Chương 2767:

 

Mặc dù Thạch Quân đã say đến mức bất tỉnh nhân sự, nhưng chắc chắn Tiêu Văn sẽ nghĩ cách khác hành hạ cô.

 

Thẩm Lệ nhìn xung quanh, phát hiện đây là một căn phòng ngủ.

 

Căn phòng ngủ này rất lớn, ngoại trừ có giường ra, còn có hai chiếc ghế sofa, đèn bàn, và vài đồ trang trí…

 

Thẩm Lệ khẽ cắn môi, đầu tiên là dùng sức đụng ngã đèn bàn làm nó rơi xuống đất, lại nhanh chóng dùng đầu đụng vào bình hoa làm nó rơi trên đất.

 

“Ầm!”

 

Vang lên tiếng bình hoa vỡ nát.

 

“Đồ đê tiện này, còn dám giở trò à!” Tiêu Văn nổi giận đùng đùng đi về phía Thẩm Lệ .

 

Khi cô ta đi đến trước mặt Thẩm Lệ , nhưng chưa kịp ra tay, Thẩm Lệ đã cắn răng ngồi xuống đất.

 

Trên mặt đất còn có mãnh vỡ bình hoa bị đánh vỡ khi nãy, mà không may chính là Thẩm Lệ lại ngồi trên mảnh vỡ đó.

 

Thẩm Lệ đau đến sắc mặt trắng bệch, nhân lúc Tiêu Văn không nhìn thấy, cô miễn cường dùng tay nắm một mảnh vỡ bình hoa trong tay, bình tĩnh bắt đầu cắt dây thừng đang cột trên tay.

 

Động tác cắt dây thừng của Thẩm Lệ vô cùng cẩn thận, Tiêu Văn cũng không phát hiện ra động tác của cô.

 

Tiêu Văn nhìn Thạch Quân đang ngủ lăn quay trên mặt đất như con lợn chết, lại quay đầu nhìn Thẩm Lệ, phát hiện dưới thân Thẩm Lệ có máu chảy ra, có lẽ đã ngồi phải mảnh vỡ trên đất.

 

Nhưng Tiêu Văn cũng không quan tâm đến việc Thẩm Lệ bị thương ra sao.

 

Cô ta ngồi xổm xuống trước mặt Thẩm Lệ, ánh mắt dừng ở cổ áo Thẩm Lệ.

 

Tiết trời đã vào hạ, Thẩm Lệ mặc áo sơ mi lụa và váy dài đến mắt cá chân.

 

Thẩm Lệ chú ý tới ánh mắt Tiêu Văn nhìn mình, cô rụt người lại, cơ thể hơi cứng ngắc, động tác cắt dây thừng phía sau lại nhanh hơn chút nữa.

 

Tiêu Văn đột nhiên đưa tay cở nút áo sơ mi của Thẩm Lệ ra.

 

Đã tới lúc này rồi, Thẩm Lệ lại bình tĩnh đối mặt, cô lạnh lùng nhìn Tiêu Văn tiếp cục cởi quần áo của mình, bàn tay đang cắt dây thừng ở sau lưng vẫn tiếp tục không ngừng.

 

Mảnh vỡ của bình hoa quá sắc bén, bàn tay Thẩm Lệ bị cắt nhiều đường nông sâu khác nhau, nhưng cô đã không còn cảm giác đau nữa.

 

Sau khi cởi hết quần áo trên người Thẩm Lệ, Tiêu Văn kéo Thạch Quân đến đây.

 

Thạch Quân đã say muốn chết, đặc biệt nặng nề, sau khi Tiêu Văn kéo Thạch Quân lên người Thẩm Lệ, cô ta lấy điện thoại ra, chọn chế độ chụp ảnh, bắt đầu chụp những hình ảnh ở nhiều góc độ khác nhau, vừa chụp, vẻ mặt cô ta vừa lộ ra nụ cười quái dị.

 

Thẩm Lệ ngửi thấy mùi rượu, ghê tởm đến buồn nôn, cô chỉ có thể miễn cưỡng cố nhích người sang một bên để tránh Thạch Quân, muốn đá văng Thạch Quân ra cũng rất gian nan.

 

Tiêu Văn không còn quan tâm lúc này Thẩm Lệ muốn làm gì, dù sao theo như ảnh chụp mà cô ta chụp được thì Thẩm Lệ và Thạch Quân đã ở bên nhau.

 

Những hình ảnh này chính là bằng chứng.

 

Chỉ cần những bức ảnh này truyền ra ngoài, cô ta nhất định sẽ thân bại danh liệt, không có người nào sẽ tin cô ta trong sạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play