Nguyên tối hôm đó Dạ Nguyệt không nói gì khiến cho hắn không khỏi thở phào một hơi, đã chuẩn bị tinh thần nhưng cho trường hợp xấu nhất rồi, may thay nàng vẫn nhẹ tay với hắn.
Để sau này hắn thử làm công tác tư tưởng xem như thế nào, biết đâu có thể khiến nàng nghĩ thoáng thì sao.

Bữa tối xong xuôi lúc chuẩn bị đi ngủ Dạ Nguyệt vỗ vai hắn, Thiên Tiếu nhìn thì nàng nói ngắn gọn:

“Ta sẽ giúp ngươi.”

Hắn nhíu mày:

“Giúp cái gì?”

Dạ Nguyệt mỉm cười:

“Giúp cho người khi công khai việc có hai người bạn gái không bị tiểu Kỳ phản ứng quá mức mạnh mẽ.”

Vẻ nghi ngờ hiện rõ trêи mặt của hắn:

“Ngươi làm được thật không đấy?”

Nhìn nàng ta chẳng giống một người có kinh nghiệm về mảng tình cảm, những gì hắn nghe kể về nàng cũng toàn là nàng ta tu luyện khổ cực ra sao.
Chẳng nghe nhắc tới chuyện nàng yêu đương bao giờ cả, nhưng bị nàng nắm thóp nên nàng nói sao hắn nghe vậy thôi.

Dạ Nguyệt vẻ mặt đầy tự tin:

“Đương nhiên là được rồi, tuy ta chưa yêu đương nhưng không có nghĩa ta là ta không giúp được ngươi.”

Nghe thật sự vô lý.

Hắn nhỏ giọng:

“Thế ngươi tính giúp ta như thế nào?”

Với vẻ mặt không thể đáng tin hơn nàng khẳng định:.
Đọc Truyện

“Nếu ngươi có thể khiến nàng quen với việc ngươi có bạn gái khác, khi ngươi công bố cô nàng kia thì nàng sẽ dễ dàng chấp nhận hơn.”

Thiên Tiếu rất buồn cười nhưng không dám cười:

“Ngươi cho ta một lời khuyên thật tốt đấy, như thế chẳng phải thà ta nói luôn cho nàng ấy biết chuyện của ta với Thiên Hậu cho rồi.” Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —

Nàng ghé sát tai hắn thì thào cái gì đó, nghe xong kết hoạch của nàng Thiên Tiếu có chút nghi ngờ bèn hỏi:

“Đừng nói với ta là ngươi bắt chước tiểu thuyết đấy nhé.”

Bị nói trúng Dạ Nguyệt gạt phăng luôn sự lo lắng của Thiên Tiếu:

“Bắt chước tiểu thuyết thì đã sao, chứ ngươi có cách gì hay hơn không?”

Hắn do dự một lúc rồi cảm thấy tuy hơi ảo, nhưng kế hoạch vẫn có cảm giác sẽ làm được gì đó, ít ra nàng còn nghĩ ra biện pháp, không nghĩ ra thì chỉ có thể theo nàng thôi.
Trong quá trình nếu có phát sinh chuyện gì thì ít ra vẫn còn một người sát cánh bên hắn.

Thiên Tiếu hỏi:

“Thế nhưng tìm đâu ra một cô gái mà nàng dễ dàng tha thứ cơ chứ?”

Dạ Nguyệt gạt phắt:

“Ngươi không cần lo, tất cả tự ta sẽ sắp xếp yên đẹp cho xem, người giúp tỷ muội chúng ta nhiều như thế chút chuyện này cũng làm không xong thì ta thật sự vô dụng quá.”

Nàng ta muốn lo thế nào Thiên Tiếu quyết định không can thiệp nữa, với lại nàng bảo đợi đến khi tới được Long Thành sẽ hoàn thành.
Thời gian còn tương đối lâu thế nên hắn cũng không cần phải phải quá lo lắng lúc này, mục tiêu của bọn họ lúc này là phải săn được đúng số lượng Dạ Ma và Dạ Quỷ mình cần.

Sáng sớm hôm sau thì cả đám đã có mặt ở lãnh địa của Dạ Ma Quỷ, nơi đây là một mảnh đất hoang vắng rộng lớn, xa xa phía bên trong lại là một ngọn núi đá.
Theo như thông tin tìm hiểu từ trước thì Dạ Quỷ thường ở khu vực hoang vắng dưới chân núi, bất cứ sinh linh nào rơi vào tầm mắt cũng sẽ bị bọn chúng tấn công.

Khu vực núi đá vôi ngược lại chính là lãnh địa của Dạ Ma, nhìn nơi đó cằn cỗi thế thôi nhưng chính là nơi có nhiều sinh vật không có tu vi cao sống nhất.
Không biết vì lý do gì nhưng Dạ Quỷ không bao giờ đi vào lãnh địa của Dạ Ma, Yêu thú cũng ngại đám Dạ Quỷ nên cũng rất ít khi đi vào đây.

Dạ Quỷ tu vi đủ các thể loại, nhóm bọn họ chỉ cần săn được đám có tu vi Hồn Sĩ là được rồi, bởi Dạ Ma Quỷ bất kể nhánh nào thì sinh ra liền có thể đi xuyên vật thể rồi.
Thiên Tiếu lại có thể chắc chắn lấy cho họ năng lực họ muốn thì Hồn Ngọc cấp Bạch Ngọc hay Tử Ngọc đều chẳng khác biết là bao.

