Chương 3307:

Nguyễn Tri Hạ vừa ngâm nga hát vừa thu dọn đồ đạc, cô không muốn làm phiền tới cậu nhóc còn đang ngủ say nên vừa đọc tin tức trên điện thoại vừa đợi Lê Quốc Nam tới.

Vừa sáng sớm cũng đã có không ít tin tức. Cô chán nản mở vài tin mình có hứng thú mà xem thì thấy một tiêu đề trong đó, cái này khiến cho cô ngồi thẳng người dậy trong nháy mắt rồi kích vào.

“Tập đoàn Sunrise và TQT kết hợp nuốt chứng tiền bồi thường của công nhân, còn muốn ép chết bố của người bị hại” Một dòng tiêu đề được in đậm và phóng to đặt ở trên cùng. Cách nói để cho người ta vừa nhìn là sẽ nghĩ sai.

Trong đó có rất nhiều hình ảnh ông già đứng bên cạnh lan can trên sân thượng, thậm chí người ta còn biên tập video Nguyễn Kiến Định tiến lên nói chuyện, thay đổi hoàn toàn. Cắt câu lấy chữ, khiến anh ấy như là đang khích ông già kia nhảy xuống vậy.

Cô lướt xuống dưới thì thâm cảm thấy không ổn, Nguyễn Tri Hạ lướt xuống khu bình luận thì quả nhiên khu bình luận đã ầm ï cả lên.

Vô số người đang thảo luận chuyện này, thậm chí còn có vô số người bước ra tự nhận mình cũng đã từng bị Sunrise hay thậm chí là TQT tổn thương. Trong lúc nhất thời, hai công ty giống như là kẻ địch của toàn thế giới, bị chửi bới, nhục mạ không ngừng.

Nguyễn Tri Hạ siết chặt lấy điện thoại rồi vội vàng sang gõ cửa phòng bên cạnh: “Anh ơi, anh dậy chưa?” Mãi mà cô chưa thấy ai mở cửa thì đành dán tai lên cửa cẩn thận nghe một chút. Khi mà Nguyễn Tri Hạ nhíu mày chuẩn bị gõ cửa thêm một lần nữa thì đột nhiên cửa lại được mở ra, Nguyễn Kiến Định đứng đó với vẻ mặt bình thản rồi nhìn cô.

Cô vội vàng lấy điện thoại di động ra cho anh nhìn rồi nói với vẻ mặt u sầu: “Anh nhìn đi, chuyện nhảy lầu hôm qua đã bị tung ra ngoài rồi. Bây giờ cần phải thông báo cho Tư Mộ Hàn cùng nhau xử lý sao?” Nói đến cùng thì TQT mới về Hải Phòng chưa được bao nhiêu, còn có rất nhiều người chưa biết thành phố Hải Phòng có công ty này. Phần lớn người cũng là không thích Sunrise, TQT chỉ là tai vạ mà thôi.

“Tạm thời không cần phải để ý tới, anh đã có cách xử lý chuyện này rồi.

Em nghỉ ngơi đi, Lê Quốc Nam sắp tới rồi đó.” Trên mạng đã bắt đầu có người cấu xé tập đoán TQT, cho dù Nguyễn Kiến Định muốn giấu Nguyễn Tri Hạ đi thì đoán chừng không được bao lâu cũng sẽ có người tìm tới bệnh viện.

Dù sao bệnh viện cũng không thể đóng cửa hoàn toàn được, đến lúc đó không dễ khống chế tình hình.

“Vâng, em chuẩn bị một chút rồi chúng ta đi ngay.” Trong lòng Nguyễn Tri Hạ có chút bối rối, cô vỗ nhẹ ngực để mình tỉnh táo lại rồi quay người về phòng bệnh của mình.

Cũng may cả tầng này đều trống không rồi. Nếu không thì hôm nay hai người muốn đi cũng không dễ dàng như thế này được. Nguyễn Tri Hạ vừa nghĩ vừa mặc quần áo tử tế cho Nguyễn Hướng Minh còn đang nửa tỉnh nửa mê. Cô ôm cậu bé vào lòng để cậu ngủ tiếp rồi ngồi xuống ghế salon đợi người tới.

Không lâu sau thì cửa đã bị đẩy ra, nhưng người tới lại không phải là Lê Quốc Nam mà là Tư Mộ Hàn vốn phải đang bận như điên kia. Anh vòng hai tay trước ngực rồi nhìn chằm chằm vào cô.

“Sao anh lại ở đây, anh Nam đâu?” Nếu anh mình đã nói là để anh Nam đến đón mình thì chắc chắn sẽ không đổi người mà không thông báo cho cô.

“Nhà họ Thịnh xảy ra chuyện rồi, Lê Quốc Nam bị anh đuổi về. Hôm nay anh sẽ đón em, không tin thì gọi điện cho anh em mà hỏi” Tư Mộ Hàn tựa lên khung cửa, cũng không đi lên phía trước. Chỉ là anh cười như không cười, giống như là đang nhìn cái gì hay ho lắm vậy.

Nguyễn Tri Hạ nghi ngờ gọi điện thoại cho Nguyễn Kiến Định, xác nhận đúng là hôm nay Tư Mộ Hàn sẽ đưa mình trở về thì mới đứng dậy đi ra bên ngoài.

“Đưa cậu bé cho anh ôm đi.” Tư Mộ Hàn duỗi hai tay ra đón lấy Hướng Minh, một tay anh ôm cậu bé còn một tay thì xách đồ của Nguyễn Tri Hạ. Nhìn qua giống như là ông chồng tới đón vợ về nhà vậy.

‘Nguyễn Tri Hạ yên lặng đi theo Tư Mộ Hàn, cô nhíu mày nghĩ mãi mà không rõ tại sao anh của mình lại để Tư Mộ Hàn tới đón mình.

Trong phòng làm việc của Chủ tịch TQT, Chu Thanh đang báo cáo tình huống lúc này: “Chủ tịch, cổ phiếu của Sunrise đang hạ xuống một cách nhanh chóng. Trước khi dừng phiên giao dịch và tối nay thì đoán chừng vẫn còn tiếp tục rớt xuống. Tập đoàn chúng ta vẫn khá hơn một chút, nhưng mà vì những lời anh nói trong video nên cũng chẳng tốt được là bao..” Trở vê Hải Phòng thật là bực mình, chuyện xấu cứ lần lượt ập tới.

Vết thương trên người anh ta còn chưa khỏi thì tập đoàn đã xảy ra chuyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play