Triệu Thụy cùng Đôn Triệt hai người vừa mới phi hành không lâu thì ở phía trước không xa, đột nhiên từng trận cương phong kinh khủng thổi tới.
Những trận cương phong được thổi lên từ khe hở thật lớn trên Phá Toái Bình Nguyên, gió rít gào thét mang theo thanh âm đáng sợ.
Làm cho thân hình Triệu Thụy quơ quơ thiếu chút nữa không có thể ổn định lại được! Về phần Đôn Triệt, tức thì bị cổ trận gió này thổi tung lên trời cao, sau đó hướng vực sâu không thấy đáy kia rơi xuống!
“Ai nha! Triệu Thụy huynh đệ! Cứu mạng nha!” Đôn Triệt bất ngờ không phòng ngự, tay chân vun lên loạn xạ, hét toán lên.
Triệu Thụy lắp bắp kinh hãi, đuổi bám sát theo đem Đôn Triệt chặt chẽ bắt lấy, lúc này mới khiến hắn không có bị rơi xuống bên trong vực sâu không đáy kia.
Đôn Triệt hô lên một tiếng kinh hãi, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, nói: “Triệu Thụy huynh đệ, lần này may mắn có ngươi bằng không ta nhất định đã rơi vào trong vực sâu không thấy đáy.
Phía dưới đó rất đen tuyền cũng không biết sâu đến bao nhiêu nữa, một khi ngã xuống chỉ sợ là dữ nhiều lành ít!”
Triệu Thụy cười nói: “Ngươi yên tâm, có ta ở đây sẽ không để ngươi rơi đó xuống đâu”.
Hắn vừa nói, một bên nhanh lôi kéo Đôn Triệt, một bên chống đỡ từng trận cương phong từ trong vực sâu thổi tới.
Gian nan bay về hướng Bắc.
Trên Phá Toái Bình Nguyên, khoảng cách giữa các lục địa không đồng đều.
Lục địa gần nhất cách Triệu Thụy cũng đã vài chục km, xa nhất lên đến mấy ngàn km.
Nếu như lúc bình thường, thì khoảng cách này không tính là gì, nhưng bởi vì có những trận cương phong mạnh mẽ ngăn cản tốc độ của hắn, nên so với lúc bình thường chậm hơn rất nhiều.
Triệu Thụy cùng Đôn Triệt hai người bay một hồi lâu, mới bay được hơn một ngàn km, nhưng trên Phá Toái Bình Nguyên hoang vu mờ mịt này hơn một ngàn km thật sự không tính là gì, còn không biết bao lâu nữa mới có thể nhìn thấy được sinh vật tồn tại.
Tại trên một khối cô đảo hạ xuống, hai chân vừa chạm mặt đất, Đôn Triệt lúc này mới thật mạnh thở ra một hơi mới cảm thấy chính mình đã an toàn, phi hành trên không trung thật sự có chút mạo hiểm.
Triệu Thụy xoay người tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh, mày kiếm nhướng lên.
Hắn không ngờ rằng vừa mới tới nơi này – Tiên Ma Giới liền gặp phiền toái.
Trong tầm mắt lại không nhìn thấy một bóng người, hắn chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Phá Toái Bình Nguyên cuồng phong cương mãnh liệt, áp suất thật lớn làm tốc độ phi hành của hắn giảm đi rất nhiều.
Đặc biệt Đôn Triệt, trước mắt vẫn là tu chân giả Độ Kiếp kỳ, thực lực tương đối yếu kém, đột nhiên mang hắn đi tới Tiên Ma Giới, rõ ràng hoàn cảnh phi thường xấu, lại càng làm chậm tốc độ của hắn.
Đây là dưới tình huống không gặp được ma thú.
Tại Tiên Ma Giới thần bí khó lường, nếu như gặp được tiên thú ma thú hung mãnh thì Triệu Thụy cảm thấy bản thân đủ để bảo vệ chính mình không có vấn đề gì, nhưng thực lực của Đôn Triệt một khi gặp được phục kích, sợ sẽ gặp nguy hiểm, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp thay đổi cục diện này.
