Chương 2828:

 

Thấy tin nhắn Thẩm Lệ gửi tới, Nguyễn Tri Hạ dở khóc dở cười: “Tiểu Lệ, nếu cậu nói bản thận cậu có bồ bên ngoài mình cảm thấy còn đáng tin hơn một chút.”

 

Thẩm Lệ cả kinh: “Cậu là chị em với tớ hay là chị em với Cố Tri Dân? Hay là cậu là gian tế của Cố Tri Dân?”

 

Nguyễn Tri Hạ biết, Thẩm Lệ không thể vô duyên vô cớ hoài nghi, bèn hỏi: “Cậu nói rõ chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

 

Thẩm Lệ nói chuyện tin nhắn cho Nguyễn Tri Hạ: “Anh ấy hôm nay nhận được tin nhắn không cho mình xem cũng thôi đi, mình buổi tối về nhà muốn lén xem, nhưng mình phát hiện điện thoại anh ấy lại đổi mật khẩu, trước đây đều là dùng sinh nhật mình làm mật khẩu, cậu nói có phải anh ấy thay lòng rồi không?”

 

Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ cũng trầm trọng hơn vài phần, người như Cố Tri Dân, nhìn dáng vẻ không đáng tin, nhưng đối với Thẩm Lệ là thật sự không còn lời nào để nói.

 

Bỗng nhiên đổi mật khẩu, thì rất kỳ quái.

 

Nhưng cô ấy vẫn khuyên Thẩm Lệ: “Đổi mật khẩu có chút kỳ quái, nhưng cậu thế nào cũng không nên hoài nghi anh ấy có bồ bên ngoài đi, cậu sờ lương tâm hỏi chính mình, Cố Tri Dân đối xử với cậu thế nào?”

 

Thẩm Lệ thở dài: “Tớ đương nhiên không phải thật sự nghi ngờ anh ấy có bồ bên ngoài, chủ yếu là hành vi này của anh ấy quá bất thường, tớ cũng là thực sự nghĩ không ra còn có nguyên nhân gì khác, khiến anh ấy làm vậy, anh ấy rõ ràng chính là không muốn để mình xem điện thoại của anh ấy mà.”

 

Nguyễn Tri Hạ: “Hay là hỏi thẳng sẽ tốt hơn một chút?”

 

Cố Tri Dân tắm xong ra ngoài, vừa lau tóc, vừa đi lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường.

 

Anh vừa cầm điện thoại lên, liền phát hiện trên vỏ sau điện thoại dính một vài mảnh vụn nhỏ.

 

Đưa tới mũi ngửi, hình như là…mùi bánh quy.

 

Anh nhớ, trước khi anh vào tắm thì mở bịch bánh quy cho Thẩm Lệ.

 

Động tác lau lóc của Cố Tri Dân khựng lại, lau điện thoại lên khăn lông một chút, đặt sang một bên, nhàn nhã lau tóc khô một nửa mới cầm điện thoại đi ra ngoài.

 

Thẩm Lệ ngồi trên sofa, không ăn vặt cũng không xem tivi nữa, đang chơi điện thoại, ngón tay không ngừng bấm trên màn hình, hình như đang gõ chữ, dáng vẻ tập trung tinh thần, cũng không biết là đang nói chuyện với ai.

 

Trên bàn trà đều là đồ ăn vặt, hộp khăn giấy rơi trên mặt đất.

 

Cố Tri Dân đi tới, nhặt hộp khăn giấy lên, Thẩm Lệ mới phát hiện anh tới.

 

Cô vừa nãy còn đang chat messenger với Nguyễn Tri Hạ Cố Tri Dân ở ngoài có bồ, bây giờ nhìn thấy anh, khó tránh khỏi có chút chột dạ, hoảng loạn tắt màn hình điện thoại, đặt sang một bên.

 

“Anh tắm xong rồi à.”

 

Lúc Thẩm Lệ chột dạ, nhìn cực kỳ ngoan ngoãn.

 

Cố Tri Dân vừa thấy cô như vậy liền biết có chuyện, nhưng anh không vạch trần.

 

Anh lướt mắt nhìn đồ ăn vặt trên bàn, hỏi: “Không ăn nữa?”

 

“Còn ăn.” Thẩm Lệ vội cầm túi bánh quy ban nãy Cố Tri Dân mở cho cô, ôm vào lòng.

 

Bánh quy đã bị ăn chỉ còn một nửa.

 

“Ngon không?” Cố Tri Dân hỏi cô.

 

“Ngon, anh có muốn thử không?” Thẩm Lệ cầm lên một miếng bánh quy hỏi anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play