Sau khi ăn sáng cùng Mặc Hoài Phong, Tuyết Diễm lên phòng hoàn thành cho xong bảng thiết kế Hè – Thu cho bộ sưu tập mới.

Hai tiếng nhẹ nhàng trôi qua, bộ sưu tập gồm năm mẫu thiết kế được ra lò với sự thoải mái và đơn giản cho các các khách hàng nữ đam mê thanh lịch và ba mẫu thiết kế nữ tính, ngọt ngào cho các khách hàng có tính cách mạnh mẽ.

Hoàn thành xong bảng thiết kế, Tuyết Diễm đi đến tủ quần áo chọn cho mình một bộ trang phục nhẹ nhàng, kín đáo và thoải mái, thêm vào đó là đôi giày trắng đơn giản ba phân.

Sau khi xuống nhà cô nhờ quản gia đưa mình đến công ty thời trang HND.

Khi cô bước vào công ty, mọi người nhìn cô với vẻ mặt đầy sự hâm mộ và chào hỏi cô hết sức thân thiện, cô cũng vui vẻ chào hỏi mọi người và đi đến phòng của giám đốc Đỗ.

Đứng trước cửa phòng cô gõ nhẹ vài cái, giọng nói của Đỗ Hoài lập tức vang lên.

- Giám đốc Đỗ, đây là những mẫu thiết kế dành cho quý 2 Hè – Thu…

- Diễm Diễm, sau cậu không cho người mang tới mà trực tiếp đến công ty vậy? Cậu có mệt không?

- Mình không sao, chỉ là có thai thôi mà, mình cũng đâu có vấn đề gì quan trọng cậu đừng lo lắng quá.

- Cô ngốc ạ, cậu phải giữa sức khỏe đấy.

Con nuôi của mình mà có vấn đề gì thì mình sẽ hỏi tội cậu.

- Rồi rồi, sẽ không có gì xảy ra đâu.

- À, giờ mình đang rảnh…không ấy mình gọi Nhiên Nhiên rồi ba chúng ta đi shopping nhé! Lâu rồi ba chúng ta không đi Shopping cùng nhau.

- Thế công ty…?

- Không sao, vắng giám đốc một hôm cũng đâu đến mức phá sản, với lại… Quân trưởng phòng à, cậu phải nghe lời giám đốc đấy.

- Vâng vâng, giám đốc nói gì em cũng nghe ạ.

- Hi hi hi, vậy mới ngoan chứ.

Đỗ Hoài gọi điện thoại cho Mộc Nhiên rồi ba cô nàng tung tăng đi ăn nhẹ rồi đi đến khu thương mại dạo vài vòng, nào là quần áo, phụ kiện, giày dép,… Ba nàng đi dạo một vòng rồi chợt ghé vào một cửa hàng thuộc công ty HND xem xét tình hình, nhưng xem ra lại gặp phải người quen rồi.

- Cô ơi, gói giúp tôi bộ này… - một cô gái xinh xắn nhẹ nhàng yêu cầu nhân viên gói lại chiếc váy mà cô ấy thích.

- Tôi thích chiếc váy ấy, cô gói cho tôi một chiếc luôn – người phụ nữ trông có vẻ xinh đẹp nhưng vô cùng khó ưa không ai ngoài Hàn Tuyết Sương.

- Xin lỗi cô, chiếc váy này cửa hàng chỉ còn đúng một cái và vị này đã lấy trước ạ! – nhân viên từ tốn trả lời.

- Tôi không cần biết tôi sẽ trả gấp hai… – Hàn Tuyết Sương gắt gỏng lên tiếng.

- Nhưng…

- Này cô ơi, tôi là người đến trước nên chiếc váy đó phải thuộc về tôi chứ ạ?

- Này ranh con, có biết tao là ai không? Là Hàn đại tiểu thư Hàn Gia đấy! Tốt nhất là đừng tranh giành với tôi nếu không… mày sẽ đắt tội với Hàn gia đấy.

- Cô…

Cô nhân viên đang hết sức khó xử vì không biết phải giải quyết thế nào thì Tuyết Diễm bước đến, nhìn kĩ cô gái xinh xắn đang đứng gần Hàn Tuyết Sương cô mới nở một nụ cười nhẹ, vì cô bé ấy không ai khác mà chính là Mặc Ngọc Hân em gái của Mặc Hoài Phong.

Ngọc Hân vừa nhìn thấy Tuyết Diễm đã nhõng nhẽo ôm lấy cô…

- Chị dâu… Hu hu bà chị già xấu xí đó ăn hiếp Hân Hân…

- Ranh con… Ai ăn hiếp mày chứ…

- Hu hu… Chị dâu…Hân Hân sợ…

- Hân Hân ngoan, không khóc nữa có chị đây rồi

- Hic…hic… Hân Hân chỉ muốn mua chiếc váy đó tặng cho chị thôi… mà…mà…

- Rồi…rồi… Ngoan không khóc, chị sẽ giải quyết thay Hân Hân được không?

- Đ…ược…ạ…

Tuyết Diễm quay sang nhìn Hàn Tuyết Sương đang đanh đá và tức giận thì không khỏi khó chịu, lúc trước ức hiếp cô thì không sao nhưng nay lại ức hiếp Ngọc Hân làm cô cực kỳ tức giận.

- Hàn Tuyết Sương, chiếc váy đó là do Hân Hân chọn trước nó phải thuộc về em ấy.

- Tuyết Diễm, cô đừng tưởng có Mặc gia và Quân gia chống lưng thì tôi sẽ sợ cô, muốn có thì tự mình tranh lấy…chiếc váy này tôi đã ra giá gấp đôi nó phải thuộc về tôi.

- Vậy sao? Vậy nếu tôi ra giá gấp 3…

- Giá gấp 5… Cô đừng mơ giành lại tôi, cô nên nhớ từ trước đến nay cô chưa từng thắng tôi.

- Được thôi… Tuyết Sương nếu cô thích thì coi như lần này tôi nhường cô lần nữa vậy… làm phiền cô nhân viên mau gói lại chiếc váy đó cho khách hàng đừng quên là phải tính 4000$…

- Vâng thưa trưởng phòng…

Nói rồi cô nở nụ cười khiêu khích với Hàn Tuyết Sương rồi nắm lấy tay Ngọc Hân đi vào cửa hàng xem xét số lượng mẫu mã các trang phục, còn Đỗ Hoài và Mộc Nhiên thì kiểm kê doanh thu.

Không ai để ý đến sự tức giận đến phát điên của Hàn Tuyết Sương vì bị lừa mua một chiếc váy giá gấp năm lần.

- Chị dâu… cửa hàng này là của công ty chị ạ?

- Đúng vậy, chiếc váy vừa rồi cũng là do chị thiết kế nên đương nhiên chị cũng đã có một chiếc.

Để cảm ơn Hân Hân giúp chị tăng doanh thu thì chị sẽ thiết kế riêng cho Hân Hân một bộ váy thật lung linh trong lễ trưởng thành nhé!

- Hoan hô, chị dâu là tốt nhất, em yêu chị nhất nhất luôn.

- Hân Hân càng ngày càng biết nịnh nọt rồi… à mà bây giờ em có muốn về biệt thự Ánh Dương với chị không? Chị em mình cùng làm bánh kem dâu tây.

- Muốn ạ! Lâu rồi em chưa được nếm thử bánh chị làm, thèm lắm luôn…

- Vậy em chờ chị một chút nha, chị đến nói với Đỗ Hoài và Mộc Nhiên một tiếng.

- Vâng ạ.

Tuyết Diễm đi đến bên Đỗ Hoài và Mộc Nhiên nói sơ qua về tình hình chung của các mẫu trang phục rồi tạm biệt hai người sau đó cùng Ngọc Hân về biệt thự Ánh Dương.

Sau một tiếng đồng hồ thì hai cô nàng cũng làm xong chiếc bánh kem dâu tây, nhưng cũng đã 10 giờ Ngọc Hân phải trở về biệt thự Mặc gia dùng cơm với ông bà Mặc nên Tuyết Diễm đã nhờ vệ sĩ đưa Ngọc Hân về Mặc gia.

Còn bản thân thì xuống bếp đóng gói thức ăn trưa định bụng sẽ mang đến tập đoàn ăn cùng Mặc Hoài Phong.

Cô bước đến tiền sảnh tập đoàn Ánh Dương khoảng 10h30, cô nhanh chóng đi thẳng đến thang máy và bấm tầng cao nhất.

Nhân viên ai cũng biết cô là hôn thê của Mặc tổng nên ai nấy đều chào hỏi nhiệt tình, cô cũng đáp lại vô cùng thân thiện.

Đứng trước phòng Tổng Giám đốc, cô nhẹ nhàng mở cánh cửa ra, đập vào mắt cô là một người phụ nữ đang ngã vào lòng của Mặc Hoài Phong… Hộp cơm trên tay cô rơi xuống đất, nước mắt giàn giụa… cô vừa đau lòng vừa nhanh chóng chạy đến thang máy rồi bắt taxi về nhà.

Còn Mặc Hoài Phong sau khi nghe tiếng động thì vội vàng đẩy cô thư kí vừa vấp ngã vào người anh với thái độ ghét bỏ, nhưng chợt thấy bóng dáng của cô thì anh vô cùng lo sợ, anh nhanh chóng đuổi theo cô nhưng không kịp, anh chắc rằng vợ yêu của anh đã hiểu lầm anh rồi…

Anh chưa kịp lấy xe về biệt thự Ánh Dương thì cùng lúc đó nhân viên thông báo đối tác làm ăn quan trọng của tập đoàn vừa đến, thư kí Phong không có ở tập đoàn nên anh đành cắn răng ở lại tiếp khách và trao đổi hợp đồng.

Sau khi kí xong hợp đồng anh lao như bay chạy về biệt thự Ánh Dương tìm cô….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play