Ánh nến mờ ảo, hương hoa tràn ngập căn phòng, cả không khí cũng yên lặng lại, dường như không muốn quấy rầy hai người trong giờ phút này.

Úc Chỉ đứng trong căn phòng này, giữa biển đèn hương hoa, như thể hắn đang bị Kỷ Tinh Vũ bao vây, nhưng trong lòng lại cảm thấy hơi khó thở.

Ánh mắt Kỷ Tinh Vũ không tránh không né mà nhìn hắn, khiến Úc Chỉ hơi muốn nhìn sang chỗ khác.

Thời gian im lặng càng lâu, không khí càng ngưng trệ, từng chút từng chút một tiến vào trong lòng.

Úc Chỉ nhìn Kỷ Tinh Vũ, nhìn tia hy vọng trong mắt người kia chìm dần rồi biến mất, nhìn độ cong bên môi dần hạ xuống, nhìn......

"Xin lỗi."

Giọng nói trầm thấp của Úc Chỉ vang lên trong bầu không khí yên tĩnh, truyền vào tai Kỷ Tinh Vũ, và trái tim bị đè nén cuối cùng cũng chìm xuống.

Hai mắt thất thần trong giây lát, ngay sau đó lại trở nên sắc bén, như thể chỉ cần có một lớp ngoài như vậy, anh sẽ không rụt rè, không lộ mặt yếu đuối của mình cho đối phương.

Anh nắm chặt lòng bàn tay, mồ hôi thấm đẫm từng tấc da thịt.

Rõ ràng lúc trước cũng từng nghĩ đến khả năng này, nhưng khi nó thật sự xảy ra, nỗi khó chịu trong lòng lại chẳng giảm bớt được chút nào.

Anh cắn môi, lực mạnh tới mức như muốn cắn rách da chảy máu vậy. "Tại sao...... Tôi biết từ đầu tôi đã làm sai rất nhiều chuyện, nhưng tôi biết sai rồi, tôi muốn xin lỗi, muốn thay đổi, chẳng lẽ em thật sự...... không muốn cho tôi chút cơ hội nào sao?"

Úc Chỉ nhíu mày, đè nén lại nỗi lòng phức tạp. "Nếu ngay từ đầu đã sai, vậy thì tất cả đều đã sai rồi. Tôi biết anh có ý muốn sửa sai, nhưng anh chưa từng hỏi ý kiến của tôi tôi. Tôi có yêu cầu như vậy sao? Tôi muốn vậy sao?"

"Vậy thì em muốn gì?!" Kỷ Tinh Vũ lạnh lùng sắc bén ngắt lời hắn, giọng nói đầy kiên định. "Chỉ cần em muốn, cho dù tôi không có cũng có thể tìm về cho em!"

Úc Chỉ giương mắt nhìn anh, gần như bị ngọn lửa trong mắt anh thiêu đốt. "Anh không hiểu ý của tôi."

"Tôi muốn gì thì sẽ tự mình giành được."

"Mà tôi không đáp ứng anh, chỉ vì tôi không muốn."

Kỷ Tinh Vũ đã cố gắng hết sức để kìm nén, nhưng anh vẫn không nhịn được mà lộ ra ánh mắt kinh hãi, nhưng Úc Chỉ hoàn toàn không sợ, vẫn bình tĩnh tự nhiên như thường ngày.

"Kỷ Tinh Vũ, không phải là tôi có nguyện ý cho anh cơ hội hay không, mà chỉ là tôi không muốn anh thôi."

Hắn nói từng câu từng chữ đều bằng giọng điệu bình thản, nhưng lại chắc chắn không thể nghi ngờ.

"Ngay từ đầu, anh yêu cầu tôi thực ra là vì anh coi tôi là thế thân của người khác, mà tôi cũng không thích việc bị coi thành thế thân, thế nên mới tạo ra giao dịch sai lầm này."

"Từ đầu đến cuối, tôi chưa từng nghĩ đến việc phát triển quan hệ thân thiết hơn với anh."

"Nói cách khác, tôi tiếp cận anh chỉ để trả thù, anh hiểu lầm rồi."

Lời nói không chút khách khí đã đánh vỡ chút hy vọng còn sót lại trong lòng Kỷ Tinh Vũ.

Anh nhìn chằm chằm Úc Chỉ, muốn nhìn ra cảm xúc nào đó khác trên mặt hắn, nhưng...... không có gì hết.

Hắn vẫn bình thản như vậy, trước sau như một chưa từng dao động, như thể Kỷ Tinh Vũ thật sự không hề có chút dấu vết hay vị trí nào trong lòng hắn.

A!

Kỷ Tinh Vũ muốn cười nhưng cười không được, vẻ mặt khổ sở khó coi vô cùng, giống như vừa mới bò ra khỏi địa ngục, còn chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời lại bị đạp xuống vực sâu.

Sau một lúc im lặng, anh đột nhiên vươn tay nắm lấy cổ áo Úc Chỉ, nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa hai người.

Hai khuôn mặt gần trong gang tấc, chỉ cần cúi đầu là có thể hôn được vào đôi môi, Kỷ Tinh Vũ còn có thể ngửi được mùi nước hoa trên người đối phương, cái mùi thanh thanh tươi mát của đất bùn.

"Úc Chỉ, em thật sự nhẫn tâm như vậy sao?"

Tiếng nghiến răng nghiến lợi vang lên bên tai, Úc Chỉ không cần nhìn cũng biết lúc này ánh mắt của Kỷ Tinh Vũ tàn nhẫn khó coi đến mức nào.

Nhưng Úc Chỉ không thể lui bước, hắn không thể để Kỷ Tinh Vũ cho rằng anh vẫn còn cơ hội, rằng hắn có cảm giác với anh, rằng hắn sẽ mềm lòng.

Nếu mọi chuyện đã như vậy thì nhẫn tâm một chút vẫn hơn, để chuyện giữa hai người hoàn toàn chặt đứt, không nên để lại chút hy vọng nào cho đối phương.

Vì vậy cho dù cổ áo có bị nắm chặt, cho dù đối phương sát ngay trước mắt, Úc Chỉ cũng không thể mềm lòng.

"Xin lỗi."

Lời vừa nói ra, Kỷ Tinh Vũ dường như bị rút hết sức lực, bàn tay nắm cổ áo hắn buông ra.

Anh nhắm mắt lại, gục đầu xuống, thật lâu sau mới lại ngẩng lên, ánh mắt nhìn Úc Chỉ thâm thúy mà kiên định, anh nhếch môi cười: "Không sao, em có thể từ chối tôi, nhưng không thể ngăn tôi theo đuổi em được. Dù bây giờ em không đồng ý, nhưng chuyện tương lai có ai nói trước được đâu?"

Thấy đối phương cố chấp với ý định của mình, Úc Chỉ không khỏi nhíu mày. "Kỷ Tinh Vũ, anh đã biết tôi chưa từng động tâm, chưa từng có tình cảm gì với anh, sao anh vẫn cứ phải gàn bướng hồ đồ như vậy?"

"Tôi gàn bướng hồ đồ là chuyện của tôi, em đã không muốn chấp nhận thì lấy quyền gì để quản tôi đây?" Ánh mắt Kỷ Tinh Vũ thâm thúy mà nhìn hắn, trong mắt tràn đầy ngoan cố bướng bỉnh.

Bỗng nhiên anh cười khẽ một tiếng, dán sát vào Úc Chỉ mà nói: "Nếu không muốn thấy tôi gàn bướng hồ đồ, em giỏi thì chấp nhận tôi quản lý tôi đi!"

Chân mày Úc Chỉ nhíu chặt, người này đang lấy bản thân mình ra để uy hiếp hắn sao?

Úc Chỉ tức giận đến muốn bật cười.

Hắn khuyên bảo người này, là bởi vì không muốn đối phương làm chuyện vô dụng như lãng phí thời gian trên người hắn, nhưng người này lại dùng ý tốt của chính hắn để uy hiếp ngược lại.

"Đã vậy, anh thích làm gì thì làm."

Vẻ mặt Kỷ Tinh Vũ ảm đạm đi trông thấy, ánh mắt vẫn nhìn Úc Chỉ chằm chằm.

Bị nhìn như vậy, dù là Úc Chỉ trước giờ vẫn luôn bình tĩnh thong dong, cũng sẽ bị nhìn đến mất tự nhiên.

Hắn nhìn sang chỗ khác, liếc qua căn phòng khách đầy hoa và nến, lại quay đầu nhìn về căn phòng ngủ hắn đang sử dụng, thản nhiên nói: "Chuyện đã đến mức này, tôi cảm thấy nếu tiếp tục ở đây sẽ không thích hợp. Chúng ta đều biết bản hợp đồng kia không có tác dụng gì, trước giờ cũng không có nhiều quan hệ về mặt lợi ích, cũng không cần phải phân chia cái gì cả."

À, thì ra anh cung cấp nhiều tài nguyên như vậy mà người này đều không muốn, là bởi vì đang chờ ngày hôm nay sao?

Kỷ Tinh Vũ cảm thấy anh đã hiểu được ý định của Úc Chỉ rồi. Hắn thật sự không cần lợi dụng anh để thăng tiến, nếu không đã không mặc kệ những tài nguyên mà anh đưa cho, chỉ duy nhất một buổi thử vai cũng là hắn dùng năng lực của mình mà giành được, anh chỉ là cho hắn một cơ hội mà thôi.

Thì ra là thế, hóa ra từ đầu đã có dấu vết cho mọi chuyện rồi.

Úc Chỉ chuyển về đây được hơn nửa năm, nhưng phần lớn thời gian đều ở cùng đoàn làm phim, thời gian sống trong căn nhà này còn không đến một tháng, thế nên hắn cũng không có nhiều đồ, một vali là đủ.

Khi Úc Chỉ kéo vali ra cửa chuẩn bị rời đi, lại thấy Kỷ Tinh Vũ đang nhìn hắn bằng đôi mắt đỏ hoe, sự cố chấp trong mắt không hề giảm bớt.

Úc Chỉ nghiêm túc nhìn anh, không biết trong lòng nghĩ đến điều gì, đột nhiên nói: "Kỷ Tinh Vũ."

Lưng Kỷ Tinh Vũ thẳng tắp, ánh mắt anh lấp lóe.

"Thật ra lúc trước tôi cũng có nhiều cách để từ chối anh, tôi biết anh sẽ không thật sự phong sát tôi, nhưng cuối cùng tôi vẫn đồng ý."

"Để trả thù nên mới tiếp cận anh, dùng bạch nguyệt quang để uy hiếp chọc giận......"

"Rốt cuộc là em muốn nói gì!" Kỷ Tinh Vũ bị hắn nhắc lại chuyện không vui lúc trước, không nhịn được phải ngắt lời.

Úc Chỉ im lặng một lúc, rồi mới dùng giọng vừa nghiêm túc vừa thản nhiên nói: "Những gì tôi làm với anh không có lý do chính đáng nào cả, cũng không phải trả thù vì chính nghĩa hay gì, mà chỉ là ích kỷ muốn phát tiết mà thôi."

"Tôi đã không chân thành đối đãi với anh, cũng không coi là người tốt, anh vì tôi mà giẫm đạp chính mình thì không đáng đâu."

Ánh mắt Kỷ Tinh Vũ sững lại trong giây lát, nét mặt thoáng dao động, buồn bã tức giận trong lòng dường như bị thổi bay đi hết, cảm xúc phức tạp hỗn độn.

Rầm!

Cánh cửa đóng lại, Úc Chỉ ở bên ngoài thoáng thở phào.

Hắn không ngờ rằng Kỷ Tinh Vũ có thể thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện nhanh đến vậy, lại càng không ngờ rằng Kỷ Tinh Vũ còn nhanh tay thổ lộ với hắn hơn.

