Sau khi ăn trưa, ông Mặc Hưng gọi Mặc Hoài Phong lên thư phòng, nhìn mặt bố có vẻ không được thoải mái thì anh đã biết chắc việc bên công ty Ánh Viên đã đến tai ông.
- Ta nghe người báo, Mặc Bình tham ô và con đã tống nó vào tù à.
Nhắc đến công việc, khuôn mặt anh lại trở nên lạnh lùng, nhưng vẫn tỏ vẻ bình thản.
- Bố nghe rồi à?
- Ừm…con quản lý tập đoàn nên có quyết định thế nào thì ta không ý kiến, nhưng dù gì Mặc Bình cũng là con cháu Mặc gia, ta nghĩ nên tha cho nó một mạng.
Hơn ai hết, Mặc Hưng biết rõ con trai mình, nhìn bên ngoài chỉ là tống vào tù nhưng thực chất trong tù có thêm điều gì thì chưa chắc ai cũng biết.
Ông biết cách lãnh đạo lạnh lùng và thủ đoạn tàn nhẫn của Mặc Hoài Phong đối với những kẻ dám gây bất lợi cho tập đoàn nên ông lo sợ Mặc gia sẽ vì một số chuyện nhỏ mà đấu đá với nhau thì không hay.
- Được, lần này con nghe bố.
Ông gật đầu thỏa mãn, vì ông biết Mặc Hoài Phong đã hứa thì nhất quyết làm được.
- Đã đến lúc cho Mặc gia và cả Hàn gia một câu trả lời rồi, con không tính để Tuyết Diễm chịu thiệt thòi chứ? Nếu con không yêu con bé thì ta sẽ nhận con bé là con nuôi và trao trả tự do cho con.
- Sắp tới 50 năm thành lập công ty rồi, lúc đó bố sẽ biết quyết định của con.
- Được, ta chỉ mong con không hối hận khi lựa chọn.
Ông biết anh không thích tiếp xúc với phụ nữ, càng hiểu rõ tính cách không ai ép được của anh, lúc đầu thực hiện mối hôn ước ông cũng rất chần chừ và bây giờ ông cũng vẫn phải sống trong sự hồi hộp khi anh chưa nêu ra quyết định cụ thể.
Ông thật sự rất lo cho anh, và mong muốn anh tìm được người phụ nữ sẽ cùng anh đi hết cuộc đời.
Trò chuyện vài câu thì cũng đã xế chiều, anh xin phép ông Mặc Hưng cho anh và cô trở về biệt thự Ánh Dương.
Vì sắp tới anh phải chuẩn bị cho sự kiện trọng đại của công ty và của bản thân anh, anh muốn mọi thứ phải được hoàn hảo.
Mặc khác, anh biết từ lúc bước chân vào nhà chính thì cô gái của anh chẳng được nghỉ ngơi tý nào, nếu cứ ở đây mãi anh sợ mẹ anh và nhỏ em gái của anh sẽ làm cô mệt và bị bệnh, vì vốn dĩ sức đề kháng của cô còn khá yếu nên anh rất lo lắng.
- Công ty có việc gấp cần con nên con phải trở về rồi.
– đây là lý do thường ngày mà anh dùng khi muốn về biệt thự, bà Mặc cũng hiểu rất rõ về anh nên đã lên tiếng.
- Cũng gần đến bữa tối rồi con và Tuyết Diễm ở lại dùng bữa tối luôn đi, công việc để sao cũng được mà.
- Mẹ à, hôm sau con sẽ đến thăm mẹ, mẹ đừng buồn ạ.
- Được rồi Diễm Diễm, con về an toàn nhé.
- Vâng ạ.
Ngồi trên xe, cô không quên vẫy tay chào bà Mặc cùng Ngọc Hân nói lời tạm biệt, còn anh thì vẫn giữ gương mặt lạnh lùng vốn có.
Không biết vì sao cô lại cảm thấy anh khi ở bên cô và ở bên gia đình anh như hai con người khác nhau hoàn toàn.
Trên xe vì quá mệt nên cô đã ngủ quên, anh dịu dàng lấy áo vest của mình khoác lên cho cô.
Về đến nhà anh từ từ bế cô gái đang ngủ say sưa lên phòng, rồi xuống bếp nấu một ít thức ăn cho cô.
Lúc cô tỉnh dậy đã là 6h tối, bước xuống nhà thấy anh cùng thư kí Phong đang nói chuyện về công ty.
- Mặc tổng, địa điểm nhà hàng, sảnh tiệc và trang trí đã được chuẩn bị một cách chu đáo nhất, thiệp mời cũng đã gửi đến tất cả các công ty lớn nhỏ trong tập đoàn và cả các đối tác đã hợp tác với tập đoàn, Hàn gia và Bùi gia cũng đã nhận được thiệp.
- Cậu làm rất tốt, nhớ thông báo cho Tần Gia Bảo và cả Châu Kì, Lãnh Quân, tôi muốn từ khâu chuẩn bị tới khâu an ninh đều được đảm bảo.
- Vâng, tôi sẽ gửi thiệp mời cho họ.
- Dạo này cậu cũng đã rất vất vả rồi, sao sự kiện 50 năm của tập đoàn cậu sẽ được nghỉ ngơi, du lịch một tháng, mọi chi phí tôi sẽ chi trả.
- Cảm ơn Mặc tổng.
