Chương 3123:

 

Thẩm Lệ chậm rãi quay đầu lại nhìn Cố Mãn Mãn, lại nói chuyện hoàn toàn không liên quan “Tối hôm qua em không quay về ngủ?”

 

“Tham gia một bữa tiệc, thời gian lại tối, khoảng cách cũng hơi xa, liền không có về, nên thuê phòng ngủ.” Cố Mãn Mãn kiên nhẫn mà trả lời: “Mau đứng lên, em đưa chị đến sân bay”

 

Cố Mãn Mãn nói xong, lại xoay người đi thu xếp quần áo cho Thẩm Lệ, vừa thu dọn vừa nói: “Về chuyện trên mạng chị cứ yên tâm, em nhất định sẽ bắt được người bịa đặt”

 

“Không phải là bịa đặt”

 

“Chị cũng đừng…cái gì?” Cố Mãn Mãn nhất thời có chút không tin vào lỗ tai của mình.

 

Thẩm Lệ nhìn cô, nói một cách yếu ớt: “Đều là thật cả”

 

Tay đang cầm mắc áo của Cố Mãn Mãn đột nhiên dừng lại, khẽ nhếch miệng, liền như vậy mà nhìn chằm chằm Thẩm Lệ, trong nhất thời không biết nên nói cái gì

 

Thẩm Lệ lại lặp lại một lần nữa: “Là thật”

 

Cố Mãn Mãn lẫn này đã nghe rõ, cũng vô cùng tin tưởng chính mình vừa rồi không có nghe nhầm.

 

Sau một khoảng yên lặng ngắn ngủi, Cố Mãn Mãn tìm về âm thanh của mình: “Trước đi ra sân bay”

 

Trong lòng cô thật ra có rất nhiều nghi vấn.

 

Cô muốn biết tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.

 

Còn muốn biết, là người đàn ông như thế nào có thể khiến cho Thẩm Lệ làm tới bước này.

 

Nhưng mà bây giờ mấy chuyện này không quan trọng, chuyện quan trọng là không khiến cho Thẩm Lệ chịu tổn thương.

 

Sân bay vào lúc sáng sớm người rất ít, có vẻ trống rỗng quạnh quẽ.

 

Cố Mãn Mãn đưa Thẩm Lệ qua cửa kiểm tra an ninh, dặn dò nói: “Sau khi xuống mặt đất thì gọi điện thoại cho em”

 

Thẩm Lệ gật đầu, vẻ mặt dưới ánh đèn sáng ngời, lại hiện ra vài phần ảm đạm.

 

Cố Mãn Mãn muốn nói chút gì đó, nhưng lời vừa đến bên miệng lại mất đi âm thanh, bước về phía trước nửa bước, ôm Thẩm Lệ một cái.

 

Sau khi buông ra, Thẩm Lệ rủ mắt nhìn Cố Mãn Mãn: “Chị không sao”

 

Cố Mãn Mãn gật đầu: “Ừm”

 

Thấy Thẩm Lệ đã đi qua cửa kiểm tra an ninh, Cố Mãn Mãn mới rời đi.

 

Về đến trên đường, Cố Mãn Mãn nhận được điện thoại của Cố Tri Dân.

 

Cố Tri Dân tại sao gọi cuốc điện thoại này, Cố Mãn Mãn hiểu được, chỉ là, cô bây giờ cũng không thể cho đáp án mà Cố Tri Dân muốn.

 

Cô không nhận điện thoại của Cố Tri Dân.

 

Nhưng Cố Tri Dân cũng không phải là tính cách sẽ dễ dàng buông xuôi, Cố Mãn Mãn không nhận điện thoại, anh ta liền gửi mes cho Cố Mãn Mãn.

 

Cố Mãn Mãn mở giọng nói mà Cố Tri Dân gửi ra, liền nghe thấy giọng nói âm u của Cố Tri Dân: “Cố Mãn Mãn, em là muốn chết hả?”

 

Da đầu của Cố Mãn Mãn run lên, Cố Tri Dân lúc này có lẽ là muốn phát điên rồi.

 

Cố Tri Dân phát điên thì việc gì cũng đều khó giải quyết.

 

Cố Mãn Mãn đành phải bớt thời gian gửi tin nhắn trả lời cho anh ta: “Em đến tìm anh”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play