Chương 2944:

 

Một lát sau, tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, hơn nữa tiếng động ngày càng lớn.

 

Cố Mãn Mãn cũng không có cách nào thôi miên mình đang nằm mơ.

 

Cô lập tức xoay người ngồi dậy từ trên giường, thói quen cầm điện thoại ở đầu giường xem đồng hồ, lúc này mới phát hiện điện thoại đã tắt máy.

 

Rõ ràng trước khi cô ngủ đã cắm sạc điện thoại mà, tại sao lại như vậy?

 

Cố Mãn Mãn nhìn qua thì thấy đầu sạc trên ổ điện bị lỏng nên không sạc pin được.

 

Tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn còn.

 

Thậm chí tiếng động còn lớn hơn lúc nãy, làm cho người ta có ảo giác không mở cửa thì sẽ phá cửa đi vào.

 

Cố Mãn Mãn cuống quít cắm sạc rồi khởi động điện thoại, cô đứng dậy đến phòng khách nhìn đồng hồ treo trên tường một cái thì phát hiện bây giờ là hai giờ rưỡi sáng.

 

Vẫn chưa đến ba giờ.

 

Cô còn tưởng mình đã ngủ rất lâu, không nghĩ tới mới ngủ hơn hai tiếng.

 

Nhưng giờ này ai lại đến đây chứ?

 

Trong đầu Cố Mãn Mãn hiện lên mấy tin tức xã hội trước đó, Đào Triển Minh đã nói qua với cô mấy chuyện nhân viên công ty bọn họ bị cướp, trong lòng cô lộp bộp bắt đầu sợ hãi?

 

Không lẽ có người xấu gì đó chú ý đến cô, theo dõi cô, biết cô luôn ở một mình nên thừa dịp nửa đêm đến đây…

 

Cố Mãn Mãn càng nghĩ càng nghĩ sợ, xoay người đi vào phòng bếp cầm dao để phòng thân.

 

Mắt mèo ở cửa nhà đã hư rồi, cô vẫn chưa kịp thay nên không thể nhìn tình huống bên ngoài thế nào.

 

“Cố Mãn Mãn!”

 

Lúc này cô nghe thấy bên ngoài có người gọi mình.

 

Hiệu quả cách âm của nhà này rất tốt, nhưng bởi vì cô đứng ở cửa cho nên mới có thể nghe thấy giọng nói của người bên ngoài.

 

Tên lưu manh này ghê gớm thật, còn biết tên cô.

 

Xem ra người này đã theo dõi cô rất lâu rồi.

 

Cố Mãn Mãn sợ tới mức tay cũng run lên.

 

Lỡ ngoài kia là kẻ lưu manh nguy hiểm thì làm sao bây giờ?

 

Không lẽ cứ luôn gõ cửa sao?

 

Nếu cô vẫn không mở cửa, người kia cạy cửa thì làm sao bây giờ?

 

Nếu người đó cạy cửa thì cô và người đó đánh nhau, không cẩn thận đâm anh ta thì có coi như là tự vệ hay không?

 

Trong một thời gian ngắn, Cố Mãn Mãn suy nghĩ rất nhiều.

 

Ngay cả hình phạt tự vệ quá mức cũng nghĩ đến.

 

“Cố Mãn Mãn! Cô có ở nhà không!”

 

Người bên ngoài lại kêu tên cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play