Mặc dù Tây Hoang yêu tộc nghèo khổ vô cùng, nhưng bản thân Tiêu Hùng không thiếu tiền, huống hồ hắn bây giờ là người thủ hộ Thánh nữ, nuôi dưỡng một con Kim Dực Sư Thứu đâu còn là chuyện lớn?

Cho dù không thể, chỉ cần dẫn Kim Dực Sư Thứu vào trong khu rừng gần đó săn bắt cũng được, vừa có thể kiếm đủ thịt tươi cho Kim Dực Sư Thứu, vừa có thể huấn luyện Kim Dực Sư Thứu chiến đậu, nếu không huấn luyện từ nhỏ, e rằng Kim Dực Sư Thứu sẽ dần dần trở nên vô dụng, thiếu hụt hung hãn dữ tợn vốn có, biến thành vật nuôi chân chính.

"Ngươi đặt cho nó một cái tên đi..."

Tiêu Hùng nghe Thác Bạt Xảo Vân nói vậy, quay đầu cười nói: "Cô nói đặt tên gì hay?"

Thác Bạt Xảo Vân có vài phần vui vẻ nhìn Tiêu Hùng: "Ngươi bảo ta đặt tên cho nó?"

Tiêu Hùng gật gật đầu, Thác Bạt Xảo Vân biểu tình nhất thời nghiêm túc, nhìn Kim Dực Sư Thứu non đang vui vẻ ăn thịt trên vai Tiêu Hùng, một lúc lâu sau mới lên tiếng nói: "Nó bay còn nhanh hơn gió, chỉ bằng gọi nó là Tật Phong, hoặc cũng có thể là Tật Điện? Nếu không thì, lông vũ kim sắc, gọi là Kim Điện?"

Tiêu Hùng ngẫm nghĩ ba cái tên mà Thác Bạt Xảo Vân đưa ra, nói: "Vậy gọi là Tật Phong được rồi, dễ nghe, lại dễ nhớ".

Quay đầu, Tiêu Hùng vuốt ve Kim Dực Sư Thứu non lúc này đã đầy đủ lông vù, cười nói: "Sau này ngươi sẽ tên là Tật Phong, Tật Phong chính là ngươi, biết chưa?"

Kim Dực Sư Thứu ngẩng đầu, kêu lên mấy tiếng khe khẽ, không biết là phát biểu ý kiến đối với cái tên, hay là thể hiện vẫn chưa ăn đủ, muốn thêm chút nữa.

Tin tức Tiêu Hùng thuần phục Kim Dực Sư Thứu rất nhanh truyền khắp Tây Hoang thần điện, mọi người ngoài kinh ngạc ngưỡng mộ, cũng có âm thầm bội phục.

Kim Dực Sư Thứu là một loại ma thú tương đối dễ thuần phục, bởi vì trí tuệ của nó tương đối cao, dễ kết nối tình cảm đối với con người, nhất là chim non vừa mới sinh ra, nhưng xác suất thành công cũng vô cùng thấp.

Người có thực lực thấp không thể lấy được trứng Sư Thứu từ dưới móng vuốt Kim Dực Sư Thứu trưởng thành hung hãn, võ giả Chiến Thánh lợi hại bản thân có thể phi hành, đã không cần Kim Dực Sư Thứu làm trợ thủ nữa, cộng thêm tỷ lệ thuần phục thành công quá thấp, cho nên cuối cùng người thành công giống như Tiêu Hùng thực sự rất ít.

Tiêu Hùng mỗi ngày ngoài việc tu luyện, chính là chơi cùng Kim Dực Sư Thứu, gia tăng tình cảm, gọi nó bằng cái tên Tật Phong.

Kim Dực Sư Thứu đúng là ma thú rất có trí tuệ, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, nó đã biết Tật Phong là tên của mình, khi Tiêu Hùng gọi Tật Phong, nó liền vỗ cánh bay đến trước mặt Tiêu Hùng, mở to mắt, dùng đầu cọ cọ lên người Tiêu Hùng, thân thiết vô cùng.

Chớp mắt, Tiêu Hùng đến Tây Hoang thần điện đã một tháng, mỗi ngày khổ luyện, mặc dù thực lực không tiên giai, nhưng Tiêu Hùng vẫn cảm thấy thăng cấp rõ ràng.

Tu luyện tâm tùy đao động, Tiêu Hùng đã đạt đến hậu kì, rất nhanh có thể đạt đến đại thành, lá trúc rụng đầy trời, thân thể Tiêu Hùng cũng như phiêu động như lá trúc trong gió, thái đao trong tay cắt vào không trung, tạo thành những đường vòng cung tròn trịa, cắt phiến lá trúc thành hai nửa bằng nhau.

Tu luyện sát tiễn, thì vẫn ở giai đoạn sơ kì, tu luyện cái này, không phải khó khăn một chút một ít, Nguyệt thần tiễn hiệu xưng tiễn thuật đệ nhất, không phải có thể dễ dàng tu luyện thành công như vậy.

Một tháng tu luyện, Tiêu Hùng đã có niềm vui bất ngờ.

Không phải thuần phục được Tật Phong, mà là Bạch Hổ vương huyết mạch mà Tiêu Hùng ẩn giấu, đã có biến hóa.

Trước đó lúc Tiêu Hùng tấn thăng võ giả Chiến Linh, Bạch Hổ vương huyết mạch tinh giấc, trạng chỉ vẫn chỉ là Chiến Hồn nhất trọng, nhưng trải qua một tháng tu luyện, Bạch Hổ vương huyết mạch Chiến Hồn tiến triển tấn mãnh dị thường, đã từ Chiến Hồn nhất trọng hồng sắc Chiến Hồn, tiến hóa thành thanh sắc Chiến Hồn đại diện Chiến Hồn ngũ trọng.

Đối với cái này, Lai Ân đại thúc giải thích vì thực lực bản thân Tiêu Hùng đã đạt đến Chiến Linh, cho nên Bạch Hổ vương huyết mạch Chiến Hồn vẫn có trạng thái Chiến Hồn, ảnh hưởng thu được đương nhiên rất lớn, cho dù Tiêu Hùng Chiến Linh giai đoạn thực lực tiến triển một chút, đối với Bạch Hổ vương huyết mạch trạng thái Chiến Hồn cũng là một tiến bộ cự đại.

Huống hồ Bạch Hổ vương huyết mạch sau khi tinh giấc, nó cũng sẽ dần dần thích ứng thực lực bản thân Tiêu Hùng, từng bước cùng thực lực bản thân Tiêu Hùng đồng bộ hóa, cho nên dưới hai loại nguyên tố tích lũy, Bạch Hổ vương huyết mạch tốc độ tăng cường nhanh, cũng là hoàn toàn bình thường.

Lông vũ của Tật Phong đã mọc đủ, mặc dù thể hình vẫn chưa lớn, nhưng móng vuốt đã rất cứng và cong, cái mò đại bàng đã có thể dễ dàng xé rách miếng thịt lớn, từ những sợi thịt nhỏ ban đầu, đến miếng thịt nhỏ, đến cuối cùng là cả một tảng miếng thịt tươi, Tật Phong đã dần dần thích ứng với việc xé xác con mồi để ăn.

Tiêu Hùng cảm thấy nên dẫn Tật Phong tiến hành huấn luyện săn bắt.

Dần theo Tật Phong, Tiêu Hùng rời khôi Tây Hoang thần điện, đi vào bên trong rừng rậm, mặc dù cực kì lạnh lẽo, nhưng bên trong rừng rậm vẫn có không ít động vật hoặc ma thú, đây chính là tràng săn bắn Tiêu Hùng lựa chọn cho Tật Phong.

Ngày đầu tiên, Tiêu Hùng đánh chết một con thỏ tuyết, ném trước mặt Tật Phong, Tật Phong sau một khoảng thời gian ngắn mơ màng và do dự, rất thuần thục dùng móng vuốt sắc bén của nó xé xác con thỏ tuyết, mổ lấy phần thịt tươi vẫn còn dính máu.

Ngày thứ hai, lại một con thỏ tuyết nữa xuất hiện trước mặt, Tiêu Hùng chỉ Chỉ con thỏ tuyết, chỉ gọi một tiếng: "Tật Phong, bắt nó!"

Tật Phong đã trực tiếp mở rộng đôi cánh, không mất chút sức lực nào bổ nhào xuống con thỏ tuyết.

Ngày thứ ba, Tật Phong bắt được một con tuyết địa lộc, hai con thỏ tuyết.

Ngày thứ tư, Tật Phong gặp phải một con băng nguyên lang, một phen giết chóc mặc dù có chút non nớt nhưng càng lúc càng thuần thục, Tật Phong sau khi bị băng nguyên lang cắn cho một miếng, đã xử lý gọn con băng nguyên lang.

Mấy ngày thời gian ngắn ngủi, Tật Phong đã có thể phân rõ mệnh lệnh Tiêu Hùng truyền đạt là "bắt sống" hay là "giết chết con mồi", cũng có thể bắt đầu lợi dụng thiên phú của mình tiến hành chiến đấu càng lúc càng thuần thục.

Tật Phong trưởng thành nhanh chóng, khiến Tiêu Hùng cũng phải ghen tị.

Không chỉ sinh trưởng cấp tốc, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy biến hóa của lớp lông vũ trên người Tật Phong, hơn nữa bản lĩnh chiến đấu của Tật Phong cũng tiến bộ rất nhanh, mặc dù sinh ra chưa đầy một tháng, nhưng Tật Phong hình thể đã có chút khổng lồ, đã là một kẻ lợi hại có thể xé xác một con sói hoặc một con hổ bình thường.

Hôm đó, khi Tiêu Hùng dẫn Tật Phong kích động từ dưới núi quay về thần điện, Thác Bạt Xảo Vân tìm thấy Tiêu Hùng.

"Tiêu Hùng, chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta phải khởi hành đi Sâm Tuyết Hải, ở đó có mấy khu dân cư yêu tộc sinh sống".

Tiêu Hùng gật gật đầu, không quá quan tâm, tu luyện ở đâu cũng được, huống hồ, dẫn Tật Phong ra ngoài, cũng có thể huấn luyện nó, chỉ là có lúc Tiêu Hùng nghĩ, sau khi mình hồi phục thân phận con người, Tật Phong có còn đi theo mình nữa hay không?

Trong lúc Tiêu Hùng còn đang suy nghĩ miên man, Thác Bạt Xảo Vân có chút ngưng trọng, gọi suy nghĩ của hắn quay về.

"Thời gian ra ngoài, cẩn thận một chút, có thể chúng ta sẽ gặp một số phiền phức".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play