Chương 341:

 

Lúc tất cả mọi người lợi dụng cô đều có lý do của mình cả.

 

Vậy còn cô thì sao?

 

Chẳng nhẽ phải cam chịu để bọn họ lợi dụng à?

 

Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn ông, trên khuôn mặt trắng nõn ra thần sắc lạnh lùng, trong trẻo. Dưới ánh sáng của bóng đèn trong thang máy, khuôn mặt cô càng ngày càng lạnh lùng.

 

Cô nhìn chằm chằm Nguyễn Chính Tu: “Những tổn thương từ nhỏ đến lớn mà cháu phải chịu đều do người nhà họ Nguyễn ban tặng.”

 

Nguyễn Chính Tu nghe vậy, sắc mặt đột nhiên cứng lại, thần sắc cũng trở nên phức tạp.

 

Giống như Tư Mộ Hàn nói, Nguyễn Chính Tu là một người thông minh, nói chuyện với ông ta không cần lãng phí lời thừa.

 

Sau nửa ngày, Nguyễn Chính Tu mới lên tiếng:”Trước kia là bố con và chị con hồ đồ, sau này sẽ không xảy ra những chuyện như vậy nữa đâu.”

 

Tinh!

 

Đến tầng được chọn, thang máy mở ra.

 

Nguyễn Tri Hạ dẫn đầu đi ra ngoài:”Nguyễn Hương Thảo tìm người muốn hại chết cháu, đơn giản cũng chỉ là hồ đồ sao?”

 

Nói xong, cô đang định đi, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, quay đầu nhìn về phía Nguyễn Chính Tu sâu kín nói:”Ông nội, cháu có chuyện rất nghi hoặc?”

 

Nguyễn Chính Tu cau mày, hơi tức giận, đại khái bị lời nói của cô làm ảnh hưởng, cho nên sắc mắt hơi xấu.

 

“Năm đó, tại sao nhà họ Tư lại đồng ý để Nguyễn Hương Thảo và Tư Mộ Hàn đính hôn? Cho dù Tư Mộ Hàn thật sự bị hủy dung lại là người đàn ông vô nhân tính đi nữa, thì vẫn có thể tìm được cô gái ưu tú hơn Nguyễn Hương Thảo làm mợ chủ kia mà?”

 

Những tài mọn kia của Nguyễn Tri Hạ có thể lừa gạt được Nguyễn Lập Nguyên, nhưng ở trước mặt Nguyễn Chính Tu, thì những tài mọn đó không tính là gì hết.

 

Nếu như Nguyễn Chính Tu có thể đơn giản điều tra ra chuyện cô để cho phóng viên đi vào nhà xưởng chụp ảnh, thì rất khó có thể lừa được ông ta.

 

Còn không bằng nói trực tiếp ra.

 

Trong con ngươi của Nguyễn Chính Tu lóe lên ánh sáng cực kỳ lợi hại, lập tức lạnh giọng nói:”Chuyện này không liên quan đến cháu, cháu làm tốt chức vị mợ chủ nhà họ Tư là được rồi. Cho dù cháu chán ghét bố cháu cùng chị cháu nhiều như thế nào, thì bọn họ đều là người thân của cháu, hơn nữa cháu nên nhớ, trong người cháu đang chảy dòng máu của nhà họ Nguyễn.

 

Đây không phải lần đầu tiên Nguyễn Tri Hạ nghe được những lời như thế.

 

Cô cũng không trông mong Nguyễn Chính Tu sẽ trả lời câu hỏi của cô, nhưng ông ta lại nói như thế, làm cho cô nhịn không được cười ra tiếng.

 

Lập tức, cô lạnh lùng đáp trả:”Trái tim tạo ra máu, ông có thể biến trái tim của cháu thành nhà họ Nguyễn không?”

 

Sắc mặt của Nguyễn Chính Tu đột nhiên biến đổi với tốc độ mà mắt thường có thể, Nguyễn Tri Hạ cười rời đi.

 

Nguyễn Chính Tu có điểm giống với Tư Mộ Hàn đó chính là quen khống chế người khác.

 

Chỉ có điều, loại người như Nguyễn Chính Tu khống chế dục vọng ở mặt ngoài, còn Tư Mộ Hàn thì mặt không biến sắc nhưng lại cực kỳ cường thế.

 

Mấy ngày nay Nguyễn Tri Hạ đều cùng Nguyễn Chính Tu tham gia các bữa tiệc, làm cho cô mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần.

 

Nguyễn Chính Tu dự kiến vài ngày nữa có thể trở về, nhưng Nguyễn Tri Hạ lại không muốn ở đây thêm bất cứ ngày nào nữa, ngày mai sẽ trở về.

 

Cô mở vali ra chuẩn bị thu xếp hành lý thì nhận được cuộc gọi của Tư Mộ Hàn.

 

“Vừa về khách sạn à?”

 

“Ừ.” Nguyễn Tri Hạ ngồi bên mép giường, chuyện mấy ngày nay làm cho cô bị ảnh hưởng một ít.

 

Tư Mộ Hàn ở đầu bên kia iên tĩnh một chút, sau đó anh đột nhiên lên tiếng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

 

Đại khái anh phát hiện được tâm tình của Nguyễn Tri Hạ có chút không đúng, vì thế giọng nói của anh không tự chủ thấp đi rất nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play