Chương 2980:

 

“Đang xử lý rồi, chuyện không cần em lo lắng thì em cũng đừng suy nghĩ.” Cố Tri Dân lạnh nhạt nói.

 

“Anh cũng biết chuyện này nữa hả?” Cố Mãn Mãn hơi kinh ngạc: “Chị Tiểu Lệ nói cho anh biết hả?”

 

Nghĩ lại thì cũng cảm thấy không đúng, sao Thẩm Lệ có thể nói loại chuyện này cho Cố Tri Dân biết được.

 

Nhưng mà Cố Tri Dân lại biết được bằng cách nào?

 

“Giữa trưa đến đây là vì chuyện này à?” Cố Tri Dân dời chủ đề, biểu cảm không thèm trả lời câu hỏi của cô ấy.

 

Cố Mãn Mãn: “Hôm nay chị Tiểu Lệ đi cắt chỉ, em đi theo chị ấy đến bệnh viện để cắt chỉ, tiện đường nên tới đây.”

 

“Hôm nay cô ấy cắt chỉ à?”

 

Giọng nói của Cố Tri Dân có chút nhỏ, Cố Mãn Mãn phân biệt một chút, mới nhận ra là anh nói cái gì.

 

“Đúng vậy, chỉ là cần phải nghỉ ngơi một chút mới tốt, không biết là chị ấy ở nhà một mình có thuận tiện hay là không nữa.” Trong lời nói của Cố Mãn Mãn có hàm ý.

 

Thật ra là cô ấy rất muốn hỏi chuyện chia tay của bọn họ.

 

Nhưng mà cô lại không dám hỏi.

 

Cứ luôn cảm thấy nếu như cô hỏi câu hỏi này ra, sợ là sẽ bị Cố Tri Dân trực tiếp đuổi ra ngoài.

 

“Biết là cô ấy ở nhà một mình không tiện, vậy mà em còn không nghĩ cách chăm sóc cho cô ấy đi, người đại diện nhưng em được dùng để làm gì chứ?” Không nghe ra được chút cảm xúc nào trong giọng nói của Cố Tri Dân.

 

Cố Mãn Mãn cảm giác được hình như là mình bị mắng.

 

Cô còn chưa hỏi chuyện bọn họ chia tay đâu đó nha, cái này mà lại tức giận mắng chửi người, may là cô không hỏi ra.

 

“Được được được, em đã biết rồi!” Cố Mãn Mãn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Hung dữ như vậy để làm gì chứ!”

 

Cố Tri Dân không để ý đến cô ấy, nhỏ giọng lẩm bẩm, hỏi cô ấy: “Gần đây không phải là em muốn dọn đến nhà của Thẩm Tiểu Lệ ở hả?”

 

“Hửm?” Cố Mãn Mãn cẩn thận suy nghĩ lại một chút: “Hình như là em đâu có nói đâu…”

 

Cô không nhớ rõ là mình có từng nói chuyện này với Thẩm Lệ.

 

Cố Tri Dân: “Ồ.”

 

Hóa ra là lừa gạt anh.

 

Cho nên trước đó Thẩm Lệ gọi điện thoại nói cho anh biết Cố Mãn Mãn muốn đến nhà của cô ở, cho nên phải để phòng trống, đó chỉ là một lý do bịa ra thôi à?

 

Nói cách khác, Thẩm Lệ chỉ là muốn tìm lý do để gọi điện thoại cho anh.

 

Cố Mãn Mãn cảm thấy kỳ lạ, lúc nãy Cố Tri Dân còn có bộ dạng tức giận lạnh lẽo, lúc này sao lại có biểu cảm như băng tuyết hòa tan vậy chứ…

 

Cố Mãn Mãn hỏi Cố Tri Dân: “Anh sao vậy sao đột nhiên lại hỏi như vậy chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play