Thi đấu kết thúc cũng là thời gian tỷ đệ Dạ gia phải trở về, thêm chuyện của Thiên Tiếu vừa mới thông báo thì chắc chắn họ càng không thể ở đây lâu được.
Thế cả bọn quyết định đi ăn một bữa, đang nói chuyện vui vẻ thì có người gọi tới cho Dạ Nguyệt.

Mở lên thì Dạ Thiên Tĩnh có vẻ nghiêm túc:

“Cô cô đã tung tin rằng các ngươi đã trở về Dạ gia rồi, hai người các ngươi tạm thời đừng trở về, chuyện của cụ tổ đã xác định được kẻ thù rồi.
Điều tra sợ bộ thì quả thật đúng như Thiên Tiếu nói, vị trí mà hắn miêu tả phát hiện ra xương cốt của lão tổ, đồng thời trêи ngọn núi kia còn phát hiện ra một số thứ.

Mấy tham gia vây công xưa kia đều có gia thế một chút, thế nên quá trình trả thù sẽ mất chút thời gian, để đảm bảo an toàn, chúng ta quyết định giấu đi hành tung của các ngươi.
Tạm thời các ngươi trú ở nhà của Thiên Tiếu đi, tuyệt đối không được dùng tài khoản của bản thân để trao đổi mua bán bất cứ thứ gì, chúng ta hành động xong sẽ chủ động liên lạc với hai người.”

Thiên Tiếu đứng hình mất mấy giây, nhờ vả nhưng nói chuyện đơn giản đến mức đáng sợ, thậm chí còn không cần hỏi qua ý kiến của hắn, nhưng hắn lỡ mang tiếng đệ tử của Dạ gia rồi.
Con cháu của người có ơn với mình ở nhờ mấy ngày cũng không cho thì thật sự quá đáng, không thèm nghĩ nhiều nữa mà hắn ta quyết định nhậu một bữa ra trò.

Đêm hôm đó hắn cho hai tỷ đệ Dạ gia về phòng trọ của hắn, còn bản thân hắn thì đi về nhà cũng với Lý Nhã Kỳ.

Bên ngoài quán nhậu của La Sơn có một người trung niên đi tới, người này không ai khác chính là Nam Cương, hắn ta đắn đo mãi mới dám thử đến nhà của La Mỹ Nhân để hỏi ý kiến của cha mẹ nàng.
Dù sao chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ, nàng bảo cần thời gian để suy nghĩ nhưng hắn có chút lo lắng, nhỡ đầu cô bé thật sự vì tiểu tử kia mà không chịu đi thì sao.

Lúc hắn tới thì quán nhậu chỉ còn có La Sơn ngồi uống rượu cùng một người nữa, khi nhìn rõ mắt hai người phản ứng đầu tiên của hắn là quay đầu bỏ chạy.
Bỗng một bàn tay khổng lồ kéo hắn từ trêи không xuống dưới trước mặt hai người kia.

Cầm Tử Nam kéo một cái ghế, lấy thêm một cái ly rồi cười nói:

“Lâu ngày không gặp sao vừa nhìn thấy bọn ta liền chạy thế?”

Nam Cương cười trừ:

“Tiểu đệ đâu muốn làm hai ca mất nhã hứng.”

La Sơn uống cạn ngụm rượu rồi nói:

“Ta biết ngươi tới đây có việc gì, con bé có thể giao cho ngươi dạy dỗ nhưng ta có một điều kiện nhất định Thanh Long hoàng gia học viện không được nhận Thiên Tiếu.
Nếu được giúp chúng ta đưa thằng bé vào trong Yến Long hoặc Thiên Hồn học viện.”

