Chương 1199:
Nguyễn Tri Hạ quay đầu liền nhìn thấy Tư Hạ đang đứng trong đám người nhìn xung quanh.
“Tri Hạ!” Nguyễn Tri Hạ khẽ gọi một tiếng nhưng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, lại đi về phía cô bé.
Nhưng có người còn nhanh hơn cô, đã đi tới trước mặt Tư Hạ, đồng thời bế cô bé lên trước.
Tô Miên bế lấy Tư Hạ, khẽ xoa đầu cô bé và dịu dàng hỏi: “Sao Tri Hạ cũng tới vậy?”
Tư Hạ ngây người nhìn Tô Miên, gọi một tiếng: “Mẹ.”
Sau đó cô bé lại bắt đầu nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng Nguyễn Tri Hạ.
Thẩm Lệ thấy thế, vô thức mắng ra tiếng: “Tô Miên quả thật không biết xấu hổ!”
Giọng cô ấy không tính là nhỏ, làm những người khác đứng lên bên cạnh chú ý.
Nhưng bây giờ Thẩm Lệ làm gì để ý được chuyện này nữa, cô ấy đen mặt, nghiến răng thầm kêu một tiếng “Cố Tri Dân”!
Xem cô ấy về sẽ trừng trị Cố Tri Dân thế nào.
Tô Miên khẽ vỗ về Tư Hạ, che tầm mắt của cô bé, không cho cô bé nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ. Cô ta vừa dụ dỗ cô bé, vừa bế Tư Hạ bước nhanh về phía Tư Mộ Hàn.
Trên bữa tiệc, giữa một đám những khuôn mặt xa lạ lại không tìm được Nguyễn Tri Hạ, Tư Hạ có chút ấn tượng với Tô Miên nên vô thức tin Tô Miên.
Nguyễn Tri Hạ siết chặt hai tay đứng tại chỗ, vẻ mặt trầm xuống.
Trong lòng Thẩm Lệ mắng Cố Tri Dân làm việc không đáng tin, lên tiếng hỏi dò: “Tớ qua cướp về giúp cậu nhé?”
Khi Tư Mộ Hàn nhìn thấy Tư Hạ đã đứng dậy đi nhanh về phía Tô Miên.
Lúc này, anh vừa vặn đón lấy Tư Hạ từ trong tay Tô Miên.
Vẻ mặt Tư Mộ Hàn cũng trầm xuống giống như vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ vậy. Anh bế Tư Hạ qua, lại nhẹ nhàng ấn đầu cô bé xuống, để cho cô bé vùi mặt vào trong ngực mình.
Những người ở chỗ này thấy vậy, cũng suýt nữa thì rơi tròng mắt.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Vừa nãy đứa trẻ kia gọi Tô Miên là mẹ à?”
“Không ngờ tin tức ầm ĩ lúc trước lại là thật! Bọn họ thật sự có cả con rồi…”
Những người này xì xào bàn tán về Tư Hạ, còn có người còn nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ với ánh mắt đồng tình.
Tất cả mọi người cảm thấy Nguyễn Tri Hạ còn muốn quay lại với Tư Mộ Hàn, vì hợp lại với Tư Mộ Hàn mà đã bất chấp thủ đoạn rồi.
Bây giờ Tư Mộ Hàn không chỉ “thừa nhận” Tô Miên, thậm chí còn ‘có con” với Tô Miên nữa.
Mà Nguyễn Tri Hạ – người vợ cũ một lòng muốn quay lại, thoạt nhìn có vẻ thật đáng thương.
Thậm chí còn có người cố ý đi tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ để nhìn cô.
Nguyễn Tri Hạ khẽ cong môi lên, cười lạnh một tiếng: “Đi thôi.”
Cô nói xong liền kéo Thẩm Lệ đi ra ngoài.
Thẩm Lệ la hét: “Lại đi như thế sao? Bây giờ tớ muốn đi đánh cho Tô Miên một trận.”
Bây giờ cô cảm thấy Tô Miên còn muốn buồn nôn hơn cả Nguyễn Hương Thảo nữa.
Nguyễn Tri Hạ nói mà không quay đầu lại: “Không vội.”
“???” Thẩm Lệ chấn động nói: “Tớ có thể hiểu là cậu cũng đồng ý đi đánh Tô Miên với tớ sao?”
Trong mắt Nguyễn Tri Hạ hiện lên vẻ lạnh lẽo: “Phần lớn những người không biết chừng mực, cuối cùng đều sẽ phải tự làm tự chịu.”
Thái độ của Nguyễn Tri Hạ cũng không quá lạnh lùng, nhưng Thẩm Lệ nghe cô nói xong, không kiềm được mà cảm thấy lạnh run người.
Thẩm Lệ ôm lấy cánh tay của Nguyễn Tri Hạ, thân thể như không có xương dựa vào người cô: “ Tri Hạ, cậu với ông chủ lớn sống cùng nhau lâu rồi, lúc nói chuyện cũng làm người ta sợ hãi giống vậy.”