Sáng hôm sau, Hàn Phương Nhiên thức dậy trong tình trạng mệt mỏi vì cả một đêm thao thức. Cô cũng không biết đêm qua mình đã thiếp đi từ lúc nào.   

Có quá nhiều thứ khiến cô thật sự hoang mang, không biết bắt đầu từ đâu với cuộc sống mới. Cơ thể phàm trần từ ngày hôm nay trở đi sẽ không đơn thuần có thể tồn tại bằng hơi thở và máu thịt nữa mà nó cần có linh khí nuôi dưỡng. Nếu không có linh khí, không tu luyện lên thì chỉ có thể chết.  

Chưa bao giờ Hàn Phương Nhiên thấy cuộc sống này lại tươi đẹp đến vây. Đứng trước sự sống và cái chết người ta mới thấy được sống đáng quý đến nhường nào.  

“Đinh Dũng, vậy anh giúp em, em cùng anh tu luyện”, Hàn Phương Nhiên mắt sưng húp nhìn Đinh Dũng, nói.  



“Ừ, có anh ở bên, em đừng lo bất cứ điều gì”, Đinh Dũng hôn lên tóc Hàn Phương Nhiên, khẽ giọng nói. “Em mệt cả đêm rồi, em ngủ thêm chút nữa đi. Anh đi chợ mua chút gì đó làm cho em ăn nhé”.  

“Vâng”, Hàn Phương Nhiên thủ thỉ, nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ.  

Thấy Hàn Phương Nhiên thiếp đi, Đinh Dũng mới ra khỏi phòng. Anh đứng trong sân biệt thự, nhẩm niệm gọi Thổ Bồi về biệt thự hiệu chữ Thiên.  

“Chủ tử gọi tôi ạ?”, Thổ Bồi biết Đinh Dũng gọi, lập tức chạy như bay tới.  



“Tao có việc giao cho mày rồi đấy.”, Đinh Dũng chắp tay ra sau, đứng trước bể nước linh, ngẩng mặt nhìn bầu trời chan hoà ánh nắng.  

“Xin chủ tử ra lệnh ạ”, Thổ Bồi cung kính chắp tay nói.  

“Đây là bí kíp tu luyện Tàng Luân, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, sẽ có thể có được cơ thể xác thịt như bình thường. Có điều, nếu muốn có nó thì mày phải chăm chỉ làm cho tao một việc”, Đinh Dũng lấy bí kíp mà anh lựa ra từ phủ đệ, giơ trước mặt Thổ Bồi.  

“Chủ tử, chủ tử muốn tôi làm gì ạ?”, Thổ Bồi kinh ngạc.   

“Hiện giờ tứ đại danh sơn dị biến, tao cần mày đi xử lý dị biến ở những nơi này”, Đinh Dũng nói chậm rãi.  

“Bằng cách nào ạ, thưa chủ tử?”, Thổ Bồi nghe mà vẫn chưa hiểu mình cần phải làm gì.  

“Dùng pháp bảo mà tao đưa, tới đó giệt trừ sạch những động thực vật đi theo con đường dị biến.”, Đinh Dũng nói rồi lấy ra vài pháp bảo nhỏ bằng bàn tay đựng trong các hộp ngọc khác nhau.  

“Chủ tử, chỉ dựa vào những thứ này sao ạ?”, Thổ Bồi trợn tròn mắt. Những thứ nhỏ bé thế này sao có thể hỗ trợ hắn diệt động thực vật dị biến đây?  

“Khi niệm thuật pháp và sử dụng linh lực, chúng sẽ tự khắc phóng đại và ẩn trong không gian. Nơi nào xuất hiện dị biến, nó sẽ nhận biết và đưa mày tới để diệt trừ. Pháp bảo khắc tinh với ma tà, bất cứ loài động thực vật nào đi theo con đường dị biến tà đạo đều không thể có cơ hội sống sót”. Đinh Dũng giải thích.  