Nam Cương làm ngụm rượu rồi nói:

“Chắc hai ca chưa coi tiểu tử kia thi đấu rồi, với thiên phú của hắn tu vi cao hơn một chút thôi chắc chắn sẽ trở nên nổi bật ở trong Thăng Long Đài.
Dạ Thiên Tĩnh và Bạch Ngọc cũng có động tâm nhưng họ lại hứa nhường ta nên mới không ra tay, nhưng ta không có động tĩnh thì họ sẽ mời chào sớm thôi.”

Cầm Tử Nam nhíu mày:

“Không thể nào, tu vi của thằng bé thường thường, Hồn Ngọc cũng vì chút sự cố mà xảy ra nhầm lẫn, sao có thể khiến cho các ngươi động tâm được.”

Nam Cương vội vàng cho Cầm Tử Nam xem ghi hình trận đấu có Thiên Tiếu tham gia, La Sơn cũng vô cùng thắc mắc nên cũng ngồi coi sự cố hôm trước con gái đã kể cho hắn nghe.
Nếu mà Thiên Tiếu có thể dùng Hồn Ngọc nát như thế làm lên chuyện thì thật sự quá hư cấu, đổi lại cha của hắn sống lại cũng chưa chắc làm được chuyện như vậy.

Lúc nhìn thấy ánh mắt màu tím của Thiên Tiếu thì Cầm Tử Nam liền dừng ghi hình lại phân tích:

“Chẳng lẽ đây là huyết mạch mới?”

La Sơn khẽ giọng:

“Cũng có thể lắm chứ, huyết mạch thuần túy của Vân gia và huyết mạch phản tổ của Tạ Long có cấp bậc ngang nhau pha trộn ra một loại huyết mạch mới cũng là có khả năng.
Chỉ là một loại là khi cuồng bạo lên thì có thêm sức mạnh thể chất, một loại thì điềm tĩnh tăng độ tốc độ và chính xác dung hợp lại với nhau sẽ ra kiểu gì được nhỉ.”

Nam Cương chen lời:

“Thế thì phải coi luôn trận cuối mà hắn ta đánh, ta có thứ này có thể giúp ba chúng ta giống như đang coi trực tiếp luôn.” Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —

Sau đó hắn khởi động quang não, lấy ra một thiết bị gì đó, nhập tên của mình vào.

Tiếng nói lạnh lùng của máy móc vang lên

Mời xác nhận danh tính

Đã xác nhận khuôn mặt

Đã xác nhận vân tay

Đã xác nhận đồng tử

Đã xác nhận huyết dịch

Đã xác nhận mật mã

Xin chào Nam Cương lão sư đã quay trở lại với Tiểu Thiên Bàn không biết ngài muốn chúng ta giúp gì.

Nam Cương khẽ giọng:

“Trích xuất trận đấu.”

Mời đọc tên thí sinh tham gia

Dạ Nguyệt đấu Thiên Tiếu

Hệ thống im lặng một chút rồi thông báo

Trận đấu đang được tải về rất nhiều bởi các lão sư khác, hệ thống sẽ mất thời gian một chút.

Mười phút sau.

Dữ liệu tải xuống đã hoàn tất

Dạ Nguyệt đấu Thiên Tiếu

Thông tin

Thời gian 18 phút 35 giây

Trận đấu đáng xem nhất

Trận đấu có cách chiến thắng nổi bật nhất

Trận đấu có tinh thần thượng võ nhất

Xin hỏi có muốn xem trực tiếp

Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —

Nam Cương hít một hơi xác nhận:

“Xem trực tiếp số lượng ba người.”

Hệ thống Tiểu Thiên Bàn thông báo

Đã xác nhận yêu cầu, bắt đầu quan sát trực tiếp sau 10 giây

10…9…8..7..6..5..4…3..2….1..0

Bắt đầu

Vừa vào là hình ảnh hai người đứng đối diện nhau nhưng chưa làm gì, đây là lúc Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt đang đứng quan sát nhau.
Ba người đợi một chút thì thấy Thiên Tiếu biến đổi Khí Hồn tấn công trước, đến đây thì Nam Cương tự động dừng lại, ba người tiến đến bên cạnh để nhìn cho kỹ.

Nam Cương cười nói:

“Hai ca đã thấy chưa, biến đổi Khí Hồn thành hình dạng khác chỉ mất đúng một phần mười giây, nhưng đây mới là khởi đầu thôi.”

Hắn để trận chiến tiếp tục, công kϊƈɦ nhanh chóng đến khó tin của Thiên Tiếu khiến cho hai người giật mình, càng khiến họ cảm thấy kỳ lạ hơn là hắn lại dùng kiếm pháp của Dạ gia.
Đây là loại kiếm pháp đủ gây ám ảnh cho bất cứ ai gặp phải nó, hai người La Sơn cũng không hề ngoại lệ, bọn họ đều không ưa gì thứ kiếm pháp này.

Nhưng nếu Thiên Tiếu học được thì lại tốt, có thứ kiếm pháp này thì ai cũng phải ngán hắn, thêm cả cái bộ pháp làm người ta nhức đầu kia nữa.
Nếu người của Dạ gia không có ý kiến gì thì tốt thôi, họ có ý kiến thì có khi hai người phải ra mặt dàn xếp.

La Sơn hỏi:

“Dạ Thiên Tĩnh cũng tới phải không? Nàng có ý kiến gì không?”

Nam Cương lắc đầu:

“Nàng có nói chuyện riêng với tiểu tử này, sau đó ta có hỏi thì tiểu tử này sử dụng thì không có vấn đề gì cả, lý do thì nàng không nói rõ ràng cho ta biết.
Nàng rời đi rất nhanh giống như có việc gì gấp lắm, hai vị đại ca coi tiếp đi, ở đằng sau còn nhiều thứ thú vị hơn.”

Tiếp đó là màn tự bạo Khí Hồn đi vào lòng người, pha này đã khiến cho hai người La Sơn giật mình.
Nhìn thấy biểu cảm của hai người Nam Cương có chút đắc ý, chính hắn cùng những người có mặt trực tiếp đã phải bất ngờ vô cùng, tuy ở trong Tiêu Thiên Bàn muốn làm gì cũng được nhưng tự bạo Khí Hồn thì quá điên rồi.

Nhưng rồi hắn không sao, thậm chí còn dồn đối thủ của mình vào thế bí, trong khoảnh khắc đó nếu Dạ Nguyệt không thức tỉnh huyết mạch thì kết quả của trận này đã sớm được định đoạt rồi.

La Sơn hô hấp có chút dồn dập:

“Đại ca trêи trời nhất định sẽ vui mừng lắm, Tiếu nhi đã lớn rồi, không bõ công ta thủ hộ bên hắn lâu như thế.”

Nam Cương suy nghĩ một chút rồi nói:

“Tiểu tử này lúc này có vẻ ghê gớm nhưng những chuyện này không đáng quan tâm, sau khi cô nương của Dạ gia thức tỉnh xong thì những gì hắn thể hiện mới đáng quan tâm, tiểu tử này chắc chắn đã được vị tiền bối nào đó truyền đạo.
Kiếm thuật của Dạ gia so với thứ đằng sau không đáng nhắc tới, thứ kia tuy kém hoa mỹ nhưng hiệu quả hơn rất nhiều, tuy nhiên sẽ không nhiều người nhìn ra đâu.”

Nghe tới Thiên Tiếu nhận truyền thừa từ người khác thì mấy La Sơn và Cầm Tử Nam đều nhíu mày lại, bọn hắn không thể hiểu được nếu nhận được truyền thừa từ ai đó.
Thiên Tiếu hồi còn ở chung với hai mẹ con Lý gia thì khá khép mình, khi đi làm lại quá bận rộn, chẳng lẽ ai đó có quan hệ với Tạ Long hoặc Vân Ca.

Có lẽ phải xem để biết chứ đoán thì hơi khó.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play