Nhưng dù lý do là gì, Úc Chỉ đều không có ý định tiếp tục phát triển quan hệ với anh, vì vậy hắn chỉ có thể dùng lời lẽ nghiêm khắc để từ chối, không chừa đường lui cho cả hai người.

Nhưng khi rời đi, nhìn đối phương đứng lẻ loi giữa ánh nến trong biển hoa, hắn vẫn không tài nào nhịn được mà thấy không đành lòng, những lời nói ra nghe có vẻ như là tự thuật, thực ra là đang khuyên nhủ anh.

Từ đầu đến cuối hắn đều không rõ, vì sao Kỷ Tinh Vũ lại thích hắn? Hơn nữa còn hiểu rõ sau đó thổ lộ nhanh đến vậy?

Chẳng lẽ anh thật sự coi hắn thành bạch nguyệt quang? Nhưng rốt cuộc là anh thích cái gì ở vị bạch nguyệt quang mờ mịt không biết là ai kia vậy?

Trong nhà, một người lò dò chui ra khỏi phòng vệ sinh, Tiết Ngạn nghe lén từ đầu đến cuối cảm giác mình nên đi đốt vía.

Y cẩn thận ngẩng đầu lên thì thấy Kỷ Tinh Vũ vẫn đứng đơ người giữa biển nến và hoa, hoa hồng được chuẩn bị cẩn thận chậm rãi tỏa hương, anh đắm mình trong đó, từ từ nở nụ cười.

Toang rồi toang rồi, bạn thân bị từ chối xong thần kinh có vấn đề luôn rồi, tui phải làm sao bây giờ?!

Bây giờ Tiết Ngạn chỉ muốn lên mạng đặt câu hỏi rồi online chờ thôi, nhưng rốt cuộc vẫn không dám làm thế ngay trước mặt Kỷ Tinh Vũ.

Y lấy hết can đảm, cẩn thận hỏi: "Cậu...... có ổn không đó?"

Kỷ Tinh Vũ thu lại nụ cười.

Tiết Ngạn muốn khuyên nhủ thằng bạn, ngượng ngùng cười cười, gãi đầu nói: "Ha ha...... Ờm, lão Kỷ ạ, trên đời này vẫn còn nhiều hoa thơm cỏ lạ lắm, cái cậu Úc Chỉ này có mắt như mù nhưng người khác thì mắt sáng như sao mà, với cả làm sao có chuyện chỉ mình cậu ta giống bạch nguyệt quang của cậu được. Không có cậu ta thì mình đi tìm người tiếp theo là được, không cần thiết phải la liếm dây dưa đâu."

Kỷ Tinh Vũ quay đầu lại nhìn y, ánh mắt sâu thẳm.

Tiết Ngạn im liền, trong lòng cảm thán quả không hổ là diễn viên hàng xịn, cái khí chất này lại còn đè được cả tổng tài bá đạo thật sự là y cơ mà, thật sự là không dám động đậy gì hết.

"Em ấy nói không cần, nhưng tôi đã đồng ý đâu." Kỷ Tinh Vũ nói một câu này, sau đó gọi điện thoại cho người giúp việc đến dọn dẹp lại nhà cửa.

Rồi xong, đây là muốn dây dưa không dứt với nhóc thế thân kia rồi.

Trong lòng Tiết Ngạn như có một đống đá rớt lộp bộp xuống.

Y nhìn Kỷ Tinh Vũ, cảm thấy thằng bạn thân này thực sự sắp bại dưới tay nhóc thế thân rồi.

Đến ngày tiếp theo Trần Việt mới nghe Úc Chỉ báo chuyện hắn và Kỷ Tinh Vũ tách ra, nhất thời cũng không biết là nên thấy tiếc hay thấy nhẹ nhõm. Không có Kỷ Tinh Vũ, cơ hội Úc Chỉ có thể giành được là có giới hạn, nhưng sau khi đi theo hắn vài tháng và thấy được khả năng thật sự của hắn, Trần Việt cũng không thấy lo lắng mấy.

