Chương 2586:

 

Lung lay không biết bao lâu, Thẩm Lệ có cảm giác tỉnh ngủ, thì phát hiện vẫn chưa đến khách sạn, đạo diễn ngồi ở ghế sau, Thẩm Lệ quay đầu hỏi cô ta: “Nhóm khách quý cuối cùng là ai?”

 

Nữ đạo diễn không tiết lộ một chút: “Ngày mai chị nhìn thấy thì biết.”

 

Trong xe có ống kính, Thẩm Lệ quyết định cho tổ chương trình nhiều thêm một chút tư liệu thực tế, cô nháy mắt với nữ đạo diễn, giọng điệu mềm nhũn nói: “Tiết lộ một chút đi mà.”

 

Nữ đạo diễn căn bản chính là fan của Thẩm Lệ, cô ta che miệng cười, lập trường trong phút chốc không còn giữ vững nữa: “Là người mà chị quen.”

 

Thẩm Lệ chớp lấy thời cơ hỏi: “Quen sao?”

 

Đạo diễn gật đầu: “Ừ.”

 

Nữ đạo diễn tiết lộ cũng hơi nhiều, thợ chụp hình nhịn không được mà lên tiếng nhắc nhở: “Thi Hàm, cô là đạo diễn đó.”

 

Nữ đạo diễn tên Thi Hàm ngại ngùng cười khoát tay: “Tôi không nói nữa, không nói nữa.”

 

Thẩm Lệ vẫn muốn tiếp tục hỏi nữa, nhưng cho dù cô hỏi thế nào, cô nịnh nọt thế nào, Thi Hàm cũng không nói một chữ.

 

Đi đến khách sạn, Thẩm Lệ nghĩ đến những người mà mình quen trong giới giải trí, cuối cùng vẫn nghĩ không ra, cô không nghĩ nhiều nữa, dù sao thì ngày mai cũng được nhìn thấy rồi.

 

Ngày hôm sau.

 

Thẩm Lệ đúng giờ thức dậy, ngồi trên xe của tổ chương trình đi đến nơi quay hình.

 

Loại quay hình này bình thường được quay trong phòng quay phim, nhưng xe càng đi thì lại càng cảm thấy con đường này rất quen thuộc, Thẩm Lệ phát hiện đây là đường đi đến Kim Hải.

 

Bên Kim Hải có phòng quay phim à?

 

Hình như là không có.

 

Cho đến khi xe dừng trước cổng ra vào của câu lạc bộ Kim Hải.

 

Lúc Thẩm Lệ xuống xe còn cảm thán: “Tổ chương trình các cô thật là giàu.”

 

Thi Hàm cười bí hiểm: “Đầu tư này có tiền.”

 

Nói cũng phải, Tư Mộ Hàn nhiều tiền như vậy, hạng mục anh đầu tư đương nhiên là phải phù hợp nhất, huống chi câu lạc bộ Kim Hải này còn là địa bàn của Tư Mộ Hàn nữa.

 

 

Kim Hải vẫn kinh doanh bình thường, bên trong vẫn có khách thường xuyên lui tới.

 

Thẩm Lệ rất quen thuộc đối với Kim Hải, nhân viên đi trước dẫn đường, đi theo hướng đó, cô cũng đã đoán ra được là ở phòng bao nào rồi.

 

Là phòng bao với ánh sáng 180 độ trên tầng cao nhất, muốn thuê phòng này thì cần phải đặt trước nửa năm.

 

Ở cửa đã được đặt máy quay phim.

 

“Bên trong có người à?” Thẩm Lệ hỏi thợ quay hình.

 

Thợ quay hình gật đầu, ý nói bên trong có người.

 

Thẩm Lệ gật đầu, biểu thị đã biết, sau đó cô gõ cửa, người bên trong lên tiếng: “Mời vào.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play