Sau khi xác nhận Lục Kim Thần đã an toàn, Lăng Cửu Vi và Kinh Khải khom lưng, giả làm lính chuột ăn thịt người, an toàn rút khỏi lãnh địa của đám chuột ăn thịt người đến bãi cỏ lau sậy, cỏ lau sậy cao hơn người khiến người ta cảm thấy vô cùng an toàn.

"Phù......" Ở bãi cỏ lau sậy không người cũng không chuột, Lăng Cửu Vi và Kinh Khải rõ ràng là thoải mái hơn, vừa mới cong eo, Lăng Cửu Vi thậm chí còn cảm hơi đau eo vào lúc này...... Cô thay "ba bộ" chuột ăn thịt người, lấy đôi dép rơm từ trong hình xăm mang vào, thoải mái duỗi người.

"Đi dép vẫn thoải mái hơn......" Kinh Khải cũng thay dép rơm, cậu nhảy nhảy tại chỗ, vặn thắt lưng vui vẻ nói.

Khi hai người trở lại nơi đóng quân của dân bản địa, khoảng ba giờ chiều hơn, Lăng Cửu Vi trình bản đồ ra cho nữ hoàng, khen thưởng từ hệ thống cũng hiện ra ——

[Nhiệm vụ phụ: Thăm dò tình hình của địch đã hoàn thành! Khen thưởng 50000 điểm tích luỹ, khen thưởng 2 điểm số cá nhân]

Lăng Cửu Vi hơi sững sờ khi nhìn thấy thông báo này từ hệ thống, cô vốn tưởng rằng ba người là cô và Lục Kim Thần, Kinh Khải sẽ chia đều 50000 điểm này, sau đó hai điểm số cá nhân sẽ trao ngẫu nhiên cho hai người, không ngờ nhiệm vụ này lại là mỗi người đều có thể nhận được khen thưởng......

Suy nghĩ một hồi, cô đã cộng 2 điểm cho phần nhanh nhẹn, điểm nhanh nhẹn của cô xem như là kém nhất trong sáu điểm, nhưng nhanh nhẹn lại là một phương diện rất quan trọng, sau khi cộng điểm, điểm cá nhân của cô có vẻ ở mức trung bình một chút.

"Đào rãnh*! 666**!" Kinh Khải rõ ràng là bị sốc trước phần thưởng hậu hĩnh này, cậu nắm chặt tay một lúc, đối với việc Lục Kim Thần lừa mình, cũng không ghi hận nữa, thậm chí còn cảm thấy mình quá hời khi bị lừa!

*khúc này mình cũng không hiểu ý nghĩa của nó là gì nên mình tạm để vậy nha.

**666: Trong tiếng Trung cụm số 666 được viết là 六 六六 và cách phát âm của từ này sẽ là /liùliùliù/. Tuy nhiên cách đọc của từ này lại có phần tương đồng với chữ 牛 phát âm là /Niú/. Hàm ý của từ này là để khen ngợi 1 người quá giỏi, khả năng cực kỳ "trâu bò". (Cre: supperclean.vn)

"Lăng Cửu Vi, Kinh Khải." Thẩm Bạch Vũ đi tới, cô lấy hai phần canh rau đưa cho bọn họ, "Sau khi ba người rời đi, tôi đã đề nghị nữ hoàng chế tác phần xác chuột ăn thịt người còn lại thành 'ba bộ', nghĩ rằng sau khi ba người lấy được bản đồ, chúng ta sẽ đánh lén...... Chỉ là xác của những con chuột ăn thịt người trước đây quá ít, không đủ để trang bị hết cho người dân bản địa."

"Không cần phải trang bị cho tất cả, chỉ cần một số người giả làm chuột ăn thịt người đi vào và giải cứu tù binh." Lăng Cửu Vi nhận lấy canh rau dưa và uống, cô còn chưa ăn trưa, bây giờ đúng là có hơi đói bụng.

"A cửu nghĩ ra kế sách gì hay sao?" Nữ hoàng đột nhiên xuất hiện ở phía sau bọn họ, Lăng Cửu Vi sợ tới mức suýt bị sặc canh rau dưa...... Nữ hoàng đi cũng không để lộ âm thanh......

"Đúng vậy, thưa nữ hoàng, theo quan sát của chúng tôi, chỉ có một lối vào trại chuột ăn thịt người duy nhất." Lăng Cửu Vi dùng mu bàn tay lau nước canh trên miệng, tiếp tục nói: "Chúng ta có thể phái một số người đến để giải cứu tù binh, sau đó sẽ châm lửa đốt nơi đó! Cơ thể của nữ hoàng ăn thịt người rất khổng lồ, không thể di chuyển nhanh được."

"Được...... Như thế rất tốt." Đôi mắt tím của nữ hoàng chợt loé lên một tia sáng, cô cong khoé miệng, "Vậy thì A Cửu và A Vũ sẽ dẫn người đi!"

"Được." Lăng Cửu Vi đồng ý ngay lập tức, trải qua nửa ngày thăm dò, độ hảo cảm của cô đối với đám chuột ăn thịt người đã là âm một trăm, đã sớm muốn châm lửa đốt bọn chúng.

"Lăng Cửu Vi......" Vẻ mặt Thẩm Bạch Vũ nhìn qua có chút do dự.

"Làm sao vậy?" Lăng Cửu Vi uống cạn bát canh rau dưa trong tay, sau đó đi đến chỗ bày trái cây lấy một quả táo, cô cũng không để ý lắm, cứ như vậy xoa vào quần áo cắn một miếng.

"Có chút...... Có chút chuyện muốn nói với cô." Thẩm Bạch Vũ kéo Lăng Cửu Vi sang một bên, nói rõ ràng với cô những chuyện cô ấy đã thấy...... Vẻ mặt của Lăng Cửu Vi từ lúc bắt đầu đã rất bình tĩnh, dần trở nên có chút khó tin.

***

Tối đến, Lăng Cửu Vi dẫn theo hàng chục người dân bản địa giả làm chuột ăn thịt người băng qua bãi cỏ lau sậy, nương theo bóng đêm và bãi cỏ, bọn họ đã ẩn mình một cách hoàn hảo quanh cửa hang nơi đám chuột ăn thịt người đóng quân.

Canh gác cửa hang chuột ăn thịt người vẫn là tám con lính chuột ăn thịt người đó, chúng đứng thẳng người, đôi mắt đậu xanh sáng rực một cách quỷ dị trong bóng tối.

"Chị này, cung tên của chúng ta lấy được từ chỗ bọn chúng, mũi tên này sẽ được trả lại cho chúng ngay bây giờ." Cung tên trong tay Kinh Khải đúng là lấy được từ "trại lính chuột ăn thịt người", cậu híp mắt kéo dây cung, nới lỏng các ngón tay, một trong những tên lính canh cửa hang ngã xuống.

Một cung tên khác nằm trong tay Lưu Bội Bội, cô ta trầm mặc ở nơi đóng quân một ngày, cuối cùng vẫn quyết định đi cùng bọn họ. Tuy tố chất thân thể của cô ta không tốt, nhưng điểm mệnh trung lại rất cao, cô ta vừa buông tay, ba mũi tên đã bắn rất chuẩn xác, ba con chuột ăn thịt người đã bị hạ gục.

"Chít chít ——" Con chuột ăn thịt người còn lại vừa mới kêu lên, đã bị những người dân bản địa khác bắn tên, bọn chúng chết, cửa hang đột nhiên yên tĩnh.

"Đi!" Lăng Cửu Vi dẫn theo hàng chục dân bản địa đã cải trang lẻn vào hang động, Thẩm Bạch Vũ trấn an Mike đang đi cùng mình, để anh một thân cao đợi bọn họ trong bãi cỏ.

Biết được đường đi bên trong hang, bọn họ trực tiếp tiến về phía "trại lính chuột ăn thịt người", trong trại tù binh chỉ có rải rác vài con chuột ăn thịt người, lập tức đã bị bắn chết, một số người dân bản địa cởi bỏ mũ đội đầu, nhìn người thân của mình, rơm rớm nước mắt, việc này khiến những người dân bản địa trong lồng giam vô cùng phấn khích, nhìn thấy những người bạn đồng hành đến giải cứu họ, lòng trung thành với gia tộc mãnh liệt chưa từng có.

"Lục Kim Thần, cậu không sao chứ?" Lăng Cửu Vi người biết đường đi, nhanh chóng thả Lục Kim Thần ra khỏi "phòng giam sang trọng riêng biệt", hỏi.

"Không sao." Bộ dáng Lục Kim Thần không khác gì bộ dáng bọn họ tách ra lúc trước, anh cau mày nói khẽ với Lăng Cửu Vi: "Tôi cảm thấy nơi này sau buổi chiều trở nên hơi dị thường, nhưng tôi cũng không thể nói chính xác chuyện gì đã xảy ra......"

"Chúng ta đi gặp nữ hoàng ăn thịt người." Lăng Cửu Vi càng thêm bình tĩnh, xem ra những gì Thẩm Bạch Vũ nói là sự thật, nếu vậy, thì nhiệm vụ lần này thật sự có chút...... Phiền phức.

Chuyện mà Thẩm Bạch Vũ kéo cô sang một bên nói là...... Khi cô nàng đi ngang qua lều của nữ hoàng bản địa, nghe thấy cô ấy đang nói chuyện với A Ngô người bị thương nặng trước đó, khi nói với A Ngô hoàn toàn không có tiếng, Thẩm Bạch Vũ đến gần hơn, muốn biết chuyện gì đang xảy ra bên trong, nhưng lúc cô nàng nhìn thoáng qua khe hở, liền lập tức rời đi, bởi vì......

—— Nữ hoàng bản địa, đang ăn xác của A Ngô.

Nữ hoàng của người dân bản địa ăn thịt người? Loại chuyện này nếu để những người dân bản địa khác biết, sợ là sẽ tuyệt vọng đúng không? Nói cách khác, nữ hoàng mà bọn họ luôn tôn thờ, thực chất là một con quái vật chẳng khác gì đám chuột ăn thịt người?

Lăng Cửu Vi mới biết chuyện cũng không có ý định quan tâm, dù sao bọn họ cũng có thể rời khỏi nơi đóng quân của đám chuột ăn thịt người, nhưng tình hình hiện tại càng thêm phức tạp......

Lăng Cửu Vi thuần thục dẫn Lục Kim Thần đến nơi ở của "nữ hoàng ăn thịt người", nhưng nữ hoàng ăn thịt người được cho là đang nằm đó lại chẳng thấy đâu...... Điều này có nghĩa là, có một mối liên hệ giữa nữ hoàng bản địa và con chuột ăn thịt người, cô ta nhất định là đã nói trước với đám chuột ăn thịt người rằng bọn họ sẽ đánh lén vào ban đêm.

"Chít chít —— Chít chít —— Chít chít ——"

Từ phía ngoài hang truyền đến tiếng kêu còn to hơn cả tiếng kêu của đám chuột ăn thịt người, nghe thấy âm thanh này, sợ là ở cửa hang đã có hàng trăm con chuột ăn thịt người.

Những người dân bản địa trong hang nghe được tiếng kêu của đám chuột ăn thịt người, hiển nhiên cũng rất hoảng sợ, rõ ràng là kế hoạch không hề có sơ hở nào, tại sao bọn họ lại bị bao vây bởi đám chuột ngoài hang động?!

"Chít chít —— Người dân bản địa bên trong nghe đây! Tự giác đi ra ngay lập tức! Nếu không...... Chúng ta sẽ không ngại châm lửa thiêu chết các ngươi ha ha ha ha! Chúng ta cũng sẽ không lãng phí thịt đã nấu chín!" Nghe thấy tiếng kêu của thủ lĩnh chuột ăn thịt người bên ngoài, Lăng Cửu Vi nắm chặt nắm đấm...... Bọn chúng thậm chí còn dùng đến phương pháp phục tùng mà cô đã nghĩ ra.

"Chị A Cửu, làm sao bây giờ?" A Mật nôn nóng hỏi, đôi mắt to xinh đẹp đẫm nước mắt, cô không muốn rơi vào tay đám chuột ăn thịt người này đâu.

"Chị, chúng ta ra ngoài giết chứ?" Kinh Khải lấy ra một con dao từ trong hình xăm, thờ ơ hỏi. Thật ra những con chuột ăn thịt người này thực sự không phải mối đe doạ quá lớn đối với các cô, chỉ cần cẩn thận không bị bọn chúng kéo xuống đất, thì sẽ không xảy ra chuyện gì.

"Lăng Cửu Vi," Sắc mặt Thẩm Bạch Vũ có chút tái nhợt, nhưng vẫn rút dao ra tự vệ, "Mike của tôi đang nấp gần đó, đợi lát nữa...... Chúng ta giả vờ đầu hàng, sau đó bất ngờ giết chúng!"

Lúc này đúng là chỉ còn mỗi cách này, Lăng Cửu Vi khẽ gật đầu, cầm con dao phay của cô trong tay. Hơn nữa tổng số người dân bản địa mà bọn họ giải cứu, lên đến 400 người, liều một lần chưa chắc không thể tạo được đường ra.

"Chúng tôi đầu hàng!" Những người dân bản địa biết chiến thuật đã bí mật cầm vũ khí, bước ra từ cửa hang, số lượng chuột ăn thịt người vây quanh bọn họ dường như nhiều gấp đôi bọn họ.

"Chít chít —— Xin mời A Cửu và A Vũ tiểu thư bước ra khỏi hàng trước." Đôi mắt đậu xanh của con chuột thủ lĩnh ăn thịt người quét qua đám dân bản địa, chậm rãi nói.

Cái gọi là muốn bắt được giặc phải bắt vua trước, đám chuột ăn thịt người này hiển nhiên là muốn khống chế hai người các cô trước, sau đó mới bắt đám người còn lại. Tim Lăng Cửu Vi và Thẩm Bạch Vũ chùng xuống...... Hay là nữ hoàng dân bản địa thậm chí còn nói với đám chuột ăn thịt người rằng các cô là đội trưởng?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play