Chương 1568:

 

Ăn trưa xong, khi Nguyễn Tri Hạ lướt điện thoại thì thấy tin tức Tư Mộ Hàn tham gia hoạt động.

 

Thì ra là đi tham gia hoạt động thương nhân nên mới không có thời gian đến chỗ cô.

 

Nguyễn Tri Hạ còn lo lắng Tư Mộ Hàn lại đến nên buổi chiều liền đưa Tư Nguyễn ra ngoài chơi.

 

Mùng ba Tết vẫn còn mang theo hương vị Tết rõ rệt.

 

Nguyễn Tri Hạ đưa Tư Nguyễn đi dạo cả một buổi chiều, đến tối thì ăn cơm ở ngoài.

 

Cô dẫn theo Tư Nguyễn, vì không muốn có nhiều phiền phức nên đưa cô bé tới Kim Hải ăn cơm.

 

Khi đến Kim Hải, không tránh khỏi gặp phải Cố Tri Dân.

 

Có lẽ là Cố Tri Dân muốn kết hôn sinh con rồi nên vừa nhìn thấy Tư Nguyễn anh ta liền cười không thấy mắt đâu.

 

Anh ta cười tít mắt: “Hạ Hạ đến ăn cơm à…”

 

Tư Nguyễn nghiêng đầu nhìn Cố Tri Dân một chút rồi mới gọi: “Chú Cố.”

 

“Aiz!” Cố Tri Dân bị con bé gọi đến tim cũng mềm nhũn: “Muốn ăn gì cứ việc gọi, chú còn có việc, lát nữa sẽ đến chơi với cháu.”

 

Anh ta nói xong còn giơ tay lên muốn đập tay với Tư Nguyễn.

 

Tư Nguyễn cũng cho anh ta mặt mũi bèn đưa bàn tay nhỏ bé ra đập tay với Cố Tri Dân, bàn tay bé xíu còn chưa bằng một nửa bàn tay Cố Tri Dân.

 

Nguyễn Tri Hạ đứng bên cạnh nhìn động tác của Tư Nguyễn và Cố Tri Dân.

 

Gần đây Tư Nguyễn càng ngày càng cởi mở, nói cũng nhiều hơn, đây là một chuyện tốt.

 

Cố Tri Dân chơi với Tư Nguyễn xong mới đứng dậy nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Tri Hạ, để anh cho người chuẩn bị phòng riêng tốt một chút cho em.”

 

“Không cần đâu, tôi ngồi phòng khách cũng được, anh giúp tôi chọn một bàn cạnh cửa sổ là được rồi.” Vị trí địa lý của Kim Hải rất tốt, phong cảnh vị trí cạnh cửa sổ của nhà hàng không tệ.

 

Hơn nữa, cô đưa Tư Nguyễn đến ăn cơm cứ ngồi mãi trong phòng riêng cũng không có ý nghĩa.

 

“Cũng được.” Cố Tri Dân gật đầu.

 

Mấy ngày năm mới này, người đến nhà hàng ăn uống rất nhiều, càng huống hồ bình thường Kim Hải cũng đã thường xuyên kín chỗ.

 

Cố Tri Dân tìm quản lý nhà hàng, cùng hai mẹ con Nguyễn Tri Hạ chờ tới khi có vị trí trống mới dẫn hai người tới đó.

 

“Cảm ơn.” Nguyễn Tri Hạ cảm ơn sự quan tâm của Cố Tri Dân.

 

“Em không cần khách sáo với anh.” Cố Tri Dân hơi thở dài, nhìn Tư Nguyễn rồi nói nhỏ với Nguyễn Tri Hạ: “Mặc dù bây giờ em không ở với Đình Kiên nhưng chúng ta vẫn là bạn bè, có chuyện gì cứ nói một câu là được.”

 

Trước kia Cố Tri Dân khách sáo với Nguyễn Tri Hạ quả thực là vì mối quan hệ với Tư Mộ Hàn.

 

Nhưng bọn họ quen nhau đã vài năm, bây giờ Cố Tri Dân cũng thật sự coi Nguyễn Tri Hạ là bạn.

 

Cho dù Nguyễn Tri Hạ không phải vợ Tư Mộ Hàn, không phải bạn thân Thẩm Lệ nữa, anh ta cũng vẫn quan tâm Nguyễn Tri Hạ.

 

Điều này với Cố Tri Dân mà nói, là đạo nghĩa làm người.

 

Nguyễn Tri Hạ gật đầu: “Được.”

 

Cố Tri Dân cười, quay đầu cười thật tươi với Tư Nguyễn: “Hạ Hạ, hôn chú một cái nào.”

 

Tư Nguyễn chớp mắt, nghiêm trang nói: “Mẹ nói không được tùy tiên hôn con trai, chú có đẹp trai thì cũng không được.”

 

“Ha ha ha…” Cố Tri Dân bị Tư Nguyễn chọc vui vẻ, cười không dứt: “Được rồi, không hôn không hôn, chú đi đây.”

 

Nguyễn Tri Hạ nhìn Cố Tri Dân đi xa rồi mới quay đầu nhìn Tư Nguyễn: “Con cảm thấy chú Cố rất đẹp trai à?”

 

Cô biết Tư Nguyễn có lúc rất biết nhìn mặt mũi, khi cô bé nhìn thấy Thẩm Lệ còn không ngừng gọi dì xinh đẹp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play