Trợ lí Lục Chiến Hằng nói, buổi trưa cô đặt đồ ăn bên bên ngoài cho Lục Chiến Hằng, nói cách khác Lục Chiến Hằng cũng không có tới Kim Hải.

 

Trợ lí của anh sẽ không nói dối cô chuyện nhỏ như vậy.

 

Ngược lại suy nghĩ một chút, nếu trợ lí Lục Chiến Hằng nói là sự thật, như vậy, “Lục Chiến Hằng” buổi trưa cô gặp ở Kim Hải là ai chứ?

 

Trên đời thật sự có hai người giống nhau như đúc sao?

 

Nguyễn Tri Hạ lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp hai người không có quan hệ lại giống nhau như đúc.

 

Nhiều nhất chính là song sinh giống nhau.

 

Nhưng mà cũng không phải mỗi cặp sinh đôi đều lớn lên giống hệt nhau.

 

Tư Mộ Hàn và Tư Cẩm Vân chính là chị em sinh đôi, dù hai người là chị em, nhưng từ dung mạo đến ngũ quan, dáng dấp cũng cực kỳ giống nhau.

 

Bây giờ hiểu biết của cô đối với Lục Chiến Hằng, cũng chỉ giới hạn về con người Lục Chiến Hằng mà thôi.

 

Còn gia thế sau lưng Lục Chiến Hằng, nhà có người thân nào, có bạn bè khác không, cô cũng không biết gì cả.

 

Vừa nghĩ như thế, lại không thể loại bỏ khả năng Lục Chiến Hằng có anh em sinh đôi.

 

Nguyễn Tri Hạ lại xuyên qua cửa kiếng xe nhìn phòng tư vấn tâm lí của Lục Chiến Hằng, mới nổ máy xe rời đi.

 

Bây giờ cô có nghĩ nhiều, cũng chỉ là cô suy đoán mà thôi.

 

Sự thật rốt cuộc như thế nào, còn cần tìm Lục Chiến Hằng xác nhận mới được.

 

……

 

Lúc Nguyễn Tri Hạ lái xe trở về biệt thự, đã nhìn thấy xe của Tư Mộ Hàn cũng dừng ở cửa biệt thự.

 

Cô nhìn thời gian một chút, mới vừa năm giờ.

 

Hôm nay Tư Mộ Hàn tan làm sớm như vậy sao?

 

Cô mới vừa nghĩ tới đây, cửa xe Tư Mộ Hàn liền được người từ bên trong mở ra.

 

Một khắc sau, dáng người cao ngất của Tư Mộ Hàn từ trong xe đi ra, xuất hiện trong tầm mắt Nguyễn Tri Hạ.

 

Hôm nay nhiệt độ vốn là lại thấp xuống, trên người Tư Mộ Hàn còn mặc âu phục mỏng nanh, đứng nghiêm ở nơi đó, nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ.

 

Mặt anh không đổi sắc, dường như một chút cũng không thấy lạnh.

 

Nguyễn Tri Hạ chần chờ một chút, mở cửa xuống xe, đi về hướng Tư Mộ Hàn.

 

Cách Tư Mộ Hàn hai bước thì dừng lại.

 

Lúc cô nhìn Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn cũng đang nhìn cô.

 

Hai người yên lặng đối mặt mấy giây, Nguyễn Tri Hạ lên tiếng hỏi anh: “Sớm như vậy đã tan làm rồi?”

 

Dường như là đồng thời, Tư Mộ Hàn cũng nói một câu: “Em đi đâu vậy?”

 

Hai người nói xong, đều ngẩn ra.

 

Tư Mộ Hàn nhíu mày, cảm xúc trong mắt phức tạp khó phân biệt.

 

Nguyễn Tri Hạ biết, nếu như cô không mở miệng nói chuyện trước, Tư Mộ Hàn tuyệt đối sẽ không mở miệng trước.

 

“Em đi đâu anh không phải rất rõ sao?” Anh sáng sớm liền phái vệ sĩ đi theo cô, từ buổi sáng lúc ra cửa liền theo cô, những người vệ sĩ kia nhất định sẽ đem đầu đuôi mọi việc nói cho Tư Mộ Hàn.

 

Cô nhớ lúc vừa mới gả cho Tư Mộ Hàn, trong biệt thự của anh ngay cả một người giúp việc nữ cũng không có, tất cả đều là vệ sĩ.

 

Tư Mộ Hàn cũng không biết có sức hút gì, những người vệ sĩ kia cũng vô cùng trung thành với anh.

 

Tư Mộ Hàn nghe vậy, môi bất giác cong lên, vẻ mặt có chút u ám, lạnh giọng hỏi cô: “Từ chỗ nào về?”

 

Ánh mắt của anh nói cho Nguyễn Tri Hạ, anh đã đoán được cô đi tới chỗ của Lục Chiến Hằng.

 

Là cô suy nghĩ quá ngây thơ rồi, cho là bỏ quá những người vệ sĩ do Tư Mộ Hàn phái tới thì không sao rồi, với sự nhạy bén Tư Mộ Hàn, làm sao có thể giấu giếm được chứ ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play