát ra được.” Người đàn ông mặc áo xanh thở dài, biểu cảm không tốt cho lắm. Nhắc tới đây cũng chính là việc xấu trong nhà, muốn bày tỏ rõ ràng quả là khó nói.

“Tôi cũng không quan tâm rất cuộc chuyện gì đã xảy ra, bây giờ phải làm như thế nào? Nếu quả thật rơi vào tay Tư Mộ Hàn, mấy người nghĩ xem, hậu quả của chúng ta sẽ như thế nào nhỉ?” Abel đập tay vào bàn, vang lên một tiếng “bốp” giòn dã. Hai người đang đứng trước mặt run rẩy, nơm nớp lo sợ đứng yên một chỗ, cúi đầu. Lúc này, ngay cả thở, bọn họ cũng không dám thở mạnh.

“Ông chủ của chúng tôi đang xử lý mọi chuyện rồi. Bây giờ, ngài ấy đang tập hợp hết tất cả lực lượng có thể điều động được trong gia tộc, nhất định sẽ giành lại được tất cả. Cho dù có không giành lại được thì cũng sẽ không để cho Tư Mộ Hàn tùy tiện chiếm đoạt đâu, ngài yên tâm…”

“Yên tâm à, tôi lấy cái gì để yên tâm đây. Trước kia tôi đến thương lượng đối sách với bọn họ. Ngày mai, nếu như mấy người vẫn không tìm ra được cách giải quyết thì Tư Mộ Hàn sẽ nuốt trọn tất cả đấy, mấy người cũng đừng nghĩ mọi chuyện dễ như vậy.” Trong mắt Abel tràn đầy sự tàn bạo, nhìn hai người trước mặt mà khỏe miệng bỗng cong lên, nụ cười để lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, giống như là muốn ăn thịt người vậy. Trong mắt anh ta lộ ra vẻ lạnh lùng.

Hai người nuốt một ngụm nước bọt, đồng loạt lùi về phía sau một bước, gật đầu lia lịa giống như gà mổ thóc.

“Ngài Abel cứ yên tâm, bây giờ, chúng tôi lập tức gọi điện thoại cho ông chủ. Nếu như có tin tức gì mới thì sẽ gọi thông báo cho ngài luôn”

Nói những lời này xong, cũng không để ý có thể đi hay chưa, hai người vội vội vàng vàng kéo cửa ra rồi chạy ra ngoài. Đúng lúc người quản gia vẫn luôn đứng đợi bên ngoài rồi mới đưa bọn họ ra đến phòng khách an toàn. Trong phòng làm việc bỗng trở về vẻ yên tĩnh.

“Ông chủ, ngài cần gì phải so đo với mấy người đó. Ngài Yaren đã đến rồi, bây giờ đang chạy xe đến đây, khoảng chừng mười lăm phút nữa là đến biệt thự rồi. Ngài cứ nghỉ ngơi một chút đi ạ, trong bếp đang hầm canh, ngài uống một chút nha.”

Sau khi quản gia đưa người đó đi, không yên tâm nên lại quay trở lại phòng làm việc. Ông ta là người chứng kiến Abel lớn lên. Từ khi anh ta bé xíu, ông ta đã luôn ở bên cạnh anh ta cho đến tận bây giờ, anh ta đã cao hơn cả ông ta rồi. Nhưng mà ông ta vẫn không cảm thấy yên tâm về anh ta, lúc nào cũng nghĩ phải chăm sóc thật tốt cho anh ta.

Nhưng bây giờ nhìn lại, đứa con này đã trưởng thành rồi, có thể một mình lo liệu hết mọi chuyện rồi. Nhiều lắm thì ông ta cũng chỉ có thể giúp một tay thôi.

“Bưng đến đây đi, chút nữa tôi sẽ uống. Anh cả đến thì trực tiếp đưa đến đây luôn, trời đã muộn lắm rồi, đi nghỉ ngơi sớm đi.” Đối với người quản gia đã đi theo anh ta từ lúc anh ta còn nhỏ này, Abel vẫn còn chút bất đồng.

“Vâng, ngài cũng nghỉ ngơi sớm đi, đừng hâm canh lâu quá, có chuyện gì thì cứ ra ngoài tìm tôi là được.

Quản gia gật đầu đồng ý, khom người đi ra ngoài, ngoan ngoãn đóng cửa phòng lại. Ông ta đứng ở ngoài cửa suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng lại thở dài rồi quay lại phòng khách.

Vẫn còn có vị khách chưa tới. Nếu để đám người giúp việc kia tiếp đãi, sợ rằng ông chủ sẽ trách phạt.

Vị khách đó đến sớm hơn so với dự kiến, ước chừng khoảng mười phút sau, ngoài cửa đã truyền đến tiếng động cơ xe.

Abel vẫn đứng ở bên cạnh cửa sổ trên lầu nên đã sớm nhìn thấy hết, chờ quản gia đưa vị khách đó vào thì anh ta đã xuống đến phòng khách.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play