CHương 294:

 

Mà có hơi giống như đang… làm nũng với mình?

 

Ngày thường Tư Mộ Hàn biểu lộ âm trầm lạnh lùng, nhưng khi nãy anh vừa ôm cô còn thấp giọng gọi cô một tiếng vợ thật giống như đang làm nũng.

 

Một người đàn ông như Tư Mộ Hàn cũng biết làm nũng, vậy phụ nữ còn có chuyện gì để làm đây!

 

……

 

Một giờ sau, mấy cô thợ tạo mẫu mới loay hoay xong với Nguyễn Tri Hạ.

 

Cô thợ tạo mẫu lộ vẻ kinh ngạc nói: “mợ chủ như vậy thật là xinh đẹp, xuống lầu cho cậu chủ nhìn xem đi!”

 

Nguyễn Tri Hạ nhìn thoáng mình trong gương.

 

Bộ đồ màu đỏ chói mắt làm nổi bật làn da vốn đã trắng nõn của cô, khiến người nhìn vào có cảm giác như làn da đang phát sáng.

 

Mái tóc được cắt tỉa lộ ra vầng trán trơn bóng, hai sợi tóc quăn rủ xuống hai bên má hồng, mái tóc dài sau gáy cũng được xoắn lại, phối hợp với bộ đồ là son môi màu hồng diễm, khiến cả người cô trở nên vô cùng đáng yêu.

 

Lần đầu nhìn thấy mình như vậy Nguyễn Tri Hạ có hơi kinh ngạc.

 

Nhưng nhìn vài lần rồi thì thấy cũng không khác mấy so với ngày thường, chỉ là khuôn mặt được trang điểm khiến cô nhìn như chững chạc đáng yêu hơn.

 

Đồ dự tiệc nhất định phải phối với giày cao gót, nhưng Nguyễn Tri Hạ không quen mang giày cao gót, lúc xuống lầu phải vịn thang lầu để xuống.

 

Tư Mộ Hàn vẫn ngồi trong đại sảnh, nghe thấy âm thanh do giày cao gót phát ra, anh quay đầu.

 

Nguyễn Tri Hạ nhìn anh với vẻ mong chờ, ngay cả cô thợ tạo mẫu cũng nói cô ăn mặc như vậy rất xinh đẹp, không biết Tư Mộ Hàn có cùng cảm nhận như vậy không?

 

Nhưng mà Tư Mộ Hàn chỉ nhìn cô mấy giây liền dời ánh mắt, đi tới dìu cô: “Không quen mang giày cao gót sao.”

 

Nguyễn Tri Hạ gật đầu: “Ừm, trước kia không hay mang.”

 

Thợ tạo mẫu chọn cho nàng đôi giày cao gót cao tám centimet, cộng thêm chiều cao một mét sáu bảy của cô thì là 1m75.

 

Tư Mộ Hàn cao 1m88, hai người chênh nhau hai mươi mấy centimet, nhưng bây giờ Nguyễn Tri Hạ mang giày cao gót, chênh lệch chiều cao giữa hai người đã không quá rõ ràng.

 

Cô có hơi mới lạ thầm so sánh chiều cao của mình cùng Tư Mộ Hàn.

 

Tư Mộ Hàn lại không chú ý những điều này, anh quay đầu hỏi cô thợ tạo mẫu đi theo sau lưng Nguyễn Tri Hạ: “Đổi cho cô ấy một đôi giày, không cần mang giày cao gót.”

 

Cô thợ tạo mẫu hơi khó xử: “Nếu không mang giày cao gót phối hợp với bộ đồ thì sẽ không được đẹp mắt cho lắm……”

 

Tư Mộ Hàn không biểu lộ gì nói: “Vậy thì không đi nữa.”

 

“Hả?” Nguyễn Tri Hạ mờ mịt không hiểu hỏi: “Không đi đâu?”

 

“Không đi ăn tiệc nữa, thợ tạo mẫu muốn em phải mang giày cao gót, nhưng em lại không quen.” Tư Mộ Hàn cúi đầu nhìn cô, ánh mắt cùng giọng điệu đều cực kì nghiêm túc.

 

Đây cũng là lý do?

 

Cậu chủ thật quá tùy ý rồi.

 

“em nghĩ mình có thể.” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền đi vòng quanh anh vài bước.

 

Chỉ là không thường xuyên mang mà thôi, cũng không phải chưa từng mang qua, khi cô còn thực tập công ty yêu cầu cô phải mang giày cao gót, cô cũng từng mang qua.

 

Tư Mộ Hàn ho nhẹ một tiếng nói: “Vậy thì thay một bộ đồ khác.”

 

Cô thợ tạo mẫu đứng phía sau chợt thấp giọng cười, Nguyễn Tri Hạ cũng chợt nghĩ tới điều gì đó.

 

Nguyễn Tri Hạ đưa tay che miệng cười khẽ một tiếng, lập tức tỏ vẻ nghiêm trang nói: “em cảm thấy bộ đồ này rất tốt, phối đồ cũng không tệ, thợ tạo mẫu cùng thợ trang điểm anh tìm đều rất tốt, ánh mắt anh rất tốt.”

 

Tư Mộ Hàn lộ vẻ mặt đạm Tư nhìn cô, không nói chuyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play