Chương 3263:

“Anh chắc chắn rằng đây là trách nhiệm của tôi ư? Tôi nói này, người như anh thì làm sao tôi có thể nói chuyện được đây. Anh xem tôi giống như người thiếu tiền của anh lắm à? Anh nói chuyện thật không dễ nghe chút nào, anh học cách nói chuyện hồ đồ đấy ở đâu thế? Hôm nay tôi nhất định sẽ đợi cảnh sát đến xử lý, giải quyết chuyện này.” Người đàn ông cởi bỏ kính râm ra, dáng vẻ ngang ngược không nói đạo lý của gã ta khiến Chu Thanh cau mày.

Cuộc thương lượng không có kết quả, Chu Thanh đứng bên ngoài xe, chuẩn bị báo cáo tình hình hiện tại với cho Nguyễn Kiến Định hay.

Nguyễn Tri Hạ ngồi trong xe, đợi một lúc lâu nhưng không thấy ai quay lại. Cô quay cửa kính xe xuống, nhìn ra bên ngoài rồi đẩy cửa xe bước xuống.

Bởi vì hai chiếc xe sang trọng xảy ra tai nạn tại nơi phồn hoa nhất trung tâm thành phố cho nên rất nhiều người vây quanh xem, chen chúc bên trong ba vòng, ba vòng bên ngoài, chật kín những người đến xem trò cười.

Vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ xuống xe, Chu Thanh trợn to hai mắt. Anh ta tiến lên hai bước, cố gắng khuyên Nguyễn Tri Hạ lên xe trở lại.

Không để ý đến lời khuyên bảo của Chu Thanh, Nguyễn Tri Hạ cười trấn an anh ta rồi đứng dựa vào xe nhìn về phía khu trung tâm thương mại cách đó không xa.

“Chu Thanh, bằng không thì anh chờ ở đây đi, tôi sang trung tâm thương mại đối diện đi dạo hai vòng” Mặc dù ở bệnh viện ăn uống vui chơi rất thoải mái nhưng đã mấy ngày nay cô không được đi ra ngoài. Nguyễn Tri Hạ sờ lên chiếc mũ trên đầu, nhìn trung tâm thương mại cách đó không xa, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy.

Chu Thanh không tài nào cản cô lại được. Vốn dĩ anh muốn đi theo nhưng lại bị người lái xe phía sau níu lại. Sau vài giây, anh ta không còn thấy bóng dáng của Nguyễn Tri Hạ đâu trong đám đông những người di chuyển lúc nhúc.

Tiến về phía trước, Nguyễn Tri Hạ đi ngang qua quầy trang điểm mà bình thường thỉnh thoảng cô dùng đến. Cô muốn đến xem thử họ có màu son mới không. Khi cô bước đến, nhân viên bán hàng và không ít người mua đồ đang đứng trong quầy đều lia mắt nhìn chằm chằm vào cô, thỉnh thoảng họ còn châu đầu ghé tai vào một chỗ thì thầm với nhau.

Những ánh mắt khác thường, quang minh chính đại nhìn thẳng về phía Nguyễn Tri Hạ.

Cô bước ra khỏi quầy, không đi vào trong nữa. Cô cau mày chuẩn bị bước ra ngoài khoảng trống rộng lớn trong †rung tâm thương mại, vừa bước tới đây thì trên màn hình lớn cách đó không xa xuất hiện một cảnh tượng quen thuộc, là cảnh Lưu Thanh Mai hét lên, gọi cô là “con đĩ”, đoạn video ẩu đả ấy.

Video được chiếu trên màn hình lớn đã thu hút vô số khán giả, phía dưới màn hình là những lời soi mói, bình phẩm người khác, khoa tay múa chân.

“Sao lại có người phụ nữ như vậy được chứ? Dụ dỗ con trai của người khác không thành nên phải đi dụ dỗ chồng người ta. Không phải là ghê tởm sao lắm sao? Trong nháy mắt, chuyển ra nước ngoài sống vài năm, khi về lại giống như người không xảy ra việc gì cả. Điều này khiến tôi không chỉ mất đi cả chồng và mà còn mất đi cả đứa con trai nữa. Tôi phải làm sao với người phụ nữ đó đây.’ Một người phụ nữ trung niên xách giỏ không ngừng thổn thức. Bà ta cảm thấy thương cảm với người phụ nữ cùng tuổi trong đoạn video được chiếu trên màn hình.

“Thói đời bạc bẽo mà. Nếu người phụ nữ như vậy nằm trong tay tôi, tôi nhất định sẽ để cô ta không thể sống yên ổn. Người phụ nữ bẩn thỉu, đồ cặn bất”

“Để tôi nói cho mà nghe, chuyện gây sự như vậy thường là người giàu có. Nếu có thể suy nghĩ thấu đáo cho mẹ con người ta thì sao người ta lại có thể tuyệt vọng như vậy được chứ? Thật đáng thương quá mà.”

“Cho tiền sao? Người giàu có mới là người hẹp hòi nhất, người ta không muốn cho tiền đâu. Những người giàu sang quyền quý đều không phải như vậy sao? Ai mà lại không có trong tay vài vụ kiện tụng trong đời đâu chứ? Phạm tội rồi ra nước ngoài năm năm như thường lệ, sống một cuộc sống phóng khoáng, không phải vậy sao?”

“Ngay cả con cái cũng lớn đến thế rồi, người phụ nữ này quả thực không biết rốt cuộc là ai gây hại. Chồng của bà ta thật sự đáng thương.” Hầu hết các cuộc thảo luận đều xuất phát từ những người phụ nữ ở độ tuổi trung niên, ngay cả khi họ không quen biết nhau. Họ vây quanh lại một chỗ và náo nhiệt đứng xem. Chị nói một câu, em nói một câu, ai nấy cũng đều tán gẫu say sưa với nhau, thân thiết như những người bạn thâm tình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play