Coi như không có Kỷ Tinh Vũ, Úc Chỉ cũng có thể nổi tiếng bằng chính khả năng của mình, chỉ là hơi tốn thời gian hơn một chút mà thôi.

Mà việc kết thúc mối quan hệ này với Kỷ Tinh Vũ lại mang lại nhiều cái lợi cho Úc Chỉ hơn là cái hại. Nếu có người đào ra được quan hệ không bình thường giữa hai người, dùng đó làm nhược điểm để uy hiếp thì không phải là chuyện tốt lành gì.

Nghĩ vậy, Trần Việt cũng thả lỏng lại.

"Liệu Kỷ Tinh Vũ có......." Anh ta nghĩ đến một khả năng nào đó, chỉ có thể uyển chuyển nhắc nhở.

"Không đâu." Hắn biết Trần Việt lo lắng điều gì, nhưng Úc Chỉ tin tưởng Kỷ Tinh Vũ không phải kiểu người sẽ vì bị từ chối mà thẹn quá hóa giận rồi trả thù người khác.

Đường đường là một ảnh đế, không cần dùng cách thấp kém đó để uy hiếp hắn.

Không lâu sau, "Quan Trường Ký" đóng máy.

Bộ phim này là chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng, tin tức về bản quyền đã truyền ra từ trước khi bắt đầu quay, sau lưng có chỗ dựa to lớn là thế nên quá trình biên tập cắt nối rồi xét duyệt đều diễn ra suôn sẻ. Một tháng sau khi đóng máy, phim được chiếu vào giờ vàng trên đài Dâu Tây, một trong ba đài truyền hình đứng đầu.

Khi một bộ phim có kịch bản hay, diễn viên tốt, đạo diễn giỏi, nó đã thành công được một nửa rồi, nửa còn lại thì phải xem vận may.

Mà vận may của "Quan Trường Ký" chắc chắn là rất tốt.

Phim giờ vàng của các đài khác đều là phim truyền hình hiện đại, phim thần tượng phim gia đình các kiểu, chỉ mình nó vừa là cổ trang vừa là chính kịch về đấu đá quan trường.

Muốn chế tác có chế tác, muốn cốt truyện có cốt truyện, muốn kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, tuyên truyền trước khi chiếu cũng vừa đủ, thế là phim vừa lên sóng đã nổi ngay lập tức.

Trên Weibo, rất nhiều người đều đang bàn tán về bộ phim này.

Từ trang phục đạo cụ đến nhân vật, từ cốt truyện đến kỹ thuật diễn, mỗi một vấn đề đều rất đáng được thảo luận, người xem bàn tán sôi nổi, cho rằng đây sẽ là bộ phim hay nhất trong năm.

Mà Úc Chỉ diễn vai nam số 2 được nhiều người mong ngóng, cũng theo đó mà nổi lên không ngừng.

Diễn xuất hay ngoại hình của hắn đều thuộc kiểu xuất sắc vạn dặm mới có một người, hoàn toàn không có chỗ nào để xỉa xói. Là người mới mà khi diễn phối hợp với các diễn viên gạo cội cũng không hề bị lép vế, nhóm fan truyện gốc ban đầu còn lo lắng hắn sẽ phá hủy nhân vật nhờ vậy mà bùng nổ.

Bây giờ đu CP là hot nhất, nhân vật trong phim của Úc Chỉ thành CP được với rất nhiều nhân vật khác, nào là tình anh em với tiểu Hoàng đế, tình thanh mai trúc mã với Hoàng hậu, rồi yêu hận tình thù với túc địch...... Gần như là ghép đôi với ai cũng được hết.

Đoàn phim đương nhiên sẽ không bỏ qua độ nóng này, lúc thích hợp sẽ nhắc một tí, không cần phải quá đà mà đã lên top cực nhanh. Nước máy của fan còn mạnh hơn cả thủy quân, top 10 siêu thoại CP thì mình hắn chiếm bốn cái, người theo dõi trên Weibo tăng hơn mấy trăm vạn, giờ đã sắp được mười triệu fan rồi, cái tốc độ bùng cháy này còn khiến người trong ngành cả kinh, giá trị thương mại của Úc Chỉ cũng dần được nâng cao, phim còn chưa chiếu hết mà hắn đã trở thành diễn viên tuyến ba luôn rồi.

Điều đáng nói là trong bốn cái siêu thoại CP của Úc Chỉ thì có một cái không liên quan gì đến "Quan Trường Ký", đó là siêu thoại của CP Úc Chỉ x Kỷ Tinh Vũ.

Vâng, cư dân mạng mắt sáng như sao giời lại còn tốt nghiệp đại học chuyên ngành khảo cổ đã đào bới ra được tin tức Úc Chỉ tiễn Kỷ Tinh Vũ ra sân bay hồi trước, sau đó lại còn có tin nóng từ người trong ngành là Kỷ Tinh Vũ thường xuyên đến thăm Úc Chỉ làm việc, hai người rất thân thiết với nhau.

Nhờ độ hot của siêu sao quốc tế Kỷ Tinh Vũ, CP Song Ngư nhanh chóng vươn lên vị trí đầu tiên, thậm chí còn hot hơn cả các CP trong phim.

Mà các fan của ảnh đế vốn nên đến đánh nhau với fan CP lại khá yên tĩnh hài hòa, không có nhiều người đến đâm chọt fan CP.

Đây là bởi vì có đại fan điều chỉnh, mà lý do đại fan lại làm vậy thì ai cũng biết, vì đây chính là ý của Kỷ Tinh Vũ.

(*) Đại fan: phần lớn là do phòng làm việc tạo ra hoặc đẩy lên từ những fan có vẻ trung thành/giàu có/có tài năng đặc biệt. Đại fan sẽ có mối quan hệ ít nhất là có nói chuyện với đoàn đội của nghệ sĩ để nắm bắt trước một số thông tin ngầm nhằm định hướng fandom. Đại fan được hưởng một số quyền lợi như được tiếp xúc với thần tượng, nhưng có nhiệm vụ dẫn dắt fan theo hướng phòng làm việc muốn.

Thế nên là Kỷ ảnh đế nhà bọn họ thật sự là bạn bè với cái cậu diễn viên tuyến mười tám không biết từ đâu chui ra ké fame đó hả? Quan hệ còn tốt đến mức có thể bán hủ, ké fame ké trình độ được luôn?

Có một số fan không muốn cũng phải chấp nhận, cái tâm trạng không cam lòng này khiến bọn họ nhịn không được chạy đi xem "Quan Trường Ký", muốn bới lỗi đâm chọc cái kẻ Úc Chỉ tuyến mười tám này.

Ai ngờ bắt đầu xem xong rồi không ngừng được luôn, rất nhiều người bị nhan sắc và diễn xuất của Úc Chỉ thu phục, chưa ra trận đã muốn quay đầu rồi, lặng lẽ chạy đi làm fan nhà hắn.

Có người còn đi đu CP Song Ngư luôn, dù sao thì đây cũng là hai người mà bọn họ yêu nhất, cho dù cơm chó đã ít lại còn chỉ là đồn đãi, bọn họ cũng có thể ăn ngon lành.

Trần Việt gần đây đang chìm đắm trong niềm vui nghệ sĩ nhà mình bùng nổ, Úc Chỉ thật sự rất hot, hot đến mức nào á? Đến mức đi ra đường đeo khẩu trang rồi vẫn bị nhận ra, công ty đã phải chỉnh sửa hợp đồng của hắn, sắp xếp thêm vệ sĩ đi theo.

Úc Chỉ không quá để ý mấy chuyện này, mục đích của hắn cũng chỉ là trở nên cực nổi, mà xem tình hình này thì sẽ không mất quá nhiều thời gian.

Một ngày nọ, Trần Việt vừa đưa điện thoại cho Úc Chỉ xem siêu thoại của CP Song Ngư vừa than thở: "Lưu lượng của ảnh đế cao khiếp luôn, "Quan Trường Ký" còn không nổi bằng, tiếc là cậu cắt đứt liên lạc với anh ta rồi."

Nếu không có sự tương tác giữa hai bên thì CP dù hot đến mấy cũng có ngày phải nguội, tình trạng fan Song Ngư đi đâu cũng thấy này sợ là sẽ không lặp lại được.

"Song Ngư, chòm sao Song Ngư, tên này cũng hay phết đấy." Trần Việt cảm thấy mình cũng sắp thành fan CP hai người này rồi, nhưng anh ta là người biết nội tình chỉ đành thở dài trong lòng, không dám đu CP. Thế thân rồi bạch nguyệt quang rồi bao dưỡng các thứ, nghe vào rợn hết cả người.

"Song Ngư này chắc là lấy từ 'Khách từ phương xa tới, tặng cá chép một đôi'(*), chứ không phải là chòm sao Song Ngư đâu." Úc Chỉ nói.

(*) Trích từ "Cho ngựa uống ở Trường Thành" của Thái Ung, nội dung bài thơ miêu tả nỗi nhớ của người vợ đối với người chồng nơi biên quan, lời lẽ và ý tứ đều khúc chiết. Câu gốc: 客從遠方來,遺我雙鯉魚。("Khách tòng viễn phương lai, di ngã song lý ngư". Song lý ngư chỉ thư tín, do thời xưa người ta thường dùng hộp gỗ hình đôi cá chép để đựng thư.)

(Thật ra mình thấy tên CP là vì trong tên 2 ông đều có chữ đồng âm với chữ ngư thôi =)))) Úc trong Úc Chỉ 郁止 /yù zhǐ/ và Vũ trong Kỷ Tinh Vũ 纪星雨 /jì xīng yǔ/ đều đồng âm với ngư /yú/, chứ vốn văn chương nghèo nàn không hiểu câu thơ trên kia thì liên quan gì đến 2 ông =)))))

Trần Việt sửng sốt: "Thật à?" Anh ta cũng không để ý lắm, chỉ đơn giản là nghĩ đến chòm Song Ngư thôi, mà chắc là nhiều người cũng nghĩ giống anh ta lắm.

Nhìn độ hot của siêu thoại, Úc Chỉ không khỏi nhíu mày, do dự một lát, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn cho Kỷ Tinh Vũ.

【 Úc Chỉ: Kỷ Tinh Vũ, đừng kích động fan CP.】

Đã cắt đứt quan hệ rồi còn dùng bản thân để tăng độ nóng cho hắn làm gì? Úc Chỉ không muốn phải nợ anh.

Trước đây hắn lợi dụng Kỷ Tinh Vũ, đồng thời cũng giúp anh thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện, trong lòng Úc Chỉ hắn không nợ anh gì cả, nhưng giờ đã tách ra mà Kỷ Tinh Vũ vẫn còn giúp đỡ hắn thì không biết phải nói gì.

Úc Chỉ đợi một hồi mới nghe được tiếng thông báo, vừa bấm vào xem thì không nói nên lời thật luôn.

【 Kỷ Tinh Vũ: Mối quan hệ của chúng ta là gì? Em đang muốn dạy tôi phải làm gì à?】

Người này rốt cuộc có biết hắn làm đủ trò như thế là vì ai không?

Không lâu sau, Úc Chỉ phát hiện, thà không nhắc nhở còn hơn.

Sau chuyện đó, có một lần Kỷ Tinh Vũ tham dự hoạt động, nhận phỏng vấn thì bị hỏi chuyện của anh với Úc Chỉ.

Người này cười như đang tắm mình trong gió xuân, lời nói cũng đầy ẩn ý: "Bọn tôi á? Là bạn bè rất rất thân, thân đến mức mọi người cũng không thể tưởng tượng nổi đâu."

Úc Chỉ: "......"

Chờ đoạn phỏng vấn này lộ ra, fan CP lại bùng nổ!

"Tình anh em xã hội chủ nghĩa" bay đầy Weibo với siêu thoại.

Chính chủ đã phát đường, đương nhiên là bọn họ phải chạy lại đớp thôi!

Khi đem ra so sánh thì người bị cho rằng đang ké fame ảnh đế là Úc Chỉ lại lạnh lùng hơn nhiều, mỗi khi có người nhắc đến Kỷ Tinh Vũ hắn đều tránh không nói gì, hoàn toàn không có vẻ gì là muốn ăn bám theo anh.

Điều này khiến một số fan ảnh đế âm thầm thay đổi quan điểm, cảm thấy hai người này có lẽ thật sự rất thân thiết chứ không phải là vì muốn ké fame, nếu không cậu minh tinh nhỏ này cũng không đến mức không thèm nhắc đến Kỷ Tinh Vũ một lần nào.

Thế là mọi người lại dung túng hơn cho siêu thoại Song Ngư, một số người muốn gây rối cũng đành ngừng lại. Nếu hai người thật sự là bạn bè, bọn họ làm vậy chẳng phải là thêm phiền cho Kỷ ảnh đế à?

Sự tình biến chuyển vào một đêm nọ.

Rất nhiều tài khoản đồng thời đăng lên một bức ảnh, trên ảnh rõ ràng là hai người Kỷ Tinh Vũ và Úc Chỉ đang hôn nhau dưới ánh đèn tối tăm, kèm theo dòng chữ: "Hóa ra là kiểu 'bạn thân' giúp đỡ lẫn nhau thế này đây. (ăn dưa)".

Là thật sự đang hôn nhau! Không che đậy gì hết!

Bức ảnh này vừa lộ ra, các fan đều điên luôn.

Siêu thoại gần như bị đạp đổ, dưới weibo của Kỷ Tinh Vũ thì đúng là hiện trường thoát fan số lượng lớn.

"Buồn nôn muốn chết! Hóa ra lại là thằng gay!"

"Cứ nghĩ đến chuyện mình thần tượng một thằng gay là chỉ muốn nôn hết bữa tối ra ngoài!"

"Đồ cặn bã, cút đi!"

Cho dù có fan trung thành ủng hộ, nhưng sức chiến đấu của họ không so được với đám fan cuồng nhiệt muốn thoát fandom, càng không thể nào so được với thủy quân bỏ đá xuống giếng.

Mà dưới weibo của Úc Chỉ thì không có gì ngoài tiếng mắng chửi.

Bị chính fan của mình mắng, bị fan của Kỷ Tinh Vũ chửi, thậm chí một ít người qua đường cũng hùa theo. Nhóm fan CP im thin thít không dám ho he gì.

Đu CP không quan trọng, nhưng nếu CP trở thành sự thật thì không phải là chuyện nhỏ, tốt nhất là bọn họ không nên thêm phiền cho thần tượng nhà mình.

Tất cả mọi người đều hy vọng có ai đó ra mặt giải thích bác bỏ tin đồn.

Nhưng fan chưa đợi được cái đó, anti lại nhận được quà trước. Bọn họ mắng chưa sướng mồm lại phát hiện một điều đáng quan ngại——Úc Chỉ tắt hết phần bình luận dưới weibo của mình.

Mọi người: "......" Đệt mệ!

Hay quá ha, bây giờ muốn chửi cũng không có chỗ để mà chửi, thằng này giỏi!

Có người qua đường thấy thế còn phá ra cười, cứ thế mà thành fan qua đường của Úc Chỉ luôn.

Sắc mặt Úc Chỉ lúc này không được tốt lắm, hắn cau mày nói: "Gọi điện cho đạo diễn Trương ngay đi, hỏi ông ấy sao lại để lộ ảnh hậu trường."

Trần Việt: "Được! Anh gọi liền đây!"

Mà Úc Chỉ cũng bước đến cửa sổ, gọi điện cho Kỷ Tinh Vũ.



Đá: Sorry mọi người, đợt rồi mạng nhà mình có vấn đề nên mình không edit được 😢 sửa rồi nhưng vẫn chập chờn lúc có lúc không, nên sắp tới tốc độ edit cũng sẽ chậm đi nhiều, mình sẽ cố gắng khoảng 2-3 ngày xong 1 chương nha

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play