Chương 333:

 

Nguyễn Hương Thảo là một người có thói quen mặc quần áo đúng tác phong, bên trong là váy liềm áo thấp ngực, tất đen, giày cao gót, bên ngoài là một cái áo khoác mỏng nhưng rất đẹp.

 

Nguyễn Tri Hạ cúi đầu nhìn áo lông cùng với đôi giày tuyết trên người mình một chút.

 

Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa phụ nữ đã lập gia đình và phụ nữ chưa kết hôn.

 

Trên đời có một loại lạnh gọi là “Tư Mộ Hàn cảm thấy em lạnh”

 

Rất ít khi Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy Nguyễn Hương Thảo có chút kém sắc.

 

Con gái mà, có ai không thích mỗi ngày ăn mặc thật xinh đẹp, phụ nữ đã lập gia đình cũng là con gái.

 

Nguyễn Hương Thảo trực tiếp ngăn cản cô nói:

 

“ Nguyễn Tri Hạ.”

 

“ Lại có chuyện gì?”

 

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy có phải Nguyễn Hương Thảo không có việc gì tìm mình sẽ chết hay không.

 

“ Không được mang chuyện ngày hôm qua của ta ở Kim Hải nói cho ông biết.”

 

Nguyễn Hương Thảodùng giọng diệu ra lệnh nói xong liền quan sát từ trên xuống dưới Nguyễn Tri Hạ một chút.

 

Cô ta lập tức cười xì một tiếng:

 

“ Nguyễn Tri Hạ, cô ăn mặc kiểu gì vậy, cho dù Tư Mộ Hàn có hứng nhưng khi nhìn thấy cô cả ngày ăn mặc không giống một cô gái thì cũng không thể nổi lên cảm xúc a.”

 

Nguyễn Tri Hạ trực tiếp nổi giận:

 

“ Anh ta có được hay không mắc mớ gì đến cô.”

 

Nguyễn Hương Thảo hơi một tí là ở trước mặt Nguyễn Tri Hạ nhắc đến chuyện này nên cô rất là khó chịu.

 

“Đúng là không liên quan đến tôi, tôi chỉ là nhắc nhở cô một chút mà thôi.”Vẻ mặt Nguyễn Hương Thảo vô cùng kiêu căng cái đuôi gần như vểnh lên tận trời.

 

Nguyễn Tri Hạ không tự chủ được đưa tay đỡ cái hông có phần mỏi nhừ của mình

 

Nguyễn Hương Thảo lườm cô một cái rồi nói:“Cô nên tự mình giải quyết cho tốt đi.”

 

La Doanh là phụ nữ nhờ vào giao dịch da thịt leo lên, tuy trên người có rất nhiều vết nhơ nhưng vẫn trà trộn được vào làng giải trí, điều này nói rõ La Doanh cũng không phải là người ngu xuẩn mà còn là người có chút thủ đoạn.

 

Nguyễn Hương Thảo đi theo La Doanh, rất có khả năng bị La Doanh bán đi, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

 

“Chỉ cần cô không nói chuyện của tôi cho ông biết, tôi cái gì cũng tốt.”

 

Nguyễn Tri Hạ không có nhiều lời với cô ta mà trực tiếp tiến vào.

 

 

Lúc xế chiều Nguyễn Tri Hạ nhận được điện thoại nói có người tìm cô, lại còn là một cô gái nữa.

 

Nguyễn Tri Hạ hơi nghi hoặc một chút, không nghĩ ra được ai muốn gặp cô.

 

Lúc cô đi xuống đã nhìn thấy một người phụ nữ ngồi xoay lưng về phía mình, phong cách ăn mặc có phần giống với Nguyễn Hương Thảo, bóng lưng cũng rất quen thuộc…

 

Phụ nữ kia quay đầu lại nói:

 

“Cô Hạ”.

 

Nguyễn Tri Hạ chớp chớp mắt, là La Doanh đến tìm cô.

 

Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ lạnh lẽo nhìn cô ta dùng ngữ khí rất nhạt nói:

 

“Cô tìm lộn người rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play