“Còn nữa, nếu làm tốt, Tàng Luân sẽ là của mày”, Đinh Dũng nói thêm.  

“Vâng, thưa chủ tử, tôi nhất định sẽ làm tốt”, Thổ Bồi kiên định.  

Lúc này, đằng sau lớp mặt nạ, Thổ Bồi nghẹn ngào nấc lên như tiếng khóc. Hắn sống trong pho tượng không biết bao nhiêu năm trời, trải qua cuộc sống không khác gì tù ngục, mãi mới có thể ra ngoài nhìn ngắm thế giới tươi đẹp. Bây giờ lại có thể có cách khiến hắn có được cơ thể như người phàm, sao hắn không cảm kích cho được.  

Mặc dù sâu thẳm trong lòng Thổ Bồi vẫn luôn muốn thoát khỏi bàn tay Đinh Dũng. Nhưng Đinh Dũng nắm giữ linh hồn của hắn, hắn vẫn luôn muốn tu luyện lên, nhân thời cơ g iết chết Đinh Dũng giành lại cuộc sống tự do.  

Nhưng hôm nay, sau khi nghe Đinh Dũng nói vậy, hắn chợt cảm thấy mình có động lực sống ý nghĩa hơn bao giờ hết. Hắn khao khát cởi bỏ lớp mặt nạ và áo choàng, hắn muốn đi khắp nơi tận hưởng cuộc sống, hắn thèm khát cái cảm giác hít thở khí trời, đón lấy ánh nắng chiếu hắt trên làn da, hắn muốn làm một con người.  

…….  

Sau khi lấy được pháp bảo, Đinh Dũng cùng Thổ Bồi chia nhau tới các ngọn núi diệt trừ những động thực vật dị biến.   

Sau này, Thổ Bồi tu luyện Pháp Luân thành công, hắn xin rời xa Đinh Dũng, đi khắp nơi trên thế giới du ngoạn, giúp đời.  

……  

“Đinh Dũng, em phải đi làm đây, sắp muộn giờ rồi, tha cho em đi mà”, Hàn Phương Nhiên kéo chăn toan vùng dậy đi làm.  

“Cho anh thơm một cái đã nào, lâu lắm rồi hai vợ chồng mới ở bên nhau mà”, Đinh Dũng kéo tay Hàn Phương Nhiên không nỡ rời xa.  

Hàn Phương Nhiên và Đinh Dũng gần đây rất bận rộn. Hàn Phương Nhiên vừa cùng ông mình gây dựng tập đoàn Hàn Thị phát triển, vừa cùng Đinh Dũng lập ra một quỹ bảo vệ động thực vật, kêu gọi bảo tồn không khai thác các khu rừng tự nhiên, đảm bảo cân bằng sinh thái nên gần đây, Đinh Dũng phải đi công tác rất nhiều, có điều anh không cảm thấy mệt mà lại thấy cuộc sống ý nghĩa hơn trước rất nhiều.   

Từ khi lựa chọn cuộc sống gắn liền với việc tu luyện, Hàn Phương Nhiên và Đinh Dũng càng thấu hiểu nhau hơn.  

Hiện giờ Đinh Dũng có được cả Kim Đan và linh đan lấy được từ Cổ Mộc Thiên, lại thêm linh khí sẵn có ở Thanh Thành Sơn và bên cạnh, Hàn Phương Nhiên làm bạn tâm giao cùng tu luyện, Đinh Dũng càng có thêm niềm tin tu luyện thật nhanh lên cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.  

Chỉ cần đạt tới cảnh giới này, linh hồn và thể xác của Đinh Dũng mới hoà lại làm một, anh sẽ không phải lo nơm nớp những ngày tháng sinh li tử biệt kề cận nữa. Cuộc sống mới mở ra có nghĩa là Đinh Dũng có thể cùng Hàn Phương Nhiên sống những năm tháng hạnh phúc dài lâu ở một thế giới vĩnh hằng và tươi đẹp hơn…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play