Triệu Thụy đứng sau đống xà bần do trụ thạch anh sụp đổ hình thành, trút hết chân khí của mình vào trong La Hầu chi cung.
Chân khí tập trung vào La Hầu chi cung, một mũi La Hầu chi tiễn sáng chói mắt từ từ thành hình.
Triệu Thụy ngắm chuẩn La Hầu chi tiễn vào Hoa Dương Chân Quân đang hư nhược.
Hoa Dương Chân Quân đã bị trọng thương trong trận đấu với ngũ trảo cốt long.
Đây là cơ hội mà hắn chờ đợi.
Khi tất cả chân khí trút vào La Hầu chi cung, La Hầu chi tiễn cuối cùng thành hình, uy thế cường đại từ đầu ma tiễn tán phát ra xung quanh, khiến không khí chấn động, cũng khiến Hoa Dương Chân Quân chú ý.
Ở đó.
Nụ cười vừa nổi lên đã cứng lại trên mặt Hoa Dương Chân Quân, hắn đột nhiên hiểu ra tất cả đều là kế hoạch của đối phương.
Hắn kịch chiến với ngũ trảo cốt long, trọng thương thậm chí hắn được thắng lợi, đắc ý thất thố, chỉ sợ đều nằm trong tính toán của tu chân giả trẻ tuổi này!
Hoa Dương Chân Quân không ngờ, quả thật không ngờ tâm tư của tu chân giả trẻ tuổi này lại cẩn mật như vậy, tính cách lại kiên nhẫn như vậy.
Cho dù bị sóng xung kích của chung cực pháp thuật của hắn công kích cũng không lui lại một bước, vẫn kiên trì bám trụ lại.
Mãi đến lúc này, thời cơ công kích tốt nhất tới!
“Hoa Dương Chân Quân! Tới lúc ngươi chết rồi!” Khóe miệng Triệu Thụy lộ ra một nụ cười lãnh khốc, buông năm ngón tay ra.
La Hầu chi tiễn mang theo uy thế cường đại gào rít bay ra, như một ngôi sao băng mang theo cái đuôi sáng rực rỡ bay thẳng về phía Hoa Dương Chân Quân.

Tiếng rít phá không sắc nhọn vang vọng khắp cả Long Vương đại điện, truyền ra tới bên ngoài, tu chân giả trong cả di tích Long Cung đều nghe rõ ràng.
“Không!”
Hoa Dương Chân Quân cực kì không cam lòng điên cuồng rống lên, vội vàng tụ tập tất cả lực lượng còn thừa lại, tiến hành phòng ngự, đồng thời triển động thân hình tránh né.
Nhưng tốc độ của La Hầu chi tiễn đó thật quá nhanh, hắn vừa động đậy, La Hầu chi tiễn đã mang theo uy thế cuồng mãnh bắn tới trước ngực hắn!
“Ầm!”
La Hầu chi tiễn bắn trúng ngực phải của Hoa Dương Chân Quân, uy lực cường đại nhanh chóng phá hủy phòng ngự yếu ớt của Hoa Dương Chân Quân, cơ hồ phá cả ngực phải của Hoa Dương Chân Quân thành mảnh vụn!
Hoa Dương Chân Quân phát ra một tiếng kêu thảm thê lương, Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết rời tay bay ra thật xa.
Hoa Dương Chân Quân lúc này đã không còn sức để ý tới hai bảo vật đó nữa.
Từ khi hắn bước chân vào tu chân giới tới nay hắn chưa từng bị thương nặng thế này!
Hơn nữa hắn còn bị một tu chân giả thua hắn cả một cảnh giới đánh bị thương!
Nếu là lúc bình thường, hắn không kịch chiến với ngũ trảo cốt long, không tiêu hao nhiều chân khí như vậy, không bị thương nặng như vậy, một mũi tên này hắn hoàn toàn có thể ngăn cản được.

Thế nhưng, đánh một trận với ngũ trảo cốt long, hắn đã bị thương quá nặng.
Bây giờ, hắn đã bị một kích trí mạng, càng cơ hồ mất đi tất cả sức chiến đấu!
Nếu như hắn không nghĩ cách chạy đi, hắn chỉ sợ đến cả mạng của mình cũng phải chôn luôn trong Long Vương đại điện này! Hoa Dương Chân Quân không kể gì đến chuyện nhặt bảo vật bị rơi, triển động thân hình lao ra ngoài Long Vương đại điện.

Triệu Thụy thấy một mũi tên không thể bắn chết Hoa Dương Chân Quân, không khỏi âm thầm giật mình.
Hoa Dương Chân Quân không hổ là tu chân giả Độ Kiếp kì, cường giả xếp hạng thứ năm trên tu chân giới.
Bị ngũ trảo cốt long đánh trọng thương, lại trúng một tên của mình, không ngờ lại còn chưa chết!
Mà xem tình hình, xem ra hắn còn sức để chạy!
Triệu Thụy tự hỏi mình, nếu đổi lại là mình, bị thương nặng như vậy, tuyệt đối chỉ có chết!
“Giết hắn! Tuyệt đối không để cho Hoa Dương Chân Quân chạy thoát!” Triệu Thụy gào lớn với Đôn Triệt.
Hắn bắn ra La Hầu chi tiễn, tất cả chân khí cơ hồ đã hao hết.
Hắn đã không còn sức tiếp tục truy sát Hoa Dương Chân Quân, đành gởi hi vọng lên người Đôn Triệt.
Triệu Thụy hết sức rõ ràng, nếu không thể diệt tận gốc Hoa Dương Chân Quân, bọn hắn sẽ chịu phiền phức vô cùng vô tận.
Hoa Dương Chân Quân không thể tha cho bọn hắn!
Cường giả thứ năm của tu chân giới báo thù, là hết sức đáng sợ.
Đôn Triệt nghe Triệu Thụy ra lệnh, lập tức đáp ứng một tiếng, sau đó ngưng tụ chân khí, chuẩn bị thi triển pháp thuật.
Tính mạng của hắn từng bị Hoa Dương Chân Quân khống chế, chịu dày vò, trong lòng đầy cảm giác áp bức và lăng nhục, bây giờ có cơ hội bỏ đá xuông giếng, sao có thể bỏ qua?
Hắn ngưng tụ chân khí toàn thân thi triển ra Yêu Hồn thiểm.

Chùm sáng to như miệng bát từ miệng Đôn Triệt phun ra bắn thẳng vào sau lưng Hoa Dương Chân Quân.
Hoa Dương Chân Quân không kịp né, bị Yêu Hồn thiểm của Đôn Triệt đánh trúng.

“A!”
Sau lưng Hoa Dương Chân Quân bị trúng nguyên một kích, liền kêu thảm một tiếng, máu tươi từ trong miệng điên cuồng phun ra, thân hình tán loạn, cả người cũng bay về phía trước.
Đôn Triệt cũng là Hợp Thể kì yêu linh Yêu Hồn thiểm này ngưng tụ toàn bộ chân khí của hắn, đánh lên người, tuyệt đối không dễ chịu!
Hoa Dương Chân Quân liên tiếp bị mấy cú nặng, thương chồng lên thương, không chỉ nhục thể trọng thương, mà kinh mạch toàn thân cũng bị trọng thương!
Hắn cố gắng chịu đựng cảm giác đau đớn kịch liệt do kinh mạch toàn thân bị thương truyền đến, điều chỉnh tư thế trên không, mượn lực công kích của Đôn Triệt, không ngờ lại tăng tốc bay ra ngoài!
Chớp mắt, hắn đã xông ra khỏi Long Vương đại điện, thân hình nhanh chóng bay ra.
Triệu Thụy và Đôn Triệt hai người không ngờ tới Hoa Dương Chân Quân lại cường hoành như vậy, đang trọng thương lại mượn lực oanh kích của Đôn Triệt bay ra khỏi Long Vương đại điện!
Chờ tới khi bọn hắn phản ứng lại, Hoa Dương Chân Quân đã chạy ra rất xa.

(hai thằng ngu không có từ gì để nói, gặp thằng chạy trốn thì phải chận nó lại mà đánh chứ đánh sau lưng sao được?)
“Không hay!”
Đôn Triệt la lên một tiếng, vội vàng đuổi theo Hoa Dương Chân Quân ra ngoài.
Triệu Thụy nhặt Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết từ trên đất lên bỏ và trữ vật giới chỉ, cũng đuổi theo.
Bất quá, tốc độ bọn hắn vẫn chậm một chút, bóng dáng Hoa Dương Chân Quân đã biến mất khỏi tầm mắt bọn hắn.

“Thằng cha đó đúng là con gián đánh không chết! Bị thương nặng như vậy không ngờ vẫn còn sức để chạy! Nếu đổi lại là ta, đã sớm chết lâu rồi!”
Triệu Thụy trầm giọng nói: “Đây là thực lực của Độ Kiếp kì tu chân giả.

Hoa Dương Chân Quân sở dĩ có thể xếp sau chỉ tứ đại đỉnh phong cường giả trong tu chân giới, đứng thứ năm, tuyệt đối không chỉ là hư danh.”
“Nhưng cứ như vậy, sau này chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn!” Triệu Thụy cười cười: “Ngươi sợ sao?”
Đôn Triệt bị hắn khích, liền ưỡn ngực, lớn giọng nói: “Vậy có gì đáng sợ? Đôn Triệt ta ở Hoàng Tuyền Địa Cung, vong linh nào mà chưa thấy qua? Nguy cơ nào mà chưa từng gặp qua? Nhưng ta đã sợ bao giờ? Ta không phải là yêu linh nhỏ gan! Hừ hừ.

Hoa Dương Chân Quân đó, cho dù hắn là Độ Kiếp kì tu chân giả, hôm nay bị trọng thương như vậy, không có một thời gian dài, không có khả năng khôi phục lại.
Chờ tới lúc hắn khôi phục lại, không biết chừng tu vi chúng ta đã đại tinh tiến, đến lúc đó hưu chết về tay ai còn chưa biết đâu.”
Triệu Thụy gật gật đầu, tán đồng: “Đúng, huống chi, trên tay chúng ta còn có Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết.

Hai kiện bảo vật này đã nằm trong di tích Long Cung lại dẫn tới nhiều cường giả như vậy tới tranh đoạt, khẳng định có chỗ bất phàm.

Chúng ta lợi dụng tốt nói không chừng sẽ có trợ giúp không nhỏ cho tu vi.

Đến lần sau Hoa Dương Chân Quân quay lại báo thù, chúng ta cho hắn giật mình chơi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play