Chương 2492:

 

Tư Mộ Hàn khẽ gật đầu, sau đó nói: “Nhà còn có trẻ con nên không yên tâm lắm, chúng tôi cũng phải về đây.”

 

Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người đều khác nhau.

 

Mọi người ở đây đều là người thông minh, nghe ngữ điệu này dường như đứa bé là con của Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ.

 

Mà trước đó khi nghe tin Tư Mộ Hàn có con hình như anh không ở cùng Nguyễn Tri Hạ, mà là ở cùng một người phụ nữ họ Tô.

 

Trong lòng mọi người có thắc mắc nhưng cũng chỉ có thể giấu trong lòng, không ai dám hỏi.

 

“Nếu đã vậy thì tổng giám đốc Tư và bà Tư cũng về sớm đi.”

 

“Nói cũng đúng, ngày mai còn phải dậy sớm nữa, tối nay cũng nên giải tán thôi.”

 

“Cũng phải, nói ra thì tôi cũng không yên tâm con nhà tôi.”

 

Tư Mộ Hàn nói xong đưa Nguyễn Tri Hạ quay người rời đi.

 

Nữ chính và biên kịch đều đã đi, tổ đạo diễn còn lại cũng không tiếp tục kéo dài nữa, chẳng mấy chốc cũng về.

 

 

“Chị tiểu Lệ, khả năng diễn xuất vừa nãy của em thế nào? Biên kịch Hạ đã khen em, chắc chắn là diễn rất tốt phải không?!” Cố Mãn Mãn vừa lái xe vừa đắc ý nói với Thẩm Lệ.

 

Thẩm Lệ không chút khách sáo giội cho Cố Mãn Mãn gáo nước lạnh: “Nếu em diễn tốt thì Tri Hạ có thể phát hiện sao?”

 

Cố Mãn Mãn trầm mặc một lát: “Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng em thấy lời chị nói dường như cũng có lý.”

 

Buổi đọc kịch bản ngày hôm sau rất thuận lợi.

 

Mọi việc khác đã được chuẩn bị sẵn sàng, kịch bản không có vấn đề thì chỉ cần đợi ngày khai máy.

 

Buổi khai máy diễn ra vào ba ngày sau, trong ba ngày này nhân viên của đoàn làm phim đã làm chuẩn bị.

 

Mà ba ngày này mỗi ngày Thẩm Lệ đều có hoạt động, chỉ là không nhiều như mọi ngày mà thôi.

 

Ba ngày thoáng cái đã qua.

 

Ngày khai máy mọi người đều đến đông đủ.

 

Hôm đó chủ đề “Phim ‘Mất Thành’ phát sóng” đã được đưa lên hot search.

 

Vì nam nữ chính đều là diễn viên hạng một hơn nữa bản điện ảnh của “Mất Thành” rất nổi tiếng nên đã thu hút lượng lớn dân mạng.

 

Chủ đề “Mất Thành” khai máy được đứng vị trí hot search cả ngày.

 

Cảnh quay của Thẩm Lệ ngày đầu tiên cũng coi như nhẹ nhàng, buổi tối về đến khách sạn là tám giờ.

 

Vừa xuống xe bảo mẫu, cô đã thấy Tiêu Văn đứng ở cửa chính khách sạn.

 

Thẩm Lệ không nhìn Tiêu Văn một lần mà đi thẳng qua cô ta, coi như không thấy.

 

Nhưng Tiêu Văn lại ghét nhất thái độ không để mình vào mắt này của Thẩm Lệ.

 

“Thẩm Lệ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play