Ít nhất cũng phải làm cho thực lực Đôn Triệt tăng lên tại trong khoảng thời gian ngắn mới được.
Triệu Thụy suy nghĩ một chút rồi nói cho Đôn Triệt biết, làm hắn có thời gian hấp thu nội đan Băng Tuyết Ma Long, tăng nhanh tiến độ tu luyện, nhanh chóng tăng tu vi của bản thân lên.
Đôn Triệt cũng đã bức thiết cảm nhận được áp lực.
ít nhất hắn cảm thấy được mình không thể trở thành gánh nặng cho Triệu Thụy.
Hai người một bên hướng hướng Bắc phi hành, một bên tiến hành tu luyện, cứ như vậy đại khái 6,7 ngày đi qua, nội đan Băng Tuyết Ma Long bị Đôn Triệt hấp thu hơn phân nửa.
Đôn Triệt tu luyện cũng đã đến thời khắc mấu chốt.
Vì vậy Triệu Thụy tạm thời dừng lại đợi cho Đôn Triệt sau khi đột phá, lại tiếp tục tiến lên phía trước.
Đôn Triệt đem linh lực cuối cùng trong nội đan Ma Long toàn bộ hấp thu, sau đó ổn định trên mặt đất thi triển ra một tư thế cổ quái bắt đầu luyện hóa.
Triệu Thụy từ Hoàng Tuyền Địa Cung biết được phương thức tu luyện so với tu chân giả bình thường khác nhau rất lớn, điều này cũng không thể trách được.
Lập tức đứng bên người Đôn Triệt thay hắn làm hộ pháp, tránh có mãnh thú quấy rầy.
Đương nhiên, đây chỉ là phòng ngừa vạn nhất.
Trước mắt bọn họ còn chưa từng thấy qua mãnh thú, thậm chí còn không có gặp được bất cứ một sinh vật nào.
Được Triệu Thụy hộ vệ, Đôn Triệt bình bình an an mà luyện hóa nội đan Ma Long, từ đó hắn không ngừng hấp thu nội đan Ma Long, thân thể hắn cũng đã bắt đầu sinh ra một ít biến hóa.
Từng làn sương trắng dày đặc từ trên người hắn tràn ra, đem hắn bao bọc ở bên trong.
Đám sương trắng này không ngừng hướng bốn phía phiêu tán, hơn nữa cực kỳ băng hàn, nơi sương trắng đi qua lập tức ở nơi đó liền bị bao trùm lên một tầng băng mỏng.
Sau khi hấp thu triệt để, màn sương trắng lạnh rét kia chuyển thành thật chất băng hàn, đem Đôn Triệt phong ấn vào trong đó.
Trên người Đôn Triệt lúc này cũng đã bắt đầu xuất băng tầng.
Hơn nữa băng tầng càng ngày càng dày, ở xa xa nhìn qua giống như là một tòa băng quan.
Triệu Thụy biết Đôn Triệt tu luyện đã đến thời điểm mấu chốt, vì thế đề cao cảnh giác, tăng mạnh cảnh giới.
Cùng lúc đó, trong tâm hắn cũng đã mơ hồ có vài phần kỳ vọng, hy vọng thực lực Đôn Triệt có thể tăng nhiều hơn.
Đôn Triệt tu vi càng cao đối với trợ giúp của hắn lại càng lớn.
Ngày đêm như thoi đưa, Triệu Thụy tại trên khối bình nguyên hoang vu trải dài trăm dặm thay Đôn Triệt cảnh giới canh chừng hơn một tháng thời gian.
Tảng băng trên người Đôn Triệt càng ngày càng dày, băng hàn càng lúc càng nhiều, độ ấm chung quanh cũng trở nên cực thấp, cả khối lục địa đều bị bao trùm bởi băng tầng.
Đột nhiên vào một ngày, băng hàn sương trắng bắt đầu kịch liệt phiêu diêu, băng quan trên người Đôn Triệt đã xuất hiện vài đạo vết rạn nứt.
Ngay sao đó, băng quan nổ tung ra, phân tán ra bốn phía xung quanh.
Đôn Triệt mở mắt, duỗi duỗi cơ thể, từ từ đứng lên.
Hắn đã đại công cáo thành!
Triệu Thụy cẩn thận đánh giá Đôn Triệt, hiện trên người Đôn Triệt phát sinh biến hóa phi thường lớn.
Lông mao trên người của hắn bắt đầu ít dần đi, da tay cũng đã trở trên tinh mịn, hai mắt sáng ngời.
Nếu như Đôn Triệt trước kia ngoại hình xấu xí thật giống như dã thú, nhưng hiện tại Đôn Triệt trông bề ngoài càng thêm tiến gần đến nhân loại.
So với trước kia thuận mắt hơn nhiều.
Đối với biến hóa lần này của Đôn Triệt, Triệu Thụy cảm thấy vô cùng cao hứng.
“Cảm giác như thế nào? Tu vi đề cao ít nhiều?” Hắn cười cười hỏi Đôn Triệt một câu.
Đôn Triệt cười hắc hắc, cũng không trực tiếp trả lời, chỉ triệu tập chân khí toàn thân, sau đó mở ra cái miệng to đùng, rống lớn một tiếng, thi triển ra Yêu Quái Hồn Thiểm.
Nhiệt độ không khí ở chung quanh đột nhiên hạ thấp xuống, từng trận băng hàn tụ tập lại hình thành một đoàn băng vụ tại trong miệng, cuối cùng đoàn băng vụ màu trắng hóa thành đoàn quang thúc băng hàn cự đại hướng về phía trước bắn phá ra, đánh ầm ầm trên khối lục địa ở xa xa hơn 1km.
“Ầm”
Một tiếng nổ giống như băng sơn địa liệt (như núi tuyết lở).
Bụi đất tung bay, nguyên cả khối lục địa có diện tích vài chục km vuông, tại dưới oanh kích của Đôn Triệt bị oanh thành bột phấn, hoàn toàn tiêu thất!
Triệu Thụy không khỏi hơi hơi lắp bắp kinh hãi, thật không ngờ nội đan Băng Tuyết Ma long thế nhưng làm cho Đôn Triệt thực lực tăng lên tới trình độ này! Mới vừa rồi Đôn Triệt thi triển ra thực lực chỉ sợ đã đạt đến Đại Thừa kỳ cũng không chừng! Phải biết rằng, Đôn Triệt trước kia là tu chân giả Độ Kiếp, nhưng hiện tại một bước lại thăng lên Đại Thừa kỳ, tăng lên một cái cảnh giới a! Khoảng cách đến tiên ma chỉ còn có một bước!
Bản thân Đôn Triệt cũng bị chính bản thân mình xuất ra thực lực làm cho hoảng sợ một trận! Hắn có thể cảm nhận được thực lực của chính mình tăng lên không ít, cũng tuyệt đối không ngờ rằng lại tăng lên đến tình trạng này! Điều này thật sự ra ngoài dự liệu của hắn! Đôn Triệt ngu ngơ tại chỗ một hồi lâu, sau đó vui mừng lớn tiếng hét toán lên, tại chỗ lại nhảy lên nhảy xuống.
“Ha ha, lực lượng của ta thế nhưng đã trở nên cường đại như vậy!”
Triệu Thụy đứng ở một bên mỉm cười nhìn Đôn Triệt đang vô cùng hưng phấn, hắn cũng đã âm thầm thay hắn cao hứng.
Thực lực Đôn Triệt đại tăng đối với hắn mà nói, là chuyện cực tốt.
Sau này tại thời điểm đối địch chiến đấu, Đôn Triệt lực lượng cường đại đều trở thành trợ lực của hắn!
Đôn Triệt hưng phấn một hồi lâu, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Hắn vọt tới trước mặt Triệu Thụy, một cái ôm thân thiết đem Triệu Thụy ôm lấy.
Sau đó phi thường kích động lớn tiếng nói: “Triệu Thụy huynh đệ, nếu không phải ngươi dẫn ta rời đi Hoàng Tuyền Địa Cung, nếu không phải ngươi tặng ta khỏa nội đan Ma Long này, tu vi của ta chỉ có thể dừng lại ở tại Độ Kiếp kỳ mãi mãi! Ta nằm mộng cũng không nghĩ tới, cư nhiên có thể tu luyện đến cảnh giới Đại Thừa kỳ, nhưng lại trong một thời gian ngắn như vậy! Phần ân tình này ta thật sự là không có cách nào đáp trả lại cho ngươi được!”
Triệu Thụy bị Đôn Triệt ôm thiếu chút nữa không thở nổi, hắn thật vất vả mới thoát ra được cái ôm thân thiết của Đôn Triệt, cười nói: “Chúng ta là hảo huynh đệ mà, đưa cho ngươi một viên nội đan Ma Long đã là gì đâu? Lại nữa, ngươi đã từng cứu ta một lần lúc còn ở Đại Hoang Chi Địa, còn mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng thay ta bám trụ Băng Tuyết Ma Long, phần tình cảm này ta cũng đều ghi ở trong lòng, hẳn là ta cảm tạ ngươi mới đúng.
“Thật không?” Đôn Triệt cười hắc hắc, gãi gãi đầu, “Ta như thế nào không biết, ta đã làm ra nhiều chuyện như vậy?”
Triệu Thụy vỗ vỗ bờ vai của hắn, trêu ghẹo nói: “Bởi vì ngươi chưa từng ghi vào trong tim.
Đúng rồi Đôn Triệt, ta cảm thấy pháp thuật này của ngươi nên cải danh đi ha”
“Cải danh?” Đôn Triệt có chút mờ mịt.
Triệu Thụy nói: “Đúng vậy! Ngươi mới vừa rồi thi triển ra pháp thuật nguyên bản là Yêu Quái Hồn Thiểm rất không thích hợp, mà tên gọi cũng không đúng nữa”
Đôn Triệt cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy được Triệu Thụy nói cũng có đạo lý, nói: “Kia nên đổi thành cái tên gì nhỉ?”
Triệu Thụy suy nghĩ một chút nói: “Hay kêu là Ma Long Băng Hồn Thiểm đi, như thế nào?”
Đôn Triệt cảm thấy cái tên này thực sự là uy phong, tự nhiên liên tục gật gật đầu, không có chút phản đối nào?”
Đôn Triệt sau khi thực lực đại tăng trên diện rộng, đối với từng trận gió trên Phá Toái Bình Nguyên có sức chống cự tăng mạnh, cũng không tiếp tục cần Triệu Thụy dẫn dắt, một mình có thể phi hành.
Nhưng cho dù như thế đi nữa, bởi vì từng trận gió trên Phá Toái Bình Nguyên thật sự là quá mãnh liệt, hơn nữa còn mang theo cát đá bụi đất bổ xuống.
Do vậy tốc độ phi hành của hai người vẫn không nhanh hơn là mấy.
Cứ như vậy, nhắm hướng Bắc phi hành được vài ngày.
Hai người dừng lại trên một khối cô đảo lơ lửng trên không chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi lại tiếp tục bay đi.
Đột nhiên một số điểm đen thật nhỏ xuất hiện từ hướng Tây Nam.
Triệu Thụy ngưng tụ thị lực, cẩn thận đánh giá mấy cái điểm đen thật nhỏ kia, dĩ nhiên là một đội phi cầm kỳ dị, ước chừng có khoảng 20, 30 con.
Loài phi cầm này đầu giống như chim, nhưng thân thể giống ngựa, toàn thân là hoa văn như hổ, trên lưng mọc một đôi cánh màu trắng, cánh của nó ước chừng mười thước.
Cương phong trên Phá Toái Bình Nguyên này cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí cả Triệu Thụy là cường giả như vậy đều có chút gian nan.
Thế nhưng một đám loài phi cầm kỳ dị tại trong cương phong phi thường vững vàng, hơn nữa tốc độ phi thường nhanh, như là đi trên đất bằng ấy.
Đội phi cầm kỳ dị bay càng lúc càng gần, Triệu Thụy liền phát hiện trên lưng mỗi con phi cầm còn có thêm một người ngồi ở trên đó!
Xem ra loài phi cầm này thuộc một loài chuyên về vận chuyển a.
Triệu Thụy trong lòng vui mừng quá đỗi, hắn rốt cục ở trên Tiên Ma Giới này cũng nhìn thấy được bóng người.
Lần này nếu những người đó nguyện ý mang theo hắn và Đôn Triệt một đoạn đường, ít nhất bọn họ không phải đi đường vòng.
Vì vậy, hắn đem chân khí đưa đến bàn tay, ngưng tụ thành quang cầu màu lam, sau đó hướng lên không trung phóng lên.
Với ý đồ khiến cho đối phương chú ý.
Một lát sau, đội phi cầm từ trên không trung chậm lại, huyền phù dừng lại cách bọn họ một đoạn không xa.
Một trung niên nam tử với vẻ bề ngoài hơn bốn mươi tuổi, đang điều khiển phi cầm rời khỏi đội ngũ tiến đến trước mặt hai người.
Trung niên nam tử này hình như là thủ lĩnh của đội nhân mã, mặt tròn, mặt trắng cằm không râu, mặc chiếc áo rộng cổ dài, nhìn qua thập phần hiền lành, bất quá trong ánh mắt lại lộ ra vẻ thông minh lanh lợi.
Hắn đánh giá từ trên xuống dưới bọn họ vài lần, sau đó hỏi: “Các ngươi là ai? Sao lại có phục sức (mặc áo quần) kỳ quài như thế?”
Triệu Thụy thật lòng đáp: “Ta gọi là Triệu Thụy, đây là huynh đệ của ta - Đôn Triệt, chúng ta từ địa cầu đi vào Tiên Ma Giới, bởi vì đường xá không quen thuộc nên đã lạc đường, hy vọng ngài có thể chỉ đường giúp cho chúng ta”
Trung niên nam tử kia kinh ngạc, nói: “Thì ra các ngươi là từ địa cầu vừa mới phi thăng thành tiên nhân? Các ngươi hẳn là xuất hiện tại bên trong Thần Điện ở trên Chúng Thần Chi Thành mới đúng chứ, nơi đó tự nhiên có thần tiên hướng dẫn, nhưng hiện tại như thế nào lại xuất hiện ở Phá Toái Bình Nguyên này, ở đây là biên giới Phá Toái Bình Nguyên mà?”
Triệu Thụy cười khổ một tiếng, nửa thật nửa giả nói: “Chúng ta phương pháp tu luyện không giống người thường a, lúc sử dụng phương pháp này, cho nên mới được đưa đến nơi đây”
Trung niên nam tử kia hơi trầm ngâm một hồi, sau đó gật gật đầu, tựa hồ tiếp nhận lời giải thích của Triệu Thụy.
“Hai vị tiên trưởng, vậy các ngươi hiện tại định đi nơi đâu? Đi Chúng Thần Chi Thành à? Nơi đó cách ở Phá Toái Bình Nguyên này thật sự quá xa.
Hơn nữa chúng ta cũng không có đi vào trong thành”.
Trung niên nam tử tưởng nghĩ Triệu Thụy cùng Đôn Triệt thật sự là tiên nhân vừa mới phi thăng cho nên trong lời nói cũng khách khí rất nhiều.
Triệu Thụy nhún vai nói: “Cũng không biết nữa, chúng ta tạm thời không có mục đích nhất định, chỉ cần có thể rời đi cái địa phương quỷ quái này là được.
Không biết các ngươi có thể mang theo bọn ta đi một đoạn không?
Trung niên nam tử kia mỉm cười nói: “Tự nhiên có thể”.
Nói xong, gọi thủ hạ nhượng lại một con phi cầm cấp cho Triệu Thụy cùng Đôn Triệt ngồi cưỡi.
Triệu Thụy cùng trung niên nhân này nói mấy câu, biết được người này ở Trung Đông tên là Đổng Hoàn, là thương nhân trên Tiên Ma Giới.
Những người phía sau là thuộc hạ của hắn.
Bọn họ là thương đội ở Thiên Hằng Thành tại Phá Toái Bình Nguyên, đang cùng một số bộ lạc tại biên giới giao dịch làm ăn.
Sau khi sinh ý xong đang chuẩn bị phản hồi Thiên Hằng Thành nghỉ ngơi một khoảng thời gian, sau đó lại tiếp tục đi đến thành thị quan trọng nhất và phồn hoa nhất ở pháo đài Lôi Thần trên Phá Toái Bình Nguyên.
Triệu Thụy thật không ngờ, Tiên Ma Giới nguyên lai cũng có thương đội, vì vậy tò mò tỉ mỉ hỏi thăm tình huống tại Tiên Ma Giới một hồi.
Lúc này hắn mới biết được, tình hình ở trên Tiên Ma Giới cùng với Phàm Nhân Giới cũng không sai biệt lắm.
Thần tiên yêu ma cũng không phải chiếm toàn bộ Tiên Ma Giới, mà là chiếm một phần nhỏ mà thôi, đại bộ phận là thành phần dưới đáy xã hội gọi là tiên dân.
Những tiên dân này, ở thời viễn cỗ lúc Địa Cầu cùng với Tiên Ma Giới tương thông nhau từ Địa Cầu di cư mà đến, cho đến khi Thông Thiên Chi Lộ bị phá hủy, những người này lưu lại tại Tiên Ma Giới, trở thành tiên dân.
Do ở Tiên Ma Giới, hấp thu linh khí dư thừa ở Tiên Ma Giới, những tiên dân này cùng với nhân loại bình thường đã có sự bất đồng, bọn họ sống rất lâu, lực lượng càng mạnh, tiên dân bình thường đều giống như tu chân giả thực lực cao giai tại Địa Cầu.
Mặt khác, bọn họ tu luyện thành thần tiên cũng dễ dàng hơn.
Tuy nhiên, bởi vì từ trên Địa Cầu phi thăng đến chúng thần tiên yêu ma, mặc dù nhân số cực nhỏ nhưng cũng đều là tinh anh trong tinh anh, mỗi người cũng đều trải qua vô số đau khổ cùng khảo nghiệm mới có thể thành tiên thành ma.
Sở dĩ, một khi tiến nhập Tiên Ma Giới, tiến độ tu luyện của bọn họ nhanh hơn rất nhiều, thực lực khẳng định cũng sẽ vượt xa hơn nhiều so với chúng thần ma ở Tiên Ma Giới.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân, nên đám người Đổng Hoàn đối Triệu Thụy có phần tương đối tôn kính.
Đổng Hoàn hỏi Triệu Thụy tại trên Phá Toái Bình Nguyên này đã ở bao lâu rồi.
Vì thế Triệu Thụy liền nói lên sự thật.
Đổng Hoàn hả hả cười nói: “May mắn các ngươi gặp ta, bằng không, nếu chỉ dựa vào phi hành chi thuật tại trên Phá Toái Bình Nguyên phi hành, không biết các ngươi muốn bay đến năm tháng nào mới có thể bay ra khỏi.
Trên Phá Toái Bình Nguyên rộng lớn khôn cùng cho dù thần tiên có giai vị cao thâm đi nữa, thực lực càng mạnh đi nữa, nếu không điều khiển tường vân (đám mây) cũng không dám tùy ý tại trên Phá Toái Bình Nguyên mà phi hành.
Chúng ta là tiên dân bình thường càng là không có tư cách, cũng không có năng lực đằng vân giá vũ, nen chỉ có thể cưỡi tiên thú mà thôi”
“Tiên thú này tên gọi là gì vậy?” Triệu Thụy hỏi.
“Chúng nó gọi là Song Dực Nga Mã, tính cách ôn thuận.
Có thể chống đỡ cương phong, hơn nữa tốc độ cực nhanh, một giờ có thể bay được hai vạn dặm.
Đặc biệt rất thích hợp phi hành tại trên Phá Toái Bình Nguyên”
“Wow! 1 giờ bay 2 vạn dặm! Nhưng là ở trên Phá Toái Bình Nguyên này nữa cơ chứ” Đôn Triệt trợn tròn con ngươi, kinh thán một tiếng, chỉ cảm thấy đại khai nhãn giới, thần kỳ vô cùng.
Nếu để cho chính bọn họ tại trên Phá Toái Bình Nguyên, bay 1 giờ có thể bay được vài dặm là cùng, vậy thực lực đã không tồi rồi.
Triệu Thụy lại hỏi tiếp: “Chúng ta bây giờ muốn bay bao lâu mới có thể tới Lôi Thần pháo đài?”
Đổng Hoàn đáp: “Ít nhất mất 6, 7 ngày.
Ở trên Phá Toái Bình Nguyên dân cư rất thưa thớt, cho dù chúng ta bay đến bộ lạc gần nhất, đại khái cũng đến buổi sáng ngày mai mới tới nơi”.
Diện tích Tiên Ma Giới thật đúng là rất lớn.
Triệu Thụy cười khổ một tiếng, cảm giác được thế giới quan tại trong tâm tưởng chính mình hoàn toàn bị đảo ngược, nơi này dĩ nhiên lấy vạn dặm để đo đạc, quả thực làm người ta kinh tâm.
“May mắn được Đổng tiên sinh xuất thủ tương trợ, nếu không mà nói, chúng ta chỉ sợ bị chết đói ở trên Phá Toái Bình Nguyên này rồi.
Đổng Hoàn cười cười nói: “Một cái nhấc tay mà thôi, không cần nói đến a”
Đôn Triệt trong lòng rất hiếu kỳ, rất muốn biết.
Hắn ngồi ở trên Song Dực Nga Mã nhìn phong cảnh dưới mặt đất, tiếp đó lại hỏi: “Vì cái gì mà nơi này biến thành hình dạng như vậy? tất cả đều là kiểu dáng giống nhau?”
Đổng Hoàn kiên nhẫn giải thích: “Kỳ thật, trước đây thật lâu, mảnh đất Phá Toái Bình Nguyên này cũng không có bị tan vỡ như bây giờ, nó là một khối bình nguyên phì nhiêu, rừng rậm cùng sông suối trải dài vạn dặm.
Lúc chiến tranh viễn cổ thần ma nổ ra, mảnh bình nguyên bị lực lượng cường đại của viễn cổ Thần ma ầm ầm đánh phá tứ phân ngũ liệt, tan vỡ không chịu nổi.
Mấy ngọn cương phong thổi ra từ trong vực sâu nghe nói chính là lực lượng viễn cổ thần ma lưu lại mà hình thành”
Triệu Thụy nghe xong Đổng Hoàn nói như vậy, trong lòng đột nhiên vừa động, không khỏi hoài nghi Đổng Hoàn, theo lời thần ma đại chiến ở trong Tiên Ma Lăng Viên cũng đã ghi lại cái lần đại chiến kia, vì vậy vội vàng tiếp tục truy vấn tình hình cụ thể và tỉ mỉ hơn.
Mà lần này hắn đến Tiên Ma Giới cũng là một trong những mục đích.
Nhưng, bởi vì lần đại chiến đó cách hiện tại thực sự đã quá lâu đời, lâu đời đến nỗi rất nhiều thần tiên ở Tiên Ma Giới cũng không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ.
Có thể thần tiên từ thời viễn cổ tồn tại cho đến nay cũng đã không còn một mống nào, hơn nữa hoặc là ở trên đỉnh cao tại Tiên Ma Giới hoặc là mai danh ẩn tích không cách nào tìm kiếm được.
Tự nhiên Đổng Hoàn không tìm ra một cái tin tức chính xác nào.
Hơn nữa đây chỉ là một vài tin tức trong truyền thuyết vô cùng đơn điệu nói cho Triệu Thụy biết mà thôi.
Triệu Thụy thu hoạch cũng không nhiều, vì thế cũng không hỏi nữa.
Cứ như vậy, đám người cưỡi Song Dực Nga Mã tiếp tục bay về hướng Bắc, Triệu Thụy cùng Đôn Triệt chỉ cảm thấy bên tai tiếng xé gió vù vù, cảnh vật rất nhanh hướng phía sau lùi lại.
Mãi cho đến buổi sáng ngày hôm sau.
Bọn họ rốt cục từ rất xa cũng thấy được một bộ lạc tại trên Phá Toái Bình Nguyên.