Khi Nguyên Khải và Nguyên Khang được một tháng tuổi thì Mặc Hoài Phong đã lên kế hoạch thiết kế và chuẩn bị cho một đám cưới hoành tráng.
Thế nhưng sau khi Tuyết Diễm sinh hai nhóc ra thì anh lại bị cho ra rìa, bởi lúc nào cô cũng ở bên hai nhóc mà quên mất anh.
- Bà xã, anh…
- Em đang bận, có gì nói sau nha.
Hoặc những lúc muốn bàn về đám cưới thì bị hai nhóc kia phá đám, rồi cho vào dĩ vãng.
- Bà xã, em nghĩ sao về việc tổ chức hôn lễ.
- Em nghĩ…
- Oaaa…oaaa…
- Hai cục cưng sao lại khóc rồi, ngoan momy thương, ngoan nào…
Bạn nghĩ Mặc Hoài Phong chỉ có chút uất ức khi bị vợ lạnh nhạt sao? Tất nhiên là không rồi, Mặc Hoài Phong còn làm người hầu ngay chính căn nhà của mình đấy.
- Phong, pha giúp em hai bình sữa.
- Phong, lấy dùm em hai cái bỉm.
- Phong, lấy dùm em cái khăn, Phong dỗ Khang Khang ngủ giúp em
- Phong…
Từ sáng đến tối Mặc Hoài Phong chẳng được nghỉ ngơi chút nào, đã vậy còn không được ôm vợ khi ngủ.
Tệ hơn là cô không còn quan tâm đến tâm trạng của anh nữa, cô chỉ lo cho hai nhóc, đến việc nắm tay và hôn cô Mặc Hoài Phong vẫn không có cơ hội.
Vợ anh chính thức bị hai nhóc kia chiếm lấy rồi.
Lúc hai nhóc được tám tháng tuổi, Mặc Hoài Phong quyết định đưa vợ đi du lịch hâm nóng tình cảm.
Anh bí mật đưa Nguyên Khải về nhà chính Mặc gia còn Nguyên Khang về Quân gia, tất nhiên là sẽ thuê bảo mẫu cho hai nhóc trong thời gian ấy.
Vừa giao được hai nhóc, anh liền hốt vợ ra sân bay làm cô hoang mang chẳng biết chuyện gì đang xảy ra, mãi đến khi biết chuyện thì cô mới hiểu bấy lâu nay cô đã không quan tâm đến anh, tuy cô có chút lo lắng cho hai nhóc nhưng cô tin Mặc gia và Quân gia nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hai nhóc nghịch ngợm ấy.
Địa điểm hai người đến đầu tiên là nước Pháp mộng mơ, anh đưa cô đi dạo, cùng cô mua sắm ăn uống và tận hưởng không gian riêng tư của hai người.
Cô cũng rất vui vẻ khi được thoải mái sau một khoảng thời gian chăm sóc hai nhóc, Mặc Hoài Phong vô cùng cưng chiều cô mỗi tội hành xác cô vào ban đêm mà thôi.
Sau khi ở nước Pháp năm ngày, Mặc Hoài Phong lại đưa cô sang Mỹ ngắm cảnh về đêm ở New York, sau đó sang Italy vui chơi.
Khi ở Italy anh quyết định cầu hôn cô một lần nữa, anh đưa cô đến nhà hàng sang trọng, được trang trí lãng mạn bằng nến và hoa rồi lại quỳ xuống nói với cô.
- Tuyết Diễm, mình cưới nhau được không em? Anh không muốn chờ đợi thêm giây phút nào nữa, cục cưng của chúng ta cũng đã gần một tuổi rồi nhưng anh lại chưa thể cho em một hôn lễ thật sự, riêng lần này anh hứa anh sẽ cho em trở thành cô dâu đẹp nhất, người phụ nữ hạnh phúc nhất và một hôn lễ hoành tráng nhất…em đã sẵn sàng cùng anh công bố với thế giới chưa bà xã?
- Em…sẵn sàng, rất sẵn sàng…
Nước mắt cô chảy dài trên má vì xúc động, Mặc Hoài Phong đi đến lau đi như những giọt nước mắt trên má cô rồi trao cho cô một nụ hôn ngọt ngào chứa đầy sự cưng chiều và xen lẫn một chút du͙ƈ vọиɠ.
Buổi tối hôm ấy hai người quấn lấy nhau tới tận sáng… Mặc Hoài Phong nhìn cô gái đang trần như nhộng nằm trong lòng rồi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Anh ước gì anh và cô sẽ mãi mãi hạnh phúc như vậy, bên cạnh đó hai nhóc cute nghịch ngợm nhà anh cũng sẽ ngoan ngoãn lớn lên.
Sau một tháng đi du lịch cùng vợ yêu thì cũng đến lúc phải quay về nhà, Mặc Hoài Phong tay trong tay cùng Tuyết Diễm mặc đồ đôi bước ra từ sân bay.
Bên ngoài là Quân Kiên và Ngọc Hân đợi sẵn chờ giao lại hai nhóc tinh nghịch.
- Anh hai, chị hai bên này.
Nhìn thấy Ngọc Hân đang bế Nguyên Khải đưa tay về phía hai người, còn Nguyên Khang thì thấy cô liền đòi bế, riêng Quân Kiên thì thừa cơ hội trao trả Nguyên Khang rồi than vãn với anh và cô.
- Hai đứa cũng chịu đi nhỉ? Tận một tháng cơ đấy, nhóc Khang Khang này cũng thật tinh nghịch làm anh cả ngày trông chừng không rời đi đâu được.
- Anh hai à, chẳng phải em gái đang tạo cơ hội để anh chăm sóc trẻ con à? Với lại em cũng có mua quà cho anh và Hoài Hoài nha…nhưng hình như anh có vẻ không thích nhỉ.
- Em gái xấu xa, đi chơi cả tháng trời về tới lại tìm cách cà khịa anh, em xem em bị Mặc Hoài Phong chiều hư rồi đấy.
- Anh vợ, vợ em thì em có quyền chiều hư… không giống anh, quen người ta hơn cả năm rồi mà còn không có cơ hội chiều hư người ta.
- Hai người…hai người thật quá đáng.
- Bà xã bớt giận.
- Thôi được rồi, mau ra xe về thôi khải Khải với Khang Khang cũng lâu rồi chưa về nhà.
- Tuân lệnh vợ yêu.
Thế là gia đình bốn người nhà Mặc Hoài Phong vui vẻ ra xe, nơi mà Phong Quý đã đứng đợi từ lâu.
Quân Kiên và Ngọc Hân sau khi trao trả hai nhóc thì quay về nhà nghỉ ngơi.
Vừa về đến biệt thự Ánh Dương thì hai nhóc đã vui vẻ cười, Tuyết Diễm nhìn hai nhóc cũng vui theo, cô hôn lên trán Khải Khải và Khang Khang thì Mặc Hoài Phong cũng đòi được cô hôn, cô hết cách với anh nên cũng hôn nhẹ khích lệ.
Sau mười tháng thì hai nhóc ở nhà cũng chập chững từng bước, tuy có té ngã nhiều lần nhưng chung quy vẫn lì đòn và nghịch ngợm.
Khải Khải thì yêu thích những món đồ chơi nhiều màu sắc còn Khang Khang lại thích những món đồ chơi lắp ghép sẵn, cả hai đều được thừa hưởng những điều tốt đẹp nhất từ bố mẹ của mình.
Nguyên Khải thì có nét mặt giống mẹ nhưng tính tình thì lại giống bố, hơi nghịch ngợm nhưng lại rất biết nghe lời.
Nguyên Khang thì giống anh như đúc, riêng nước da trắng thì được di truyền từ mẹ, do cậu nhóc hay bám mẹ nên thường bị bố đối xử không được tốt lắm.
Rồi ngày chờ đợi của Mặc Hoài Phong cũng đã đến, sáng sớm anh đã lái xe ra khỏi nhà khi nhận được cuộc gọi từ Phong Quý.
Anh đi đến tiệm váy cưới nổi tiếng nhất của nước D, thanh toán và đóng gói mang về nhà.
Lúc anh về thì hai nhóc cùng cô cũng đã thức giấc, anh cho người mang đồ vào nhà, thì thấy cô đang ngắm chiếc váy với sự ngỡ ngàng, anh đi đến ôm cô từ phía sau nhỏ giọng hỏi.
- Bà xã, em có thích chiếc váy này không?
- Thích ạ.
Nó thật đẹp.
- Vậy ngày mai anh và em sẽ làm lễ cưới nhé.
- Nhưng…nó có gấp quá không anh?
- Anh đã chuẩn bị mọi thứ rồi, em chỉ cần làm cô dâu xinh đẹp của anh thôi.
- Cảm ơn anh.
- Sao lại cảm ơn anh, những thứ này rõ ràng là anh nợ em mà bà xã.
Nói rồi anh hôn nhẹ vào môi cô, anh từ từ chiếm lấy môi cô còn cô thì vô cùng phối hợp, đó là một nụ hôn ngọt ngào và tràn đầy hạnh phúc.
Sau khi buông môi anh ra, Tuyết Diễm mới để ý đến ba bộ vest cùng màu cùng kiểu dáng kế bên.
- Là vest của anh và hai cục cưng ạ?
- Đúng vậy, ngày mai sẽ có đến ba hoàng tử yêu thương em.
- Ông xã, em rất hạnh phúc và may mắn khi làm vợ của anh.
- Không đúng, là anh may mắn khi có em bên cạnh.
Anh và cô đang ngọt ngào thì nghe tiếng ê a từ Nguyên Khải và Nguyên Khang, anh đến bế Nguyên Khải còn cô thì bế Nguyên Khang tranh thủ thử xem hai bộ vest có vừa với hai anh chàng không.
6 giờ sáng hôm sau, Tuyết Diễm bị đánh thức bởi người làm, cô mở mắt thấy trước mặt là chuyên viên trang điểm, tạo kiểu tóc và giúp cô mặc trang phục váy cưới.
Cô chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bọn họ đã lôi kéo cô mỗi người một việc, sau 30p mọi thứ đều được hoàn thành.
Chiếc váy cưới cô đang khoác lên được chính tay Mặc tổng của tập đoàn Ánh Dương – Mặc Hoài Phong thiết kế, là một chiếc váy vô cùng lộng lẫy được trang trí lộng lẫy bằng ba viên kim cương và hàng nghìn viên pha lê lấp lánh.
Các chuyên viên bất ngờ trước vẻ đẹp của chiếc váy khi được cô khoác lên, nhìn cô trông như một nàng công chúa vô cùng xinh đẹp và sang trọng.
Khi cô đi xuống nhà thì thấy ông Quân Thành và Quân Kiên đang đứng đợi cô ở phòng khách.
- Bố, anh hai sao hai người lại có mặt ở đây?
- Con gái ngốc, đám cưới của con ta không ở đây thì ở đâu? Cũng trễ rồi nhanh chóng đến nhà hàng thôi.
Nói rồi ông đứng đó đợi cô con gái ngoan khoác lấy tay mình rồi mới tiến ra chiếc siêu xe màu trắng ở phía trước.
Sau khi lên xe cô chợt nhớ đến Nguyên Khải và Nguyên Khang
- Anh hai, anh thấy Khải Khải và Khang Khang đâu không?
- Anh không biết, anh chỉ có nhiệm vụ đón em thôi.
Nghe câu trả lời của Quân Kiên làm cô càng khó hiểu hơn, cô ngồi suy nghĩ miên man một lúc thì cũng đã đến nơi, Quân Kiên mở cửa cho Cô và ông Quân Thành rồi hai người đàn ông khoác tay cô tiến vào lễ đường, Quân Kiên cũng không quên đưa bó hoa cầm tay cho cô, nó là một bó hoa sen đá vô cùng đẹp mắt.
Ba người họ tiến dần vào lễ đường, xung quanh được trang trí bằng hoa hồng trắng, cúc họa mi và hoa baby vô cùng sang trọng và hoành tráng.
Trước mặt cô là khu vực sân khấu được trang trí bằng 520 ngàn hoa sen đá có đủ màu sắc chủng loại và điểm nhấn là chiếc bánh cưới được đính kết tỉ mỉ bằng hàng ngàn hoa hướng dương vô cùng nhỏ mà cô yêu thích.
Mặc Hoài Phong tiến dần về phía cô, anh khoác lên mình một bộ vest trắng vô cùng bắt mắt trông nó giống hệt hai bộ vest của Nguyên Khải và Nguyên Khang hôm qua nhưng bên ngực áo còn có một bông hoa hướng dương làm bằng bạch kim và kim cương.
Thấy anh đi đến ông Quân Thành và Quân Kiên nhẹ nhàng nắm lấy tay cô đặt lên hai tay của Mặc Hoài Phong.
- Ta giao con bé cho con, nhớ chăm sóc con bé thật tốt.
Chúc hai con hạnh phúc.
- Con cảm ơn bố.
- Hoài Phong, phiền cậu chăm sóc em gái tôi, và nên nhớ rằng nếu cậu làm tổn thương em gái tôi thì tôi sẽ không ngần ngại đem con bé rời xa cậu vĩnh viễn.
- Chắc chắn sẽ không có ngày đó đâu anh vợ.
- Tôi cũng mong là vậy.
Ông Quân Thành và Quân Kiên quay người đi xuống nhường lại sân khấu cho Mặc Hoài Phong và Tuyết Diễm, Anh nắm chặt lấy tay cô, và dắt cô đứng trước vị chủ hôn đang tươi cười với lời văn được Mặc Hoài Phong soạn sẵn.
- Mặc Hoài Phong, anh có đồng ý nhận Quân Tuyết Diễm làm vợ và sẽ chăm sóc, yêu thương và ngày ngày cưng chiều cô ấy từ bây giờ cho đến hết đời này không?
- Tôi đồng ý.
- Quân Tuyết Diễm, chị có đồng ý nhận Mặc Hoài Phong làm chồng và sẽ ngoan ngoãn đón nhận sự cưng chiều ngọt ngào của anh ấy từ bây giờ cho đến hết đời không?
- Tôi đồng ý.
- Hai anh chị có thể trao nhẫn cho nhau.
Vừa dứt câu hai hoàng tử nhỏ chạy đến, với bộ vest vô cùng đáng yêu và điểm nhấn là trên chiếc nơ cổ có một viên kim cương lấp lánh.
Trên tay Nguyên Khải và Nguyên Khang là một hộp nhẫn, Mặc Hoài Phong nhận chiếc hộp từ Nguyên Khải mở ra và đeo vào tay cô.
- Tuyết Diễm, em biết ý nghĩa của “sen đá” là gì không? Đó là “tình yêu vĩnh cửu” nghĩa là cả đời này em không thể trốn thoát tình yêu và vòng tay cưng chiều của ba cha con anh nữa rồi.
Tuyết Diễm đang hoang mang suy nghĩ về câu nói của Mặc Hoài Phong thì Nguyên Khang đã đưa hộp nhẫn về phía cô, cô vui vẻ nhận lấy và đeo cho anh.
- Mặc Hoài Phong, chúc mừng anh, đời này anh vĩnh viễn không thể rời khỏi Quân Tuyết Diễm em rồi.
- Bà xã, điều đó là tất nhiên rồi.
Cao thủ không bằng tranh thủ, Mặc Hoài Phong hôn nhẹ vào môi cô một nụ hôn chứ đầy sự cưng chiều ngọt ngào và tình yêu của anh.
Giới truyền thông cũng nhanh chóng chớp lấy thời cơ chụp ảnh, điều mà họ muốn là không bỏ sót một chi tiết nào.
Nụ hôn vừa dứt thì Nguyên Khải và Nguyên Khang đã đòi cô bế, khiến cho Mặc Hoài Phong phải nhanh chóng bế lấy Nguyên Khải để cô bế Nguyên Khang.
Một gia đình bốn người vô cùng hạnh phúc và cũng đập tan lời đồn của giới truyền thông về việc Mặc Hoài Phong đã cắt đứt quan hệ với vị hôn thê và thay vào đó là “Đám cưới thế kỉ của Mặc Hoài Phong và vị hôn thê Quân Tuyết Diễm”
Sau khi làm xong nghi thức, Mặc Hoài Phong và Tuyết Diễm cùng nhau tiếp đãi những vị khách, họ là những họ hàng thân thuộc, đối tác làm ăn, nhân viên công ty và cả bạn bè của hai bên gia đình.
Tần Gia Bảo – Mộc Nhiên, Quân Kiên - Đỗ Hoài và Phong Quý, Lãnh Quân, Châu Kì cũng thay nhau giúp Mặc Hoài Phong vả Tuyết Diễm tiếp khách.
Riêng hai cậu nhóc Nguyên Khang và Nguyên Khải thì không nghịch ngợm như lúc ở nhà mà tỏ ra lạnh lùng và ngoan ngoãn ở bên ông bà nội và ông ngoại vui vẻ nhận sự cưng chiều, chăm sóc của ông bà.
Truyền thông cũng thông ngừng chụp ảnh của hai cậu nhóc và đăng bài liên tục “hai cậu ấm Mặc gia lạnh lùng, đẹp trai giống hệt bố” hay “Người thừa kế tập đoàn Ánh Dương trong tương lai”….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT