Gian phòng này tương đối lệch, hẳn là có mấy vị thế gia tiểu thư tới, đang ở chỗ này nói nhỏ.
"Không phải sao? Tôi nghe nói trước kia cô ta ở Lâm Thành, chuyện trốn học đánh nhau cũng không ít lần. Hiện tại tới Diệp gia, phỏng chừng cho rằng mình từ nay về sau bay lên cành cây làm phượng hoàng đi?"
"Ba cô ta là một kẻ giết người! Câụ đã xem đoạn video được lưu hành trước đây chưa? Bộ dạng của cô ta, giống như là thật sự muốn đẩy người từ trên lầu xuống, dọa chết tôi!"
"Thật không biết vì sao Nhị Trung không đuổi cô ta đi, đây không phải là để lại một quả bom hẹn giờ sao? Cũng thật thiệt thòi cho chú Diệp cùng Tiểu Sứ rộng lượng."
Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu của Diệp Sứ truyền đến: "Chuyện ở trường, chuyện xảy ra có nguyên nhân, bình thường chị Ninh Ly rất tốt."
"Tiểu Sứ, không phải cậu bị cô ta uy hiếp chứ? Chỉ vì loại người đó, có đáng không? Nhân tiện, tớ vừa nhìn cô ta dường như không đi cùng cậu, cô ta không đến sao?"
Nữ sinh nói chuyện chậc chậc một tiếng, "Cô ta biết mình tới cũng là mất mặt, mới cố ý không tới chứ? Nghe nói trước kia cô ở khu phố cổ Lâm Thành, còn thường xuyên ra ngoài làm thuê kiếm tiền sinh hoạt, người như vậy, sợ là ngay cả một bộ quần áo vừa người cũng không lấy ra được?"
Mấy nữ sinh đều cười rộ lên.
Diệp Sứ nghe nói như vậy, tươi cười trên mặt lại nhạt đi vài phần.
Những lời Trình Tương Tương nói qua điện thoại, lại quanh quẩn trong đầu.
Cô mỉm cười, không trả lời rõ ràng: "Chị Ninh Ly tạm thời có chút việc, không đi cùng chúng tôi. Hơn nữa, chị ấy——"
Cạch—— Cửa lớn phía sau mấy người bỗng nhiên bị người đẩy ra.
Ninh Ly từ trong đó đi ra.
Mấy cô gái đang nói chuyện đều hoảng sợ, vội vàng quay đầu lại nhìn.
Chờ phát hiện người này là Ninh Ly, trên mặt liền không hẹn mà cùng hiện lên vài phần khinh bỉ cùng trào phúng.
Chuyện kia trên mạng ồn ào huyên náo, thế cho nên hiện tại cơ hồ tất cả mọi người đều đã nhận ra Ninh Ly.
Một nữ sinh nâng cằm lên, đánh giá Ninh Ly từ trên xuống dưới.
Nhìn thấy gương mặt thanh diễm mặc dù không phấn, nhưng vẫn xinh đẹp như trước, trong lòng cô sinh ra vài phần ghen tị, nhưng khi nhìn thấy Ninh Ly mặc quần jeans giày trắng, tâm khí lại thuận theo.
"Cô chính là Ninh Ly đúng không? Chẳng lẽ không ai dạy cô, nghe lén người khác nói chuyện, là hành vi rất không có giáo dục sao?"
Ninh Ly nhìn cô một cái, khóe môi nhếch lên một nụ cười cực lạnh.
"Chẳng lẽ không ai dạy cô, ở sau lưng người nhai lưỡi, cũng không phải là cách làm vinh quang gì sao?"
Thanh âm thản nhiên nói một câu, khiến đối phương nghẹn đến chết.
"Cô!" Nữ sinh kia nhìn trái nhìn phải, bỗng nhiên giống như phát hiện ra cái gì đó, nâng cao thanh âm: "Ai biết cô lén lút làm gì ở đây!? Nơi này chính là Trình gia, cô cho rằng đây là địa phương cô có thể tùy tiện giương oai sao?"
Phòng khách trên lầu ba Trình gia, cũng không phải người bình thường có thể tới.
Trong mắt các cô, Ninh Ly không đi theo người Diệp gia, lại đột nhiên xuất hiện ở đây, khẳng định là mình vụng trộm tới.
Ánh mắt của cô dừng trên cái hộp trên tay Ninh Ly.
"Cô đây là muốn trộm đồ sao?"
Ninh Ly thần sắc hơi lạnh.
"Trước khi nói chuyện, tốt nhất là qua đầu óc."
Nói cô ở trong nhà Trình gia trộm đồ, đây là an ninh Trình gia đều ăn cơm khô sao?
Nhưng nữ sinh kia nhìn cô như thế, còn tưởng rằng cô thẹn quá hóa giận, cười nhạo: "Cái thương hiệu này, cô chính là làm mười năm không làm việc cũng không mua nổi chứ? Không phải ăn cắp, nhưng cô có thể mua nó?"
Vừa dứt lời, một đạo thanh âm trong trẻo mỉm cười bỗng nhiên từ phía sau truyền đến.
"Chị Ly, thì ra chị ở đây!"
Mấy người đồng loạt quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên thân hình gầy gò cao ngất đang đi về phía này.
Anh lãng bất kham, tiêu sái làm càn.
Một mái tóc ngắn màu xám bạc đặc biệt chớp mắt, đồng tử màu sắc nhìn thẳng qua, toàn thân đều lộ ra sự kiêu ngạo sắc bén không che giấu được.
Quý Trữ.
Hôm nay hắn khó có được
một thân chính trang, bất quá thoạt nhìn vẫn mang theo một cỗ lãng đãng bất kham.
Mấy nữ sinh nhìn thấy hắn đến, đều là sửng sốt.
Quý gia gia nghiệp lớn, vị độc miêu thiếu gia này lại càng bị quen vô cách vô thiên, nhưng ai bảo hắn có vốn liếng như vậy?
Quý Trữ một tay đút túi, đi thẳng đến bên cạnh Ninh Ly, trong nụ cười mang theo vài phần dã tính.
"Anh Tây Việt nói chị ở lầu ba, em liền nói qua xem một chút. Sao vậy, ai chọc chị Ly mất hứng đây?"
Nói xong, mí mắt hắn khẽ nhếch, liếc mắt nhìn mấy người đối diện một cái.
Ngoại trừ Diệp Sứ, còn lại mấy người đều choạng.
Ninh Ly lại quen biết Quý Trữ?
Hơn nữa, nghe qua, cùng Trình đại thiếu cũng có quan hệ không tệ?
Ninh Ly lạnh nhạt: "Không có gì, chính là các cô ấy cảm thấy tôi trộm đồ."
Quý Trữ cúi đầu nhìn lướt qua.
Thương hiệu này là khá đắt tiền, nhưng... Bà cô nhỏ sẽ thiếu chút tiền này?
"Ai mù như vậy?" Hắn cười nhạo, "Nếu anh Tây Việt biết có người vu khống khách nhân anh ấy mang đến là trộm cắp, không biết tâm tình gì?"
Lời này nói xong, mấy người đối diện, sắc mặt nhất thời trở nên đặc sắc.
Ninh Ly là...
Trình đại thiếu tự mình mời tới!?
Vậy họ vừa làm gì?
Diệp Sứ tiến lên một bước: "Chị Ninh Ly, Quý Trữ, các người đừng hiểu lầm..."