Triệu Thụy nghe xong cảm thấy được rất có lý.
Trên người Băng Tuyết Ma Long mọi thứ đều có thể xem là bảo bối, nói không chừng sau này còn có thể dùng đến nó.
Đôn Triệt đi theo Ngô Cương lấy một đám Long Lân, tháo gỡ một cái long trảo, sau đó như là ở bên trong bụng Băng Tuyết Ma Long có cái gì đó sản sinh hứng thú.
Vì thế theo như lời Triệu Thụy, tại trên người Ma Long mở ra một cái động bò vào trong.
Qua một hồi lâu thật lâu cũng không thấy hắn bò đi ra.
Triệu Thụy trong tâm cảm thấy được kỳ quái, cân nhắc có hay không cũng chui vào.
Đúng lúc này Đôn Triệt vẻ mặt hưng phấn chui ra, trong tay giơ cao lên một viên đá lớn trong suốt rất bóng loáng.
Đó là hạt châu.
Viên châu tán ra Băng lam sắc quang mang hướng ra phía ngoài toả hàn khí, nói không chừng cũng không phải là phàm vật.
"Uy! Các ngươi nhìn nhìn xem ta tìm được cái gì nào!" Đôn Triệt vui sướng lớn tiếng kêu lên.
Ngô Cương đứng ở cạnh Băng Long híp mắt cẩn thận nhìn xem sau đó cười to nói: "Ha! Tiểu tử ngươi vận khí thật không tồi! Thậm chí ngay cả nội đan Băng Tuyết Ma Long cũng đều do ngươi tìm được rồi!
Long nội đan chính là do Băng Tuyết Ma Long hao phí mấy ngàn năm tu luyện mà thành, tất cả tinh hoa đều tập trung ở nơi đó, đây là bảo vật khó có được.
Nếu sau phục dụng nó, có thể tăng cường đan điền chân khí trên diện rộng.
Nó mặc dù so với Hoàng Vưu Ma Đan đại khái chỉ hơi không bằng, nhưng đối với Đôn Triệt ngươi lại thích hợp! Đôn Triệt ngươi nhanh lấy nó nuốt vào, sau này ngươi thực lực tăng lên rất nhiều, về sau cũng sẽ không thua gì Triệu Thụy rồi!
Đôn Triệt nghe xong Ngô Cương giới thiệu, đầu tiên là hai mắt sáng lên có vẻ ngay lập tức hắn sẽ cho vào mồm, nhưng sau đó hắn dừng lại có chút xấu hổ lắc đầu nói: “Ma Long là do Triệu Thụy huynh đệ đánh chết, ta làm sao để có thể lấy đi vật của hắn chứ”
Triệu Thụy cười đi qua vỗ vỗ bờ vai hắn nói: "Ngươi là huynh đệ của ta trong lòng còn phân vân điều gì đó sao? Đôn Triệt ngươi làm cho ta nhiều như vậy, khỏa Ma Long nội đan này sao lại không thể cho ngươi cơ chứ? Hơn nữa ta còn muốn mang mgươi đi Tiên Ma Giới, nên thực lực của ngươi không tăng trưởng một chút không thể được"
"Thật sự sao? Triệu Thụy huynh đệ ngươi thật sự mang ta đi Tiên Ma Giới ư?" Đôn Triệt vui mừng quá đỗi, “Thế thì ta đây nhanh nhanh tăng lên một ít thực lực mới được, khỏa Ma Long nội đan này thuộc về ta!" Nói xong, hắn mở ra cái miệng rộng, chuẩn bị mạnh mẽ cưỡng bức nuốt khỏa Ma Long nội đan đại bự này nuốt đi xuống!
Triệu Thụy nhìn thấy cảnh dọa người này liền nhảy ra ngăn cản, Băng Tuyết Ma Long có được đê giai Thần Ma cường đại lực lượng, nội đan lại là nơi ẩn chứa linh lực, tất nhiên phi thường cường đại, viên nội đan này to như quả trứng cứ như vậy đột nhiên nuốt vào chỉ sợ Đôn Triệt ngươi chịu không nổi, hay là mỗi lần từ bên trong Ma Đan hấp thụ một chút linh lực từng tí thì tốt hơn.
Đôn Triệt từ trước đến nay đều nghe lời nói Triệu Thụy, nên cũng không phản đối gì.
Triệu Thụy cấp cho Ngô Cương chữa thương đan tự mình luyện chế rồi bảo Đôn Triệt hấp thu linh lực nội đan Ma Long.
Sau đó đem Băng Tuyết Ma Long trên người có gì hữu dụng cũng đều một lần kiểm tra lại lấy hết, sau đó mới khởi động Ma Đế lệnh bài để Ma Đế đưa bọn họ mang về Ma Tông.
Theo sau đó là một đạo quang mang màu đỏ sậm tại trên lệnh bài bao lại Triệu Thụy, Đôn Triệt cùng Ngô Cương ly khai Đại Hoang Chi Địa.
Sau khi đi ra, hiện tại bọn hắn đang ở trong trái tim Ma Tông - Ma Điện.
Lúc này trong đại ma điện Ma Tông đệ tử cùng Lục đạo Ma Sư đã bị Ma Đế gọi về tề tụ lại nơi đây.
Mai Ngũ Liễu cùng Lý Vĩnh Triết tự nhiên cũng đã ở trong đó.
Đến khi nhìn thấy Triệu Thụy cùng Đôn Triệt không hề bị chút tổn thương từ Đại Hoang Chi Địa đi ra, trong Ma Điện mọi người nhất tề lắp bắp kinh hãi.
Đại Hoang Chi Địa trong suy nghĩ mọi người là nơi trên đời đệ nhất hung hiểm, là địa phương đáng sợ nhất, nếu như bị lưu đày tại Đại Hoang Chi Địa, Ma Tông đệ tử xem ra cơ hồ cùng phán tử hình không có gì khác biệt.
Chỉ cần đi vào là cửu tử nhất sinh.
Không nghĩ tới, Triệu Thụy cùng Đôn Triệt hai người không chỉ có an nhiên phản hồi, hơn nữa còn dẫn theo một dã nhân trở về nữa.
Điều này thật sự là rất kỳ quái! Giật mình qua đi, mỗi ý nghĩ trong lòng Ma Tông đệ tử cũng đều không giống nhau.
Lý Vĩnh Triết đánh giá ba người, trong lòng âm thầm lấy làm kỳ.
Bất quá, Mai Ngũ Liễu chính là nghiến răng nghiến lợi rất là ảo não nghĩ thầm Triệu Thụy như thế nào mệnh lớn như vậy.
Tại Đại Hoang Chi Địa lưu lại mười ngày thế nhưng đều không có đi vào cửa tử, quả thực cùng con đỉa không sai biệt lắm.
Đại Hoang là địa phương mãnh thú vô số làm sao lại không có đem Triệu Thụy cùng Đôn Triệt xử lý đi? Ngược lại còn dẫn theo một tên dã nhân cùng đi ra nữa cơ chứ?
Ma Đế ngồi ở cao cao xuyên qua bức rèm che.
Đánh giá dã nhân sau đó khẽ nói: “Ngươi là Ngô Cương trưởng lão? Không nghĩ tới ngươi như thế từ Đại Hoang Chi Địa đi ra!”
Ngô Cương thấy Ma Đế nhận ra chính mình, vì thế cười cười nói: “Đã lâu không gặp đại Ma Đế.
Ta tại Đại Hoang dạo chơi một thời gian khá dài nên đã quá chán, bây giờ muốn đi ra bên ngoài đi dạo chơi lịch lãm đó mà"
Ma Đế trên mặt nở một nụ cười hiếm thấy: "Ngô Cương trưởng lão sớm nên từ Đại Hoang Chi Địa đi ra mới phải, lấy thực lực của ngài ở lại Đại Hoang thì Ma Tông chúng ta tổn thất thật lớn.
Ngươi đi ra liền thật quá tốt”
Nói xong, nàng quay đầu đối Triệu Thụy nói : "Triệu Thụy không nghĩ tới ngươi đã chiếm được cảm tình của Ma Tông chưởng lão tiền nhiệm.
Được trưởng lão Ngô Cương trợ giúp, khó trách không hề bị chút tổn thương nào khi trở về.
Bất quá, đó cũng là phần số của ngươi, ngươi cùng Ma Tông ân oán như vậy xóa bỏ"
Triệu Thụy cất cao giọng nói: “Còn có trang Phong Thần Chi Thư đâu?"
"Phong Thần Chi Thư? Ngươi muốn lấy Phong Thần Chi Thư? Vậy Hoàng Vưu Ma Đan ngươi đã lấy rồi sao?" Ma Đế lãnh đạm hỏi.
"Lấy được, tất nhiên lấy được" Triệu Thụy lớn tiếng đáp.
"Cái gì!"
"Hắn đã lấy được Hoàng Vưu Ma Đan?"
"Không thể nào đâu! Kiện bảo vật kia chính là thượng cổ yêu thú - Băng Tuyết Ma Long thủ vệ a! Làm sao có thể lấy được?"
"Đúng vậy! Mà ngay cả Ma Đế tiền nhiệm cũng đều làm không được chuyện ấy, tiểu tử này làm sao có thể làm được?"
Chi chi….
Giáp giáp (ý nói: xì xào bàn tán)
Triệu Thụy nói ra sự thật đó làm toàn bộ mọi người ở trong Ma Điện nhất thời một mảnh xôn xao.
Đâu đâu cũng thấy cả đám châu đầu ghé tai đại nghị luận dồn dập, nhưng đối với lời nói của Triệu Thụy hoàn toàn không tin tưởng cho lắm.
Triệu Thụy có thể từ Đại Hoang Chi Địa chạy ra cũng đã là kỳ tích rồi, nhưng do hắn phi thường may mắn được Ma Tông tiền nhiệm trưởng lão Ngô Cương trợ giúp.
Về phần đánh chết thượng cổ yêu thú Băng Tuyết Ma Long kia quả thực là ăn nói lung tung!
Ma Đế trong lòng cũng có chút bất ngờ, nàng đã từng tự mình đối mặt qua Băng Tuyết Ma Long, tự nhiên phi thường rõ ràng, con yêu thú kia rốt cuộc kinh khủng đến cỡ nào.
Xem như Triệu Thụy có Ngô Cương trợ giúp đi nữa, nhưng cũng không có thể đem Băng Tuyết Ma Long đánh chết.
Vì thế nàng nhẹ nhàng khoát tay áo ý bảo kẻ dưới mọi người an tĩnh lại, sau đó nhìn Triệu Thụy nói: "Triệu Thụy ngươi đã công bố bản thân đã lấy được Hoàng Vưu Ma Đan thì hãy cấp mọi người chúng ta nhìn xem, tai nghe là giả, chúng ta không thể tin khi không thấy tận mắt.
"Ma Đan ta quả thật lấy được nhưng mà không có biện pháp lấy ra nữa".
Triệu Thụy nhún vai, bởi vì nó đã bị ta nuốt vào trong bụng.
“Trên Ma điện, ở trước mặt Ma Đế há có thể cho phép ngươi nói hưu nói vượn sao!" Mai Ngũ Liễu cùng Triệu Thụy có oán cừu riêng nên nhịn không được nhảy đi ra, chỉ vào Triệu Thụy lớn tiếng trách mắng.
"Ngươi … Ngươi không đưa ra cái bằng chứng gì, cư nhiên dám nói mình đạt được Hoàng Vưu Ma Đan? Chẳng lẽ ngươi đã nghĩ chỉ dựa vào lời nói này liền đem Ma Tông chí bảo là Phong Thần Chi Thư chúng ta lừa gạt sao? Ngươi không khỏi cũng đã quá coi thường Ma Tông!” Mai Ngũ Liễu lần này lời nói rất có tính gây xích mích, lập tức đưa tới Ma Tông đệ tử cộng minh.
Bọn họ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Triệu Thụy rồi châm chọc khiêu khích: "Đúng vậy! Thực đem chúng ta xem như mấy thằng ngốc mà hí lộng sao”
"Đúng là không biết xấu hổ"
"Sau này nếu muốn đi lừa gạt cũng tính kỹ từng nước chứ, đừng làm cho người ta cười đến rụng răng!"
Lý Vĩnh Triết nghe được mọi người đối Triệu Thụy đùa cợt.
Không khỏi âm thầm lắc đầu thở dài, cảm thấy được Triệu Thụy không nên nói ra như vậy.
Thật vất vả mới hóa giải ân oán Ma Tông, cần gì lại gây thêm rắc rối phức tạp như vậy? Kết quả làm cho Mai Ngũ Liễu thừa cơ lại lần nữa làm hăng.
Ngô Cương lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Lão phu làm chứng hắn lấy được Ma Đan không được sao?”
Mai Ngũ Liễu chua ngoa phản đối nói: “Ngô trưởng lão.
Ngài mặc dù là Ma Tông tiền bối, nhưng mà rời đi Ma Tông đã rất nhiều năm nên những tân Ma Tông đệ tử mới tiến vào, chỉ sợ đều nhận thức về ngài không đầy đủ.
Ngài nha, sau khi ngài cùng Triệu Thụy giao hảo, bằng vào lời nói của ngài chỉ sợ kẻ dưới không chút phục tùng!"
Ngô Cương giận dữ, hắn tính tình ngay thẳng hào sảng, từ trước đến nay nói một không hai, bình sinh xem thường nhất chính là những lời nói dối hết lần này đến bài khác để lừa gạt đệ tử.
Nhưng mà hắn hiện tại lại bị Mai Ngũ Liễu là tên tiểu bối chỉ trích, điều này làm cho hắn thế nào không tức giận được?
Ngô Cương hung hăng trợn mắt nhìn Mai Ngũ Liễu cười lạnh nói: “Không nghĩ tới ngươi miệng lưỡi còn rất xảo quyệt.
Triệu Thụy, Đôn Triệt nếu bọn họ muốn ngươi xuất ra chứng cớ, các ngươi đem chứng cớ lấy ra cho bọn họ xem là biết!"
Triệu Thụy gật đầu sau đó đứng ở trong đại điện đối Ma Tông đệ tử cất cao giọng nói: “Các ngươi không tin lời nói của ta, nhất định muốn thấy chứng cớ ta đây cho các ngươi xem!" Nói xong hắn từ trong Càn Khôn Giới đem hàn Băng long lân, Long Nha, Long Trảo trên người Băng Tuyết Ma Long… Lấy ra mọi thứ ra ném xuống đất.
Đôn Triệt từ trong trữ vật giới chỉ của mình lấy ra Ma Long nội đan, cùng Triệu Thụy phóng ra cùng một chỗ.
Nguyên bản tiếng động lớn làm ồn ào trong Ma Điện chỉ một thoáng im bặt, mọi người yên tĩnh đến nỗi một cây kim rớt tại trên mặt đất cũng có thể nghe thấy! Tất cả mọi người bị sự việc trước mắt dọa đến trợn mắt há mồm.
Bọn họ cứ tưởng rằng, Triệu Thụy từ Hoàng Vưu Thần Miếu phải lén lấy Hoàng Vưu Ma Đan, nhưng chuyện này không có thể xảy ra.
Bởi vì đại thần miếu có người thủ hộ là Băng Tuyết Ma Long quá mức mạnh mẽ và cảnh giác, sẽ không cho phép bất luận kẻ nào đi vào thần miếu.
Ai biết được Triệu Thụy thế nhưng trực tiếp xử lý luôn Băng Tuyết Ma Long.
Điều này sao có thể!
Đó là bá chủ tại Đại Hoang Chi Địa a!
Nó đã muốn tiếp cận đê giai yêu thú Thần Ma cực kỳ khủng bố!
Cho dù Ma Đế cao cao tại thượng tại trước mặt Băng Tuyết Ma Long cũng không phải đối thủ.
Nó là sinh vật khủng bố cùng cường hãn như vậy lại bị Triệu Thụy phân giải thành Long Lân, Long trảo thành một đống lớn trước mắt!
Loại kết quả ngoài dự đoán này đối với mọi người thật sự là rất rung động, rung động đến nỗi bọn họ không cách nào tiếp nhận, làm cho đầu óc của bọn hắn cơ hồ đều đình chỉ suy nghĩ! Cho dù tận mắt nhìn thấy, nhưng bọn họ vẫn như cũ không cách nào tiếp nhận, cho là chính mình đang nằm mơ!
Không chỉ Ma Tông đệ tử mà ngay cả bản thân Ma Đế cũng tỏ ra khiếp sợ, trên mặt dung nhan khẽ biến đổi.
Bởi vì nàng đã từng thử lẻn vào Hoàng Vưu Thần Miếu, ăn cắp Hoàng Vưu Ma Đan hoàn thành tâm nguyện của những Ma Đế đời trước.
Hơn nữa, lúc ấy nàng đồng dạng cũng được trưởng lão Ngô Cương trợ giúp, nhưng mà lần hành động đó đã thất bại, Ngô Cương bị trọng thương mà chấm dứt.
Nàng từ đó về sau cũng không tiếp tục nguyện ý bước vào Đại Hoang Chi Địa dù nửa bước, nàng muốn từ trong tay Băng Tuyết Ma Long ăn cắp Hoàng Vưu Ma Đan là một việc không có khả năng hoàn thành.
Nàng cũng nghĩ coi đây là lấy cớ đánh mất ý niệm đòi hỏi Phong Thần Chi Thư của Triệu Thụy.
Không nghĩ tới, Triệu Thụy thế nhưng đánh chết Băng Tuyết Ma Long! Người thủ hộ Hoàng Vưu Ma Đan đều bị diệt trừ, không hề nghi ngờ Ma Đan khẳng định rơi vào tay Triệu Thụy.
Ma Tông đệ tử ánh mắt đồng loạt tập trung vào trên người Triệu Thụy.
Lúc này trong ánh mắt của bọn hắn đại khái không hề có khinh thị cùng giễu cợt, đổi lại chính là khiếp sợ cùng ngưỡng mộ, úy kỵ cho đến sợ hãi.
Bọn họ bắt đầu lo lắng, mình mới lúc nãy còn giễu cợt Triệu Thụy đem Triệu Thụy chọc giận thì cứ thế sẽ đưa tới họa sát thân.
Lấy thực lực cường hãn Triệu Thụy hiện tại chỉ sợ ngay cả Ma Đế khó có thể ứng phó!
Trong đại sảnh bầu không khí khẩn trương và yên lặng, tất cả mọi người như ngừng hô hấp trở về tâm trạng cẩn thận, cố gắng làm cho chính mình không gây ra bất kỳ thanh âm gì để tránh khiến cho Triệu Thụy chú ý.
Về phần Mai ngũ Liễu, lúc này sớm đã không còn sắc mặt kiêu ngạo mà hắn đang đổ mồ hôi như tắm, trong tâm hắn lúc này cũng đã là hối hận đến cực điểm, hắn tưởng nghĩ hận không cắt bỏ đầu lưỡi của mình mà nuốt vào trong bụng.
Hắn hận bản thân mình vì cái gì mà không ngừng trêu chọc, kích thích Triệu Thụy, tại sao phải đẩy Triệu Thụy vào Đại Hoang.
Kết quả không chỉ không có thể đem Triệu Thụy đưa vào chỗ chết, ngược lại tạo ra một cái đỉnh cấp cường giả! Điều này thật sự là tự gây nghiệt không thể sống được! Hiện tại Triệu Thụy trở nên cường hãn như thế, muốn giết hắn quả thực dễ như trở bàn tay, hơn nữa Ma Đế cũng không dám chắc chắn bảo vệ hắn!
Bất quá, Triệu Thụy hiện tại đang cầu trang Phong Thần Chi Thư cuối cùng ở trong tay Ma Đế, tạm thời không bận tâm đến Mai Ngũ Liễu.
Hắn nhìn Ma Đế nói: ”Ma Đế bệ hạ, chúng ta lấy ra mấy thứ này là có hay không đủ chứng minh Hoàng Vưu Ma Đan đã bị chúng ta đoạt được?"
Ma Đế trầm mặc xuống, nàng nhìn ra được Triệu Thụy đối Phong Thần Chi Thư nhất định phải có bằng được.
Mặc dù Triệu Thụy nhìn qua là người phân rõ phải trái, nhưng nếu đùa giỡn hắn thì hắn sẽ mạnh mẽ cướp đoạt, điều đó đối với Ma Tông chính là ngập đầu tai họa.
Không ai có thể ngăn cản hắn, cho dù nàng là Ma Đế có muốn ngừng lại chỉ sợ cũng làm không được.
Dù sao trang Phong Thần Chi Thư nàng giữ trong tay cũng là vô dụng, không bằng làm thuận nước đẩy thuyền đưa cho Triệu Thụy, ít nhất vẫn cùng Triệu Thụy bám víu cái giao tình.
Trong lòng quyết định chủ ý, Ma Đế chậm rãi mở miệng nói: "Triệu Thụy, dựa theo chúng ta hiệp nghị nhất định hẳn là ngươi dùng Hoàng Vưu Ma Đan đổi lấy trang Phong Thần Chi Thư trong tay ta, ngươi mặc dù đạt được Ma Đan nhưng lại không giao được cho ta, ta có thể không đem trang Phong Thần Chi Thư cho ngươi, Bất quá, chúng ta điều là người quân tử nên ta nguyện ý ngoại lệ đem trang Phong Thần Chi Thư đưa cho ngươi, hoàn thành tâm nguyện của ngươi.
Nói xong nàng rung tay xuất ra trang Phong Thần Chi Thư liền từ phía sau bức rèm che bay ra, rơi vào bàn tay Triệu Thụy.
Triệu Thụy đem trang Phong Thần Chi Thư cuối cùng nắm ở trong lòng bàn tay, trong lòng kích động vạn phần.
Nhiều lần trải qua gian khổ, hắn rốt cục cũng đem tất cả trang Phong Thần Chi Thư tập hợp lại một chỗ.
Nói cách khác, hắn có thể tu bổ Thông Thiên Chi Lộ, đi vào Tiên Ma Giới!
“Đa tạ Ma Đế” Triệu Thụy hướng Ma Đế hạ thấp người thành khẩn cảm tạ một câu.
Ma Đế thật là hữu lý đem một tờ Phong Thần Chi Thư cuối cùng cho hắn, điều này làm cho hắn bớt đi một chuyện phiền toái.
"Không cần phải cảm tạ ta, kỳ thật trang Phong Thần Chi Thư ở trong tay ta cũng không có cái gì là có tác dụng”.
Ma Đế không thèm để ý nói, "Ngươi đã thu hồi Phong Thần Chi Thư chẳng nhẽ lại tính toán lần nữa mở ra Thông Thiên Chi Lộ đi vào Tiên Ma Giới sao?
"Đúng vậy.
Đây là mục đích của ta từ trước cho tới nay”.
Triệu Thụy không chút nào giấu diếm.
Ma Đế nói: “Kỳ thật lấy thực lực của ta, sớm đã có thể phi thăng thành tiên, nhưng ta đến nay không có phi thăng, ngươi biết tại sao không?“.
Ma Đế nhìn chăm chú Triệu Thụy.
“Không biết“ Triệu Thụy lắc lắc đầu.
“Là bởi vì không biết tại sao là không thể phi thăng Tiên Ma Giới, mặt khác cá nhân ta
Cũng không muốn phi thăng tiến nhập Tiên Ma thế giới" Ma Đế nhàn nhạt nói: “Tiên Ma Giới thần bí vô cùng so với Tu Chân Gới chúng ta rộng lớn vô ngần, cường đại tiên ma vô số kể.
Tuy nói, truyền thuyết Tiên Ma Giới thập phần xinh đẹp, là mục đích mà người ta hướng tới.
Nhưng, ta đã từng được nghe qua, tức Ma Tông tiền bối từ Tiên Ma Giới truyền đến một ít tin tức, Tiên Ma giới tựa hồ cũng không như trong truyền thuyết xinh đẹp cùng an toàn như vậy.
Cứ việc các ngươi tại trên địa cầu là cường giả số một số hai, một khi đi vào Tiên Ma Giới sẽ như thế nào gặp được lại nhau không khỏi phi thường khó khăn, nói cho ngươi biết để có một chút để ngươi chuẩn bị tâm lý”
Triệu Thụy ghi ở trong lòng, sau đó tạ ơn Ma Đế cùng Đôn Triệt chuẩn bị rời đi.
Lúc này Ngô Cương đột nhiên nói: Triệu Thụy, ngươi còn giống như đã quên một sự kiện đi?“
“A! Cái gì …?” Triệu Thụy có chút kỳ quái hỏi lại.
Ngô Cương chỉ Mai ngũ Liễu nói : “Nên xử trí hắn như thế nào? Hắn hình như năm lần bảy lượt muốn đem ngươi đưa vào chỗ chết?“
Triệu Thụy gật gật đầu, kỳ thật hắn nguyên bản cũng đã tính toán định hung hăng trừng trị Mai ngũ Liễu, đối với Mai Ngũ Liễu làm một cái hồi báo.
Bất quá Ma Đế nếu đã tặng hắn một phần đại lễ.
Hắn quyết định tạm thời buông tha Mai Ngũ Liễu.
Dù sao Mai Ngũ Liễu cũng là Ma Tông Lục đạo Ma Sư, Mai Ngũ Liễu cũng là nhân vật lợi hại phụ giúp Ma Đế.
Hắn như thế nào không nể mặt.
"Coi như ta lười biếng ra tay, hơn nữa lại làm ô uế tay của ta” Triệu Thụy lời nói này mang theo ý lãnh đạm, xoay người bước đi.
“Vậy ta thay mặt ngươi làm phiền đi ha!“ Ngô Cương nhếch miệng cười, quay đầu nói đối với Mai Ngũ Liễu nói: “Ngươi năm lần bảy lượt muốn đem Triệu Thụy đưa vào chỗ chết thật sự ác độc.
Hắn lại không cùng ngươi tính toán so đo, hắn lòng dạ bao dung, bất quá tính tình của ta cũng không có tốt như vậy.
Ngươi mới vừa rồi dùng ngôn ngữ làm mất mặt ta.
Tại đây ta liền nhất định phải tìm mặt mũi trở về”.
Hắn lời nói còn chưa dứt, năm ngón tay nhéo một cái, một đạo hắc khí liền từ bàn tay hắn xì ra, thật mạnh đánh ầm ầm ở tại trên người Mai Ngũ Liễu.
Mai Ngũ Liễu bất ngờ không phòng ngự, bị oanh kích đẩy bật người, kêu rống lên thảm thiết bay thẳng ra ngoài đụng vào một cây cột thô to liền hãm sâu nhập vào trong đó, máu tươi từ trong miệng cuồng bắn ra.
Một kích kia của Ngô Cương lực đạo rất mạnh, Mai Ngũ Liễu lại cùng hắn kém hơn nhiều, như thế nào thừa nhận được? Kinh mạch toàn thân cơ hồ bị cắt nát một nửa! Ngô Cương đánh một kích kia cũng khiến hắn ở trên giường tu dưỡng rất nhiều năm mới có thể khôi phục.
Ma Đế mặc dù có chút hờn dỗi, nhưng cũng không có đối Ngô Cương tiến hành quở trách, dù sao Ngô Cương cũng là nguyên lão, lại đã từng đã cứu nàng một mạng.
Triệu Thụy cũng không cần liếc mắt nhìn Mai Ngũ Liễu một cái, cứ như vậy mang theo Đôn Triệt đi tới lối vào Ma Điện.
Đột nhiên hắn như là nhớ ra cái gì đó xoay người đối Ma Đế nói: "Đúng rồi, Ma Đế bệ hạ, ta nhớ tới một vị cố nhân của ngài trước khi chết muốn ta hướng ngài truyền lại một câu”.
“Cố nhân?” Ma Đế tựa hồ cảm thấy được có chút ngoài ý muốn.
“Ai vậy?”
“Long Hổ thiên sư Trương Tụng Ly”
“Oh! Trương Tụng Ly?” Hắn thế nhưng đã chết? Không nghĩ tới, thật sự là không nghĩ tới, bất quá ta mặc dù có nghe tiếng ...!đại danh của hắn đã lâu, nhưng chưa hề, cũng chưa từng cùng hắn chạm mặt, không thể gọi là cố nhân được.
Đại khái ngài là không nhớ rõ.
Ngài cùng Trương Tụng Ly từng có duyên phận gặp mặt, lúc trước hắn từng tự mình xông vào Ma Tông hướng ngài khiêu chiến, kết quả lại bị ngài một chiêu đánh bại, hắn bị đả kích thật lớn từ đó về sau bắt đầu bế quan tu luyện, cho nên dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, tâm tính đại biến thành sai lầm lớn của một đời người, thanh danh bị hủy trong một ngày.
Ma Đế nghĩ nghĩ chợt nói: “Quả thật như đúng là có một sự việc như vậy đã xảy ra, nhưng thời gian cũng đã quá lâu nên ta nhớ không được, như thế gã coi như là cố nhân, hắn có lời nói gì?”
Triệu Thụy nói: “Trương Tụng Ly trước khi chết từng nói.
Mặc dù lúc trước từng thua ngài, nhưng hắn cũng vì tuyệt đại nhan sắc tao nhã của ngài mà bị khuynh đảo, sau lại bế quan khổ tu vẫn có ý đồ muốn thống nhất các đại danh môn chính phái.
Hơn một nửa cũng vì muốn kéo lại gần khoảng cách với ngài.
Chỉ là không có nghĩ đến, tự mình cuối cùng đi lên con đường không lối về, trước khi chết khôi phục thần trí, mà bản thân cũng không hối hận”.
Ma Đế trầm mặc một hồi, mới chậm rãi nói : “Vậy đại khái như lời Phật Môn nói là - Chấp niệm đi (u mê).
Chấp niệm đến loại trình độ này, thật đáng thương đáng buồn”.
Nói xong, nàng nhẹ nhàng phất một ống tay áo, nói: "Ngươi đã đến Ma Tông nhiệm vụ cũng đã hết, nên lên đường trở về đi“
Triệu Thụy mỉm cười, xoay người phóng nhanh như lưu tinh rời đi.