Từ trong rừng cây nhìn vào đám Dạ Quỷ đang lượn lờ qua lại một cách vô định, trêи người tản mạn ra thứ khói màu đen khiến người ta nhìn vào giống như bị hút vào.
Thực ra vấn đề này không phải ảo giác, Dạ Quỷ tuy có thân thể vật lý, tấn công cũng là vật lý nhưng khi chúng chuyển sang trạng tại đi xuyên vật chất thì sẽ là tấn công linh hồn.

Trong truyền thuyết Dạ Quỷ cấp Hồn Hoàng trở nên thì chúng không ngán bất cứ ai cả, từng có một vị Thủ hộ thần chết dưới tay của Dạ Quỷ cấp Hồn Hoàng.

Thứ nó bắt lấy chính là linh hồn của ngươi, sau đó nó làm sao nuốt được linh hồn có cấp cao hơn bản thân đến bây giờ vẫn chưa ai biết được.

Bất kể là Dạ Ma hay Dạ Quỷ thì cũng cần cực kỳ nhiều thời gian để tiến cấp, thường thì chúng tiến cấp tới Hồn Hoàng thì cũng đã trăm vạn tuổi rồi.
Nhân loại tuyệt đối sẽ không để chúng phát triển đến mức đó, bởi khi đó tiêu diệt được chúng khi đó chắc chắn cần có sự hy sinh.

Chỉ có mỗi Thiên Tiếu với với Dạ Yến cần Hồn Ngọc của Dạ Quỷ, nên bọn họ quyết định lựa lấy hai con đi lẻ để giết.
Cả đám đi xung quanh thì phát hiện có một khu vực gần núi đá có hai con Dạ Quỷ đang đứng bất động một chỗ.

Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —

“Để ta ra trước dụ chúng, ba người dùng hỏa lực từ xa tiêu diệt chúng.”Dạ Yến triệu hồi ra thương của mình đầy tự tin.

Thiên Tiếu lấy ra Vạn Biến biến thành Ám Ảnh Ma Thương, hai người kia cũng triệu hồi ra vũ khí của mình.
Hai con Dạ Quỷ tuy ngu ngốc nhưng tu vi cũng đã Hồn Sĩ, muốn giết được bọn chúng thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì, xạ kϊƈɦ muốn chúng thì phải có người đi ra làm mồi nhử.

Bốn người thì ba người có khả năng tấn công từ xa rồi, Dạ Yến con nhà tướng liền nhìn ra bản thân chính là mồi nhử hợp nhất.
Hắn tin vào tỷ tỷ của mình chắc chắn sẽ không trượt tay, kẻ có suýt nữa chiến thắng được nàng như Thiên Tiếu càng không, Lý Nhã Kỳ thì muốn trượt cũng khó bởi ông trời sinh ra nàng chính là xạ thủ siêu cấp rồi.

“Hê…ê”

Dạ Yến đi xuống dưới liền la thật to để thu hút sự chú ý, hai con Dạ Quỷ nhìn thấy liền không do dự lao tới như gió.
Thấy thành công hắn ta liền nằm bệt xuống đất để tránh đạn lạc, từ lúc này trở đi thì hắn đành dựa hết vào đồng đội của mình, nếu họ bắn chuẩn thì hắn vẫn sẽ bình yên.

“Đoàng….đoàng…..đoàng”

Tiếng súng vang lên liên tục, Dạ Quỷ đang quá tập trung vào con mồi của mình khi bị công kϊƈɦ liền không thể nào chống đỡ được.

Tuy hai con Dạ Quỷ đã trúng đạn nhưng Thiên Tiếu vẫn không ngừng công kϊƈɦ, hai cô gái thì phải ngừng lại để cho độ giật của vũ khí của mình giảm bớt.

Dạ Nguyệt tuy dùng đàn nhưng nếu đánh quá liên tục thì âm điệu sẽ lẫn lộn làm giảm sát thương, thế là nàng vẫn phải ngưng lại.
Thiên Tiếu để Vạn Biến hóa thành Ám Ảnh Ma Thương liền kế thừa toàn bộ ưu điểm của loại súng này là bắn được nhiều lần, độ chính xác cực cao, sức xuyên phá mạnh, độ giật gần như bằng không, đương nhiên yếu điểm mỗi lần bắn cách nhau khoảng nửa giây cũng phải kế thừa.

Hai con Dạ Quỷ gầm rú lên rồi tan biến, mảnh đất trước mặt của Dạ Yến đã bị cày nát hoàn toàn bởi mấy người kia.
Hắn thấy mọi chuyện đã kết thúc liền thở phào đứng lên phủi đi bụi đất trêи người, hai viên Hồn Ngọc Thủy Tinh được lấy ra thu lấy linh hồn của Dạ Quỷ biến chúng thành Hồn Ngọc.

Xoẹt

Đột nhiên một âm thanh sắc bén vang lên bên tai của cả bốn người khiến đầu bọn họ đau như búa bổ, từ trêи đỉnh của núi đá vôi một cột sáng chiếu thẳng lên trời.
Mây đen ầm ầm kéo tới, cả mảnh thiên địa chỉ mất vài giây để biến đổi, quang cảnh khiến cho cả bốn người vô cùng hãi hùng.

Dạ Nguyệt bịt tai nhìn lên trời:

“Ai lại độ kiếp ở đây thế này?”

Thiên Tiếu quan sát thật kỹ bầu trời rồi nói:

“Không phải độ kiếp bình thường đâu, đây là phi thăng.”

Phi Thăng?

Những người còn lại trong đầu đều tràn ngập dấu hỏi.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play