Thấy cô đi xuống, anh nở một nụ cười, dõi theo từng bước của cô.
Sau đó cô đi đến ngồi kế bên anh, anh dịu dàng vuốt lại những cọng tóc cho cô.
Thư kí Phong nhìn tình hình mang tính cẩu lương nặng nên không dám nén lại lâu.
- Cũng đã trễ rồi, xin phép Mặc tổng, Mặc thiếu phu nhân tôi phải về rồi.
- Thư kí Phong sao không ở lại dùng cơm luôn rồi về.
Thư kí Phong nhìn nhẹ qua anh, gương mặt tỏ vẻ bình tĩnh và không có gì nhưng với thư kí Phong thì đó là gương mặt cảnh cáo vô cùng đáng sợ
- Dạ thôi, dù gì tôi cũng có hẹn với bạn ăn tối rồi ạ.
- Vậy…hẹn thư kí Phong hôm khác nha!
- Vâng thưa Mặc thiếu phu nhân.
Thư kí Phong đứng dậy chào hai người ra về, anh có ngu đâu mà ở lại, ở lại không những phải ăn cẩu lương ngập mồm mà còn có thể bay luôn chuyến du lịch miễn phí một tháng nữa.
Tốt nhất là anh vẫn nên nhìn sắc mặt của Mặc tổng mà làm việc thì hơn…
Sau khi thư kí Phong ra về thì anh và cô bước vào nhà ăn, anh dịu dàng gắp thức ăn cho cô và nhắc nhở cô về sức khỏe của cô.
- Lần sau về nhà chính em cũng phải nghỉ ngơi đàng hoàng, đừng có lo chơi mà quên sức khỏe của mình.
- Hì hì, em biết rồi mà…à mà anh với thư kí Phong nói chuyện gì vậy?
- Sắp tới 50 năm thành lập tập đoàn Ánh Dương rồi…thư kí Phong tới báo cáo tình hình tổ chức thôi.
- Khi nào vậy anh?
- Ngày mốt…à ngày mai anh sẽ đưa em đi chọn lễ phục.
- Lễ phục? Em cũng phải tham gia ạ?
- Em nghĩ gì vậy Mặc thiếu phu nhân, sự kiện trọng đại của Mặc gia em không có mặt sau được.
- Hì hì, em quên mất…
- Vậy em có quên những gì đã nói lúc trưa không nhỉ? Hình như có người nói không sợ anh thì phải?
- Em…em…cũng quên mất rồi…
Nói xong cô chạy nhanh lên phòng, nhưng anh vẫn nhìn thấy gương mặt của cô đã đỏ lên vì xấu hổ, xem ra con mèo hoang của anh lại ngượng ngùng nữa rồi…
Ngày hôm sau, anh đưa cô đi chọn lễ phục cho cô và cả bộ vest cho anh tại một thương hiệu có tiếng trên thương trường.
Sau khi chọn lễ phục xong thì anh phải quay về tập đoàn gấp thì có cuộc họp quan trọng, nên cô đã gọi cho Mộc Nhiên và Đỗ Hoài cùng mình đi shopping lựa một ít phụ kiện kèm theo cho bữa tiệc.
Ngày tổ chức sự kiện trọng đại của tập đoàn rồi cũng đến, mọi thứ được trang trí một cách trịnh trọng và vô cùng đẹp mắt, không những tạo ra không gian sang trọng mà còn làm cho mọi người cảm giác thoải mái bằng thủy tinh và hoa hướng dương.
Mặc Hưng cùng Mặc phu nhân đến khá sớm, Mặc Hưng mang một bộ vest đen với cà vạt màu đỏ đô, trùng với màu của bộ trang phục thanh lịch của Mặc phu nhân, bộ trang phục được đi kèm bộ trang sức vô cùng quý giá làm Mặc phu nhân thêm phần sang trọng.
Hai ông bà đón tiếp khách và chào hỏi những người bạn thân cùng những đối tác lâu năm của tập đoàn.
Sau một khoảng thời gian chờ đợi thì cuối cùng Mặc Hoài Phong và Hàn Tuyết Diễm cũng đã đến bằng chiếc siêu xe giới hạn màu đen quyền lực.
Mặc Hoài Phong khoác lên mình bộ vest đen cùng cà vạt màu vàng kim tựa như những cánh hoa hướng dương đang lấp lánh giữa ánh Mặt Trời.
Còn Hàn Tuyết Diễm thì khoác lên mình một chiếc đầm dạ hội đuôi cá màu vàng nhạt, ôm lấy đường cong vô cùng xinh đẹp của cô trong cô cực kỳ xinh đẹp và lộng lẫy.
Bên cạnh đó đôi giày thủy tinh được cô lựa chọn cực kỳ tinh tế, bộ trang sức hoa hướng dương anh tặng cùng chiếc nhẫn anh đã cầu hôn cô cũng được cô mang trong sự kiện này.
Khi cô khoác tay anh bước vào, tất cả mọi người đều hướng về anh và cô, giới truyền thông thì nhanh tay chụp lấy khoảng khắc vô cùng trọng đại và có sức hút mạnh mẽ này.
Mặc tổng của tập đoàn Ánh Dương từ lâu không tiếp xúc với phụ nữ nay lại khoác tay một cô gái xinh đẹp và quyến rũ làm mọi người hết sức ngạc nhiên và trầm